Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1390: Giết ngươi như là giết chó

"Không cần giãy dụa nữa, giao đồ ra đây, hôm nay không ai cứu được ngươi đâu." Mục gia vị kia Bát kiếp Cổ Đế, nhìn Thanh Mộng cười lạnh liên tục nói. "Nơi này là Táng Tiên đại lục, dù là Vân Tôn cũng không thể cứu được ngươi! Ở bên ngoài có lẽ chúng ta không dám giết ngươi, đáng tiếc hôm nay ngươi lại chạy tới Táng Tiên đại lục này..." Một tên Bát kiếp Cổ Đế khác, đã mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói. "Mục Thiên Ca, đừng lãng phí lời với hắn nữa, trực tiếp giết!" "Tốt!" Kẻ được gọi Mục Thiên Ca kia lộ rõ vẻ dữ tợn trên mặt. Dù sao giết Thanh Mộng, thứ bọn họ muốn sẽ có được. Nay tính toán bao lâu, cơ hội ngàn năm có một để oanh sát Thanh Mộng, đẩy nàng vào tuyệt cảnh, đương nhiên không thể để nàng có bất cứ cơ hội nào. Mục Thiên Ca thét dài một tiếng, trong lòng bàn tay kim quang lóe lên, hóa thành một dòng sông dài, ầm ầm lao về phía Thanh Mộng. Mỗi một vệt kim quang trong trường hà kia đều tương đương với một đòn toàn lực của Bát kiếp Cổ Đế, bị bao phủ trong đó, trong khoảnh khắc liền phải hứng chịu mấy trăm đòn công kích. "Chết đi!" Các Cổ Đế khác cũng đồng thời ra tay, hàng vạn võ kỹ oanh tạc về phía Thanh Mộng. Thấy cảnh này, trong mắt Thanh Mộng lộ rõ vẻ băng lãnh, nàng biết rõ, hôm nay những người này nhất quyết không tha cho nàng. Dù trốn cũng vô ích, chỉ có chiến một trận! Khi Thanh Mộng ngưng tụ linh lực, trong lòng bàn tay thanh mang dần hiện lên, thì một cánh cửa đồng khổng lồ xuất hiện. Cánh cửa đồng đột ngột xuất hiện trước mặt Thanh Mộng, vô số linh lực đánh lên cửa đồng. Đúng lúc đó, một đạo độn quang lao tới, nhắm vào bốn tên Cổ Đế, hai đạo kiếm quang lập tức chém tới. Ầm! Bốn tên Cổ Đế không ngờ rằng lại có kiếm quang xuất hiện đột ngột, còn chưa kịp phản ứng, đã bị kiếm quang đánh trúng, miệng hộc ra một lượng lớn máu tươi. Trong nháy mắt, cả sơn cốc đều tràn ngập mùi máu tanh. Một kiếm này tuy không giết được họ, nhưng cũng đủ làm bốn vị Cổ Đế bị trọng thương. "Ai? Dám xen vào chuyện của Thánh Long bí cảnh!" Mặt Mục Thiên Ca vô cùng u ám, bọn họ đang vây công Thanh Mộng, không ngờ lại có người đến can thiệp. Thấy kiếm quang đột ngột xuất hiện, vô số ánh mắt hướng về cửa đồng mà nhìn. "Thái Cổ Đồng Môn?" "Đồng Môn Cổ Đế, ngươi cũng dám nhúng tay vào chuyện của Mục gia ta? Cút ra đây!" Vừa thấy Thái Cổ Đồng Môn, mấy giọng giận dữ đồng loạt vang lên, Thái Cổ Đồng Môn gần như là dấu ấn của Đồng Môn Cổ Đế. Nhưng họ tìm kiếm thế nào cũng không thấy bóng dáng Đồng Môn Cổ Đế, mà chỉ thấy một bóng dáng trẻ tuổi đi tới bên cạnh Thanh Mộng. "Ngươi?" Thấy bóng dáng trẻ tuổi này, Thanh Mộng vô cùng kinh ngạc, sau đó sắc mặt trở nên âm trầm. "Sư đệ, mau đi đi, những người này không phải người ngươi có thể đối phó, ngươi tới vừa lúc, ta sẽ chặn bọn chúng, ngươi cầm thứ này đi đi, đi tìm Đại sư huynh, kể cho huynh ấy biết mọi chuyện hôm nay, để đại sư long tới báo thù cho ta!" Nói rồi, Thanh Mộng đưa cho Sở Phong Miên một khối đồng bài. "Tiểu tử này là ai?" "Một tên Chuẩn Đế nhỏ bé, cũng dám nhúng tay vào chuyện của chúng ta?" Rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Sở Phong Miên, trong mắt đều lộ vẻ nghi hoặc, không nhận ra Sở Phong Miên. Chỉ có Phiền Quang Cổ Đế, lớn tiếng gọi...lên. "Tiểu tử này là đệ tử Thánh Long Tông, chính là cái tên mới đến Sở Phong Miên đó!" "Cái gì?" "Cái người có danh tiếng so sánh với Vân Tôn, chính là tiểu tử này sao?" Họ chưa từng gặp Sở Phong Miên, nhưng cái tên này, các Cổ Đế này đều đã nghe qua. Nhất là những trận chiến của Sở Phong Miên trong Thánh Long bí cảnh đã giúp hắn có danh tiếng, trong một vài lời đồn đại, Sở Phong Miên đã được xưng tụng là Vân Tôn tiếp theo. "Vân Tôn tiếp theo?" Mục Thiên Ca âm trầm nhìn chằm chằm Sở Phong Miên, đánh giá một hồi rồi lạnh lùng nói. "Vừa hay, lại thêm một dư nghiệt Thánh Long Tông, hôm nay vậy cùng chết ở chỗ này luôn đi!" Một tên Bát kiếp Cổ Đế khác cũng sát khí đằng đằng. "Thánh Long Tông, đáng lẽ sớm không nên tồn tại, hôm nay giết cả hai người bọn họ!" "Sư đệ, mau đi đi!" Thanh Mộng thấy Sở Phong Miên không định đi, vội nói. "Những người này, đều là Cổ Đế, không phải người ngươi có thể đối phó." "Không cần trốn, hôm nay những người này, đều phải chết ở đây!" Sở Phong Miên ánh mắt lóe lên, nhìn mười ba vị Cổ Đế. "Sư tỷ, tỷ đối phó hai tên Bát kiếp Cổ Đế kia, còn lại cứ giao cho ta." Nghe lời Sở Phong Miên, mười một tên Thất Kiếp Cổ Đế đều sững sờ, sắc mặt cực kỳ khó coi. Họ đều là Cổ Đế, còn Sở Phong Miên chỉ là Chuẩn Đế nhỏ bé, lại dám nói muốn một mình đối phó mười một người bọn họ liên thủ? "Khẩu khí thật lớn, tiểu tử, cứ để lại mạng đi, nên dùng mạng của ngươi để chôn cùng cho đệ tử ta!" Phiền Quang Cổ Đế tức giận không chịu nổi, lập tức trừng mắt nhìn Sở Phong Miên, trong nháy mắt xuất thủ, một chưởng nhằm thẳng vào Sở Phong Miên. Trong lòng bàn tay chưởng này lóng lánh vô số kim quang, ẩn chứa lực lượng kinh thiên động địa, một Cổ Đế, giận dữ xuất chiêu. Sức mạnh một chưởng này, rơi vào trên đầu Sở Phong Miên, còn chưa hoàn toàn đánh xuống, lực lượng ẩn chứa đã muốn nghiền nát Sở Phong Miên. "Sư đệ cẩn thận!" Thấy Phiền Quang Cổ Đế xuất thủ, Thanh Mộng vội điều động linh lực ngăn cản. Nhưng Sở Phong Miên còn nhanh hơn, thoáng cái đã xuất hiện giữa không trung. "Loại thực lực này, cũng dám múa rìu qua mắt ta? Ta bây giờ giết ngươi, chẳng khác gì giết chó!" Sở Phong Miên thi triển toàn bộ chiến long huyết mạch lực lượng, quần long gào thét, như một Long Hoàng đứng đó. Nhìn một chưởng không trung, Sở Phong Miên cười lạnh, đồng dạng một chưởng đánh ra. "Thủy tổ thức thứ hai!" Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên, chưởng của Phiền Quang Cổ Đế lập tức bị đánh nát. Đồng thời một lực lượng cực lớn bao phủ lên Phiền Quang Cổ Đế, dưới lực lượng khổng lồ đó, thân thể Phiền Quang Cổ Đế bắt đầu vặn vẹo. Lực lượng cuồn cuộn oanh kích cơ thể Phiền Quang Cổ Đế, khiến trên thân hắn xuất hiện vô số vết rách, sau đó nát tan trên trời. Trong chớp mắt, trên bầu trời mưa máu. "Không thể nào! Đây là võ kỹ gì! Lực lượng gì vậy! Ngươi một Chuẩn Đế nhỏ bé, sao có thể bộc phát ra sức mạnh lớn đến thế!" Dù bị đánh thành mảnh nhỏ, Phiền Quang Cổ Đế dù sao vẫn là một Cổ Đế, chỉ cần một giọt máu tươi, liền có thể tái tạo thân hình. Mưa máu trên trời bắt đầu ngưng tụ, ý định muốn tái sinh lại. "Ở trước mặt ta, còn muốn ngưng tụ thân hình?" Sở Phong Miên lạnh giọng, vung tay lên, một chưởng đánh vào đám mưa máu kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận