Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 6205: Tiên phủ bên trong bảo tàng

Chương 6205: Kho báu trong tiên phủ.
Trận pháp vỡ vụn. Cánh cổng chính của Dạ Tiên vương phủ cũng theo đó mở ra.
"Đi thôi, một khi trận pháp bị phá, bên trong tiên phủ sẽ không còn bất kỳ nguy hiểm nào." Nhìn Sở Phong Miên còn do dự, Khôn Ma Tử bên cạnh mở miệng cười nói.
Hắn đối với Thái Hư nơi này càng thêm quen thuộc, từng đạt được vô số tòa tiên phủ, nên tự nhiên biết hiểm nguy của tiên phủ thật ra chỉ là cấm chế trận pháp bên ngoài. Còn nội bộ tiên phủ thì không có bất kỳ nguy hiểm gì.
Nhìn Khôn Ma Tử đi vào trước, Sở Phong Miên cũng sau đó bước vào bên trong Dạ Tiên vương phủ.
Nội bộ Dạ Tiên vương phủ, nói là một tòa tiên phủ, kỳ thật chính là một cung điện thật lớn, sự khổng lồ của cung điện khiến Sở Phong Miên không khỏi tấm tắc kinh ngạc.
Chủ nhân cung điện này cao lớn đến mức nào, mới cần xây một cung điện như vậy.
Có thân hình khổng lồ đến thế, ngoại trừ tu luyện tinh thể võ đạo võ giả, Sở Phong Miên không nghĩ ra ai khác có được bản thể lớn như vậy.
Ngoài ra, nội bộ Dạ Tiên vương phủ này lại trống rỗng một cách kỳ lạ, không có quá nhiều đồ vật, chỉ ở chính giữa cung điện, có một đám vật như ngọn lửa lơ lửng.
Đám lửa này trôi nổi giữa không trung, lại mang một màu xám quỷ dị, nhìn thì thấy xám xịt, nhưng nhìn kỹ thì phát hiện bên trong màu xám đó ẩn chứa một đạo lưu quang.
"Thật lớn một đám Hư Chân Diễm!"
Khôn Ma Tử, ngay khi thấy đám ngọn lửa màu xám kia thì ngây người ra, rồi lập tức mừng như điên.
Sự vui sướng này khiến Sở Phong Miên có chút bất ngờ, đám ngọn lửa màu xám này rốt cuộc là cái gì mà có thể khiến Khôn Ma Tử, một vị tam giai chân quân, vui mừng đến vậy.
Trong lòng Sở Phong Miên vốn cũng rất kỳ lạ.
Vì sao Khôn Ma Tử lại cố chấp với Dạ Tiên vương phủ này đến thế, thậm chí nhiều cường giả chân quân khác cũng vô cùng chấp nhất với Dạ Tiên vương phủ.
Thực tế là, một võ giả sau khi bước vào cảnh giới chân quân, việc tăng thực lực bản thân đã rất khó bằng vào ngoại vật mà đạt được.
Giống như Sở Phong Miên, kỳ thật nhờ vào thần lực đạo, bước vào cảnh giới thần lực đạo tầng thứ năm, mới khiến Sở Phong Miên từ thực lực của một vạn pháp chúa tể, một bước vượt qua bình cảnh chân quân, đạt tới thực lực gần nhị giai chân quân.
Nhưng tất cả những điều này, đều bắt nguồn từ thần lực đạo, phải nói là bắt nguồn từ sự thuế biến của bản thân Sở Phong Miên, việc tu hành võ đạo của mình mới giúp thực lực của Sở Phong Miên tăng lên nhanh như vậy.
Chứ không phải trực tiếp thôn phệ ngoại lực.
Sau khi Sở Phong Miên bước vào cảnh giới chân quân, ngoài việc đạt được Thanh Tiên kiếm, xem như mượn ngoại lực tăng lên thực lực, còn lại thực lực tăng lên đều thông qua tu hành kiếm thuật do Dưỡng Kiếm Tông truyền lại, mới giúp Sở Phong Miên đạt tới cảnh giới tam giai chân quân.
Đây càng hoàn toàn dựa vào việc Sở Phong Miên tu hành, thậm chí không có bất kỳ ngoại lực nào tương trợ, mà nhờ vào chiến đấu liên tục, Sở Phong Miên mới có được thực lực hiện tại.
Sau khi bước vào cảnh giới chân quân, ảnh hưởng của ngoại vật lên thực lực đã rất nhỏ, Sở Phong Miên rất thấu hiểu điều này.
Chính vì thế, trong lòng Sở Phong Miên mới vô cùng hiếu kỳ.
Vì sao những cường giả chân quân này đều muốn tranh đoạt tiên phủ, nhất là Dạ Tiên vương phủ này, lại càng khiến Khôn Ma Tử, một vị tam giai chân quân, khao khát đến thế.
Bây giờ thấy vẻ vui mừng trong ánh mắt của Khôn Ma Tử, ánh mắt Sở Phong Miên cũng rơi vào đám ngọn lửa mà Khôn Ma Tử coi là Hư Chân Diễm.
Có vẻ thứ mà các chân quân khao khát chính là Hư Chân Diễm này?
"Quả nhiên là tiên vương phủ, không ngờ Hư Chân Diễm lại lớn đến vậy."
Khôn Ma Tử cũng không ngừng kinh thán, nhìn Hư Chân Diễm chỉ lớn cỡ bàn tay, trong ánh mắt lộ vẻ khao khát không thể kiềm chế.
Khiến một vị tam giai chân quân mất bình tĩnh như vậy.
Sở Phong Miên càng tò mò nhìn về phía cái gọi là Hư Chân Diễm này, muốn xem nội tình của Hư Chân Diễm.
Chỉ là Hư Chân Diễm này dường như không hề tồn tại.
Dù Hư Chân Diễm bày ngay trước mắt Sở Phong Miên, mắt Sở Phong Miên cũng thấy được Hư Chân Diễm.
Nhưng khi dùng linh thức đi xem, Hư Chân Diễm tựa như không hề tồn tại, như một ảo ảnh.
Điều này khiến Sở Phong Miên càng thêm tò mò về Hư Chân Diễm.
"Đây là?"
Sở Phong Miên nhìn về phía Khôn Ma Tử bên cạnh, dò hỏi.
Nghe thấy Sở Phong Miên nói.
Khôn Ma Tử mới như vừa tỉnh mộng, ánh mắt mới rời khỏi Hư Chân Diễm, vẫn còn chút lưu luyến.
"Tuyệt kiếm đạo hữu, hẳn là lần đầu thấy Hư Chân Diễm?"
"Không sai." Sở Phong Miên gật nhẹ đầu.
"Cũng không có gì lạ, dù sao Hư Chân Diễm này chỉ tồn tại ở Thái Hư nơi, càng phải nói là chỉ tồn tại ở bên trong tiên phủ ở Thái Hư nơi mà thôi." Khôn Ma Tử mở miệng giải thích.
"Giống như việc ta chờ tiến vào Thái Hư nơi tranh đoạt tiên phủ, tranh đoạt bảo tàng, thật ra cái gọi là bảo tàng chính là Hư Chân Diễm này."
"Hư Chân Diễm này rốt cuộc là vật gì mà khiến cường giả chân quân đều động tâm đến thế?" Sở Phong Miên cũng nói thẳng nghi hoặc của mình.
Chân quân, đã coi là giới hạn của võ giả.
Dù sao phía trên chân quân chính là cái gọi là đại năng giả, Chúa Tể Chi Vương. Cấp độ cường giả này đã vượt khỏi phương diện võ giả.
Sau khi gặp Vô Thượng Chân Ma, Sở Phong Miên càng khẳng định.
Thực lực của những đại năng giả đó đã hoàn toàn khác với chúa tể, chân quân, mà là một cấp độ tồn tại khác.
So sánh thì chân quân đã được xưng là đỉnh điểm của võ giả, còn danh xưng Thần Quân cũng chỉ là cách tôn xưng những người mạnh nhất trong chân quân, bản chất thì Thần Quân vẫn là chân quân mạnh nhất.
Thực lực càng mạnh, ảnh hưởng của ngoại vật càng nhỏ, thậm chí những chí bảo thần thoại trong truyền thuyết cho Sở Phong Miên cũng không thể tăng thêm chút thực lực nào.
Nhưng khi thấy Hư Chân Diễm này lại khiến nhiều chân quân điên cuồng như vậy, thì Hư Chân Diễm này rốt cuộc là gì?
Đối với cường giả chân quân mà nói, bảo vật khiến họ động lòng chỉ có thể là bảo vật liên quan tới thực lực của họ.
Tuổi thọ của chân quân kéo dài, gần như vô tận, cái gọi là tài phú, quyền thế đã không còn ý nghĩa, chỉ có sức mạnh mới đáng để chân quân tranh giành.
"Không biết." Nghe Sở Phong Miên hỏi, Khôn Ma Tử lại lắc đầu nói.
"Không ai biết, Hư Chân Diễm này rốt cuộc là cái gì."
"Không biết?" Nghe câu trả lời này, Sở Phong Miên càng cau mày.
"Vậy tại sao thứ này lại được gọi là Hư Chân Diễm?" Sở Phong Miên tiếp tục hỏi.
"Đây là đạo tổ gọi Hư Chân Diễm như vậy."
Khôn Ma Tử lại giải thích vấn đề này.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận