Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 791: Thiên Cung Thiếu chủ

Chương 791: Thiên Cung thiếu chủ mở kiếm thuật.
Đây là điều mà vô số tông sư kiếm đạo cũng không dám tưởng tượng, điều mà người ta cố gắng cả đời sáng tạo ra cũng chỉ là chiêu thức nửa thức của kiếm thuật. Còn kiếm đạo của bản thân mình thì lại đi một con đường khác. Mà Sở Phong Miên đi, chính là con đường khai phá cửu vực kiếm thuật. Cửu vực kiếm thuật càng mạnh thì Sở Phong Miên cũng càng trở nên cường đại, nếu nó thất bại thì Sở Phong Miên vẫn sẽ vong mạng. Cửu vực kiếm thuật này hiện tại mặc dù còn non nớt vô cùng, nhưng cứ theo đà này thì tương lai nó có thể sẽ vượt qua hết thảy kiếm thuật thế gian.
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Vẻ mặt Vân lão lộ vẻ vui mừng, liên tiếp nói ra ba chữ tốt.
"Vạn cổ không có! Tốt, lúc đầu ta còn lo lắng, ngươi sẽ làm nhục uy danh của Thiên Đế, hiện tại xem ra, Vân Vũ Thiên Cung ta hưng thịnh có hy vọng!"
"Thiếu chủ, ngươi không phải là muốn học kiếm thuật sao? Được, ta sẽ đem toàn bộ kiếm thuật trong Vân Vũ Thiên Cung truyền thụ cho ngươi!"
Vân lão vừa mở miệng, hai mắt nhắm lại, đột nhiên ở trước mặt hắn xuất hiện một màn nước. Trên màn nước đó là vô số kiếm thuật, trọn vẹn hơn vạn đạo kiếm thuật, tất cả đều hiện ra trước mặt Sở Phong Miên. Hơn vạn đạo kiếm thuật, số lượng này so với số lượng ghi chép trong kiếm đạo cổ tịch còn không hề ít. Kiếm đạo cổ tịch là nơi chứa đựng kiếm thuật được tích lũy vô số năm trước, Vân Vũ Thiên Cung này không hổ danh là tông môn đệ nhất bảy vạn năm trước, chỉ riêng kiếm thuật thôi đã ghi chép hơn vạn loại. Hơn nữa hơn vạn đạo kiếm thuật này phần lớn đều là kiếm thuật hoa quỳnh một hiện thời Viễn Cổ, chưa hề được lưu truyền đến thời đại bây giờ. Tuy rằng những kiếm thuật này có vô số khuyết điểm nhưng cũng không phải không có chỗ dùng. Sở Phong Miên thoáng nhìn qua, liền đem chân lý của những kiếm thuật này khắc ghi vào trong mắt, tinh hoa của chúng đều dung nhập vào cửu vực kiếm thuật. Dung nhập vạn đạo kiếm thuật này đủ để giúp cửu vực kiếm thuật một lần nữa thuế biến. Sở Phong Miên đứng tại chỗ, đứng trọn một canh giờ mà không nhúc nhích, ánh mắt của hắn luôn nhìn vào kiếm thuật trên màn nước. Từ trên người Sở Phong Miên, một cỗ kiếm ý bao phủ, cỗ kiếm ý này không ngừng biến hóa, biểu thị cho cửu vực kiếm thuật không ngừng thuế biến.
"Oanh!"
Từ trên người Sở Phong Miên, kiếm ý sắc bén đột nhiên bộc phát. Kiếm ý này tựa hồ mang theo tất cả tinh hoa của 10 ngàn kiếm thuật nhưng lại có chút khác biệt, tất cả đều được Sở Phong Miên hòa làm một thể, biến thành kiếm thuật thực sự của riêng hắn.
"Kiếm!"
Ánh mắt Sở Phong Miên khẽ động, vô số kiếm ý trước mặt hắn trực tiếp biến thành một thanh Linh Kiếm, vô cùng sắc bén, đột nhiên hướng về phía trước chém tới. Chỉ riêng sức mạnh của một kiếm này đã mạnh hơn trước kia khi Sở Phong Miên dốc toàn lực tung kiếm. Đó còn là lúc Sở Phong Miên chỉ vận dụng lực lượng kiếm ý, nếu như thực sự toàn lực xuất thủ, thì hiện tại thực lực của Sở Phong Miên so với trước khi tiến vào Vân Vũ Thiên Cung còn mạnh hơn gấp mấy lần. Với thực lực này nếu đụng phải Hoang Thánh Quân, Sở Phong Miên tự tin đủ khả năng chém gϊếŧ hắn dưới kiếm. Cửu vực kiếm thuật càng hoàn thiện, cũng đồng nghĩa thực lực của Sở Phong Miên càng mạnh mẽ.
"Tốt!"
Sở Phong Miên vô cùng vui mừng, sức mạnh của hắn tự nhiên là càng mạnh càng tốt, toàn bộ tài phú Vân Vũ Thiên Cung cộng lại cũng không sánh bằng tác dụng mà vạn đạo kiếm thuật này mang lại cho Sở Phong Miên.
"Một canh giờ, vậy mà cứ thế trôi qua rồi."
Sở Phong Miên hoàn hồn, mới phát hiện đã qua một canh giờ. Sở Phong Miên đắm mình trong kiếm đạo, cảm giác chỉ mới như chớp mắt nhưng trên thực tế đã qua một canh giờ.
"Rất tốt, chỉ một canh giờ mà có thể lĩnh hội hết vạn đạo kiếm thuật, tư chất kiếm đạo của ngươi, vạn cổ hiếm thấy."
Vân lão nhìn Sở Phong Miên, không khỏi khen ngợi. Với vạn đạo kiếm thuật này, cho dù là thiên tài kiếm đạo yêu nghiệt nhất đến cũng phải mất mấy ngày mới có thể lĩnh ngộ quán thông hết. Nhưng hiện tại Sở Phong Miên chỉ tốn một canh giờ đã làm được, khiến Vân lão kinh hãi thán phục.
"Xem ra, lão phu có thể yên tâm giao Vân Vũ Thiên Cung này cho thiếu chủ rồi."
Vân lão cảm thán một tiếng, trong lòng bàn tay hắn, một trận đồ đột nhiên ngưng tụ, đưa cho Sở Phong Miên. Trận đồ này có hình dạng thu nhỏ của Vân Vũ Thiên Cung.
"Đây là hạch tâm trận đồ của Vân Vũ Thiên Cung, ngươi chỉ cần vận dụng linh lực là có thể mở ra đường hầm, trực tiếp trở lại Vân Vũ Thiên Cung này."
Vân lão nhìn Sở Phong Miên, cất tiếng nói.
"Hiện tại Vân Vũ Thiên Cung đang bị trói buộc trong Quy Khư Thiên, nên ngươi không thể đem Vân Vũ Thiên Cung này mang đi được, bất quá ngươi có thể tùy thời trở về đây. Nếu như gặp nguy hiểm, có thể tiến vào bên trong để trốn tránh, ở trong Vân Vũ Thiên Cung này tuyệt đối không ai có thể làm thương tổn được thiếu chủ."
Vân lão tự tin nói. Vân Vũ Thiên Cung, là một Linh Khí cấp Thiên xuất sắc nhất, phẩm cấp của nó thậm chí còn cao hơn cả Tổ Long Chí Tôn Kiếm và chiến xa bảo long. Trốn trong đó đương nhiên không có bất kỳ nguy hiểm nào, có thể gối cao mà ngủ.
"Vân Vũ Thiên Cung này, vậy mà không mang đi được sao?"
Nghe lời Vân lão nói, Sở Phong Miên nhíu mày nói.
"Vân lão, ngài có biết cái Quy Khư Thiên này có lai lịch như thế nào không?"
Quy Khư Thiên, từ trước đến nay Sở Phong Miên không rõ nó có lai lịch như thế nào, hiện tại tuy hắn đã có được Vân Vũ Thiên Cung này nhưng thực chất thì vẫn đang ở bên trong Quy Khư Thiên. Vân Vũ Thiên Cung cũng chỉ được xem là một điểm nhỏ bé, toàn bộ Vân Vũ Thiên Cung, gồm các động phủ, bảo tàng, di tích, không ai biết có bao nhiêu. Chỉ một Vân Vũ Thiên Cung thôi cũng đã chỉ là một góc băng sơn, không ai biết ở trong Quy Khư Thiên này còn có bao nhiêu bảo tàng tương tự như thế. Quy Khư Thiên vô cùng thần bí, khiến người ta không cách nào thấy rõ được bản chất.
"Quy Khư Thiên này có lai lịch như thế nào, lão phu cũng không rõ."
Vân lão lắc đầu nói.
"Trước đây Vân Vũ Thiên Cung không hề ở trong Quy Khư Thiên, mà nằm ở một ngọn núi hoang thuộc Trung Vực, nhưng vào năm vạn năm trước, đột nhiên Vân Vũ Thiên Cung bị một sức mạnh lớn mang đi, sau đó mới rơi vào Quy Khư Thiên."
"Cái gì? Vân Vũ Thiên Cung là bị cưỡng ép đưa vào Quy Khư Thiên sao?"
Sở Phong Miên kinh ngạc nói. Vân Vũ Thiên Cung này, đối với toàn bộ Thiên Vũ Thần Vực, có thể xem như một tiểu thế giới có kích thước lớn. Trước mặt tiểu thế giới này, võ giả cường đại cũng phải cảm thấy lực lượng của mình thật nhỏ bé. Vậy mà Vân Vũ Thiên Cung lại bị Quy Khư Thiên cưỡng ép bắt vào, khiến Sở Phong Miên không thể không kinh ngạc. Rốt cuộc là sức mạnh gì mới có thể đưa Vân Vũ Thiên Cung từ Trung Vực đến Quy Khư Thiên này một cách thô bạo như vậy? Sức mạnh này thật sự là vượt ngoài sức tưởng tượng của Sở Phong Miên.
"Lão phu chỉ là một Khí Linh, không thể rời khỏi Vân Vũ Thiên Cung này, về phần Quy Khư Thiên, ta cũng không có gì để giải thích, xin thiếu chủ thứ lỗi."
Vân lão mở miệng nói.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận