Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3550: Cổ thành biến phế tích

Rời khỏi phòng tuyến Thánh Vực, trở lại ba Đại Thánh Vực, cũng không cần trải qua bất kỳ kiểm tra nào. Dù sao mỗi một võ giả từ Vô Tận Hư Vô trở về phòng tuyến Thánh Vực đều đã trải qua một đợt kiểm tra, bên trong phòng tuyến Thánh Vực được xem như khu vực an toàn. Đương nhiên, nói là khu vực an toàn nhưng trên thực tế không hề an toàn chút nào, võ giả Thiên Cửu Vực đôi khi sẽ mang theo Không Huyền Tinh, mở ra không gian thông đạo, lựa chọn vòng qua phòng tuyến Thánh Vực, tiến vào bên trong ba Đại Thánh Vực, cướp bóc đốt giết. Với những chí bảo như Không Huyền Tinh có thể mở ra không gian thông đạo, gần như không có dấu hiệu nào, tùy thời tùy khắc đều có thể xuất hiện. Liên minh Thánh Vực hiện giờ đã dồn đại bộ phận lực lượng vào bên trong phòng tuyến Thánh Vực, để chống lại đại quân Thiên Kiếm Lĩnh tiến công, hiện tại nội bộ ba Đại Thánh Vực lại vô cùng trống rỗng lực lượng. Các thế lực lớn thì còn tốt, đều lựa chọn thu nạp các thế lực khác, nhưng đối với các môn phái nhỏ trong ba Đại Thánh Vực, nếu không lựa chọn phụ thuộc vào các thế lực lớn, thì chỉ có thể một mình đối mặt với cường giả Thiên Cửu Vực đột nhiên xuất hiện. Sở Phong Miên rời khỏi phòng tuyến Thánh Vực, hóa thành một đạo độn quang, bay một ngày đã tiến vào Ly Hận Thiên. Ly Hận Thiên hiện tại đã hoàn toàn thay đổi, ở vùng hoang dã gần như không còn thấy tung tích võ giả, đại bộ phận đều co đầu rút cổ trong các tòa thành trì. Rất nhiều tông môn đều lựa chọn phong sơn bế quan. Tình huống này vô cùng giống với lúc trước ma triều bộc phát ở Cảnh Ma Thiên. Trong tình huống không biết đợt tiếp theo địch nhân từ đâu xuất hiện, co đầu rút cổ phòng thủ là biện pháp duy nhất, hiện tại Ly Hận Thiên đã trở nên như thế. Bất quá dù là như vậy, tại Ly Hận Thiên mỗi ngày đều có một vài tông môn bị cường giả Thiên Cửu Vực công phá, tông môn bảo khố bị vét sạch, thậm chí đệ tử trong tông môn cũng bị bắt sống, đưa đến Thiên Cửu Vực, biến thành nô lệ. Sở Phong Miên một đường bay qua, cũng không biết đã thấy bao nhiêu tông môn phế tích, trong số những tông môn này thậm chí có rất nhiều có cả cường giả Tiên Đế tọa trấn. Bây giờ sơn môn đã bị hủy diệt, chỉ còn lại một đống phế tích, bên trong không còn bất kỳ sinh linh nào, đã bị diệt môn hoàn toàn. Đây chính là chiến tranh. Sở Phong Miên thở dài một tiếng. Đương nhiên, võ giả Thiên Cửu Vực làm càn, một bên khác võ giả ba Đại Thánh Vực cũng không chịu thua kém, lợi dụng Không Huyền Tinh, lặng lẽ tiến vào bên trong Thiên Cửu Vực, cướp bóc đốt giết, bắt võ giả Thiên Cửu Vực làm nô lệ. Tại Lôi Đấu thương hội có một lượng lớn nô lệ, chờ được bán, đám nô lệ này đều đến từ võ giả Thiên Cửu Vực. Sở Phong Miên từ Ly Hận Thiên bay một đường, hắn một đường hướng bắc, bay về phía Bắc Cảnh. Mặc dù bây giờ Sở Phong Miên đã có thể trở lại Ly Hận Thiên, có thể thông qua gọi ra không gian thông đạo Huyết Võ thế giới, trực tiếp trở lại bên trong Huyết Võ thế giới. Nhưng Sở Phong Miên vẫn có ý định đi dạo một vòng Ly Hận Thiên này, sau đó thông qua trận pháp truyền tống ở Bắc Cảnh, trở về Huyết Võ thế giới. "Nơi này là... Thái Phương cổ thành?" Sở Phong Miên một đường bay đến, đột nhiên dừng lại trên không một tòa thành trì lớn. Chỉ là tòa thành trì lớn dưới chân Sở Phong Miên hiện tại đã biến thành một vùng phế tích, từng đạo vết kiếm tựa hồ đánh xuống từ không trung, chia tòa thành trì lớn này thành nhiều mảnh. Thậm chí có nhiều vết kiếm sâu xuống dưới lòng đất, biến thành một cái rãnh lớn. Tòa thành trì đã trở thành phế tích này, kỳ thực là một tòa cổ thành gần Bắc Cảnh nhất, Thái Phương cổ thành, nơi mà Sở Phong Miên đã từng đến cùng Thương gia huynh muội, còn vào thành một chuyến, thưởng thức các món mỹ vị ở đây. Nhưng hôm nay, tòa thành trì cổ xưa này đã biến thành một vùng phế tích, bị hủy diệt hoàn toàn. Thái Phương cổ thành cũng là một trong những cổ thành dưới trướng Thanh Phong Tông, bây giờ lại bị hủy diệt như vậy. Từ những vết kiếm này, Sở Phong Miên biết được, đây là do người của Thiên Kiếm Lĩnh gây ra. Ánh mắt Sở Phong Miên khẽ động, nhìn về phía Thái Phương cổ thành dưới chân, trong vùng phế tích này, Sở Phong Miên phát hiện có rất nhiều võ giả, đang ở bên trong Thái Phương cổ thành. Thực lực của những võ giả này không mạnh, đa phần đều mới bước vào Thiên Nhân Cảnh, số võ giả Tiên Tướng, Tiên Vương cảnh giới rất ít. Bọn họ ở trong Thái Phương cổ thành tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì đó, đôi khi nhặt lên một ít đá vụn, xem chừng là có thu hoạch. "Đây là đang nhặt ve chai sao?" Sở Phong Miên hơi kinh ngạc. Hắn thấy những võ giả trong Thái Phương cổ thành đều đang nhặt ve chai, dường như đang tìm kiếm chút tiên khí, đan dược còn sót lại trong phế tích. Tiên Tướng, Tiên Vương, dù không tính là nhân vật lớn trong ba Đại Thánh Vực, nhưng cũng không đến mức luân lạc đến cảnh giới này mới đúng. Sở Phong Miên trong lòng vô cùng hiếu kỳ. Thân hình hắn khẽ động, bay xuống, đi tới trước mặt một vị Tiên Vương. Thấy Sở Phong Miên đột ngột hạ xuống, vị Tiên Vương kia vô cùng khẩn trương, vừa định xuất thủ, liền cảm nhận được khí tức của Sở Phong Miên, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng cung kính nói: "Không biết vị đại nhân này tìm ta có chuyện gì?" "Không có gì, chỉ là ta thấy các ngươi đang nhặt ve chai trong Thái Phương cổ thành sao?" Sở Phong Miên có chút hiếu kỳ hỏi. Một vị Tiên Vương, lại rơi vào cảnh nhặt ve chai, thật sự ngoài dự kiến của Sở Phong Miên. "Đúng vậy, bẩm báo đại nhân, chúng ta đang nhặt ve chai trong Thái Phương cổ thành, ta muốn tìm kiếm chút tiên khí, tiên đan gì đó còn sót lại trong phế tích..." Vị Tiên Vương kia nghe được lời Sở Phong Miên, ngược lại không hề giấu giếm, trực tiếp nói. "Nhặt ve chai? Sao ngươi lại rơi xuống cảnh ngộ này?" Sở Phong Miên nghe lời của Tiên Vương, nhướng mày nói. Một vị Tiên Vương, nếu là trước kia, trong Ly Hận Thiên có thể tìm kiếm một thế lực nhỏ, kiếm một chức quan cũng là có thể. Không nói giàu sang phú quý, nhưng tối thiểu tài nguyên tu hành, áo cơm không lo vẫn có thể được, bây giờ lại rơi vào cảnh nhặt ve chai. "Xem ra đại nhân chắc hẳn mới từ trên phòng tuyến Thánh Vực xuống đây." Nghe Sở Phong Miên nói, vị Tiên Vương kia cười khổ nói. "Từ khi chiến tranh Thánh Vực bộc phát, tông môn của ta bị một vị Tiên Đế Thiên Cửu Vực tiêu diệt, đại bộ phận trưởng lão, đệ tử đều bị chém giết, bắt giữ làm nô lệ, ta miễn cưỡng chạy thoát, nhưng trong Ly Hận Thiên này không có nơi nào an thân cả." "Hiện tại các tông môn trong ba Đại Thánh Vực đều đang thu hẹp thế lực, giảm bớt tiêu hao tài nguyên, đâu còn thu đệ tử mới nữa, thực lực của chúng ta lại không đủ tư cách vào phòng tuyến Thánh Vực, ra chiến trường, chỉ có thể ở trong mấy phế tích này, nhặt ve chai sống qua ngày thôi."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận