Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4146: Bị truy nã

"Kiếm ý này, ta có thể chia sẻ với huynh trưởng không?" Vân Nguyệt nhận lấy ngọc phù, đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía Sở Phong Miên dò hỏi. Nàng cùng Vương Tân, một đường trưởng thành, ngoại trừ lĩnh hội được một chút chỉ điểm từ mấy vị kiếm tu cường giả trong Âm Phủ, hầu như đều là dựa vào chính mình để đạt đến cảnh giới này. Điều này cũng khiến cho kiếm thuật của hai người bọn họ, kỳ thực có không ít khuyết điểm, điểm này bọn họ đều biết. Kiếm ý trong ngọc phù mà Sở Phong Miên đưa cho nàng, chính là để bù đắp những khuyết điểm trong kiếm thuật của họ. Nàng tuy nhận được ngọc phù, nhưng Vương Tân lại không có, hai người tình như huynh muội, Vân Nguyệt không muốn một mình độc hưởng.
"Không sao cả." Nghe Vân Nguyệt nói, Sở Phong Miên chỉ cười. Hắn vốn không phải là người keo kiệt, kiếm ý này dù là vì Vân Nguyệt mà tạo ra, nhưng dù sao nó xuất phát từ tay Sở Phong Miên. Hiện tại kiếm đạo của Sở Phong Miên, đặt trong vô số kỷ nguyên kiếm tu từ xưa tới nay, đều xếp hạng đầu, kiếm ý mà hắn để lại, cho bất kỳ kiếm tu nào lĩnh hội, cũng sẽ có trợ giúp rất lớn. Nên Vương Tân lĩnh hội, cũng sẽ có ích lợi không nhỏ, chỉ là so với Vân Nguyệt thì kém hơn một chút thôi. "Bất quá kiếm ý này, là vì ngươi mà tạo ra, nếu hắn lĩnh hội, hiệu quả sẽ không tốt bằng."
"Đa tạ tiền bối." Nghe Sở Phong Miên đồng ý, Vân Nguyệt vô cùng mừng rỡ, vội hành lễ tạ, rồi sau đó mới rời đi, cùng Vương Tân đi chia sẻ kiếm ý này. Nửa ngày trôi qua. Sở Phong Miên yên tĩnh ngồi trong đình đá bên cạnh diễn võ đài, hắn hai mắt khép hờ, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng trên đỉnh đầu hắn, Kiếm Đạo Cổ Tịch mở ra, trang mới dần ngưng tụ. Rất nhanh, trang sách mới hoàn toàn thành hình. Sở Phong Miên dùng nửa ngày này, cũng đã đem những kiếm ý hắn lĩnh ngộ được từ việc giao thủ với huynh muội Vương Tân Vân Nguyệt, hoàn toàn dung nhập vào Kiếm Đạo Cổ Tịch.
"Thu hoạch không nhỏ." Khóe miệng Sở Phong Miên nở một nụ cười. Hắn cảm thấy lực lượng của Kiếm Đạo Cổ Tịch đã tiến thêm một bước, dù sự tăng lên này rất nhỏ. Nhưng Kiếm Đạo Cổ Tịch của Sở Phong Miên hiện tại đã khó mà tăng tiến, chỉ cần có một chút tiến bộ nhỏ, cũng đủ làm Sở Phong Miên cực kỳ vui mừng. Đương nhiên kiếm thuật của hai huynh muội Vương Tân Vân Nguyệt có thể giúp Kiếm Đạo Cổ Tịch của hắn tăng lên, nguyên nhân căn bản là vì kiếm thuật của họ ẩn chứa một chút huyền diệu của kiếm thuật không trọn vẹn. Nếu không thì kiếm thuật của một vị Thánh Hoàng, hiện tại khó mà làm lực lượng Kiếm Đạo Cổ Tịch của Sở Phong Miên tăng lên. Điều này cũng làm Sở Phong Miên càng thêm mong chờ vào kiếm đạo đồ đằng mà Tử Kiếm Thánh Hoàng để lại trong Tử Phủ Cung.
"Tiền bối." Ngoài đình đá, tiếng bước chân truyền đến, Sở Phong Miên chậm rãi mở mắt ra, nhìn qua, người tới là Vân Nguyệt. Sau nửa ngày lĩnh hội kiếm ý mà Sở Phong Miên để lại cho nàng, khí tức của Vân Nguyệt trên người đã có chút biến đổi, kiếm ý của nàng trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều. Vân Nguyệt vốn là một kiếm thuật thiên tài thực chiến, cho nên kiếm ý mà Sở Phong Miên để lại cho nàng ẩn chứa sát ý cực kỳ lớn, khiến cho mũi kiếm của nàng càng thêm sắc bén, hung hãn. "Trận pháp truyền tống đã sửa xong chưa?" Thấy Vân Nguyệt đến, Sở Phong Miên hỏi. Hắn chờ đợi ở đây chính là để đợi trận pháp truyền tống sửa xong, để có thể lên đường một lần nữa, tiếp tục xuất phát đến Lạc Thủy khe núi. Hiện tại đã đợi hơn nửa ngày, trận pháp truyền tống này cũng sắp xong.
"Không phải, là bảng lệnh truy nã bên ngoài phủ thành chủ, xuất hiện tên của tiền bối." Vân Nguyệt nhỏ giọng nói. "Ta lấy xuống một tờ, đặc biệt tới bẩm báo tiền bối." Nói xong, Vân Nguyệt đưa cho Sở Phong Miên một quả ngọc phù. Sở Phong Miên rót một luồng linh lực vào trong, ngọc phù hiện lên hình dáng Sở Phong Miên, dung mạo và khí tức của hắn đều lộ ra vô cùng chân thật trong ngọc phù. Chỉ cần người nào nhìn qua ngọc phù này, sau đó thấy Sở Phong Miên sẽ nhận ra ngay.
"Không tệ, lệnh truy nã này do bên nào phát ra?" Sở Phong Miên nhìn thoáng qua ngọc phù này, rồi tùy ý bỏ xuống, hỏi lại. "Là Thần Phủ Cung bên kia, là lệnh truy nã cấp Địa trong Thần Phủ Cung." Vân Nguyệt đáp. Thần Phủ Cung phát lệnh truy nã. Tại Thần Phủ thiên này, lệnh truy nã bình thường đều do Thần Phủ dưới ban ra, rất ít khi Thần Phủ Cung tự mình phát lệnh truy nã. Lệnh truy nã của Thần Phủ thiên, cơ bản đều chia làm bốn cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Thiên cấp cao nhất, Hoàng cấp thấp nhất, nhưng lệnh truy nã do trực tiếp Thần Phủ Cung phát ra, lại cao hơn xa so với lệnh truy nã của Thần Phủ. Lệnh truy nã cấp Hoàng trong Thần Phủ Cung, giá trị phần thưởng, đều vượt qua lệnh truy nã cấp Thiên của Thần Phủ. Chỉ có điều quái vật khổng lồ như Thần Phủ Cung từ trước đến nay kín tiếng, rất ít đích thân phát lệnh truy nã, đi truy nã võ giả. Bởi vậy, lệnh truy nã Sở Phong Miên lần này, trong nháy mắt dẫn đến toàn bộ Huyền thành náo động, bên ngoài phủ thành chủ, đầy ắp người.
"Thần Phủ Cung phát lệnh truy nã, lần này người phát lệnh truy nã, bút tích thật lớn a." Sở Phong Miên nhìn thoáng qua phần thưởng của lệnh truy nã này, khóe miệng cũng nở một nụ cười. Phần thưởng lớn nhất chính là ba kiện cực đạo tiên binh, chỉ cần có thể bắt được Sở Phong Miên, liền có thể nhận được ba kiện cực đạo tiên binh. Đồng thời, cho dù chỉ cung cấp manh mối, cũng có thù lao vô cùng hậu hĩnh, nên lệnh truy nã này vừa được ban ra, Sở Phong Miên liền có lẽ trở thành một kho báu di động tại Thần Phủ thiên. "Vậy mà không biết, là Vinh Vương Đạo tử, hay Họa Tiên Đạo tử, hoặc là hai người bọn họ cùng nhau giúp đỡ." Sở Phong Miên tự nói. Nếu lệnh truy nã này là do Thần Phủ Cung ban ra, vậy khẳng định không thể thoát ly hai người này được. Dù sao Đạo tử khác của Thần Phủ Cung đều chưa từng gặp Sở Phong Miên, không có lý do gì lại tốn nhiều công sức để ra lệnh truy nã như thế.
"Tiền bối, chúng ta có nên rời Huyền thành ngay không?" So với vẻ bình tĩnh của Sở Phong Miên, Vân Nguyệt có phần lo lắng hơn, vội lên tiếng nói. Sở Phong Miên ở lại tòa cung điện này, dù hiện tại số người biết chưa nhiều, nhưng dù sao Sở Phong Miên đang ở trong Huyền thành, sớm muộn gì cũng sẽ bị người tìm kiếm ra, đến lúc đó sẽ rất phiền phức. Sau khi được Sở Phong Miên chỉ điểm một hồi, Vân Nguyệt hiện tại đã không còn căm thù Sở Phong Miên, ngược lại còn có chút hảo cảm. Nên khi nhìn thấy lệnh truy nã, cô vội vàng chạy về, chính là muốn nhắc nhở Sở Phong Miên. "Rời Huyền thành? Không cần, ai dám tới động thủ, thì cứ để cho bọn họ tới là được." Sở Phong Miên không để ý nói. Một cái lệnh truy nã thôi. Sở Phong Miên cũng không quan tâm, huống chi lệnh truy nã này, chỉ có thể dẫn tới một chút cổ thánh, Cổ Tổ thôi. Trừ khi Thần Phủ Cung ban bố lệnh truy nã cấp Thiên, nếu không thì, Thánh Hoàng tuyệt đối sẽ không ra tay.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận