Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 845: Lục đạo Ma môn xuất thế!

Chương 845: Lục đạo Ma môn xuất thế! Tên thích khách này vừa dứt lời, thân thể hắn đột ngột vỡ tan, nát vụn tại chỗ. Dưới áp lực linh lực của Sở Phong Miên, tên thích khách này lại có thể tự hủy. Đây tuyệt đối là một loại bí thuật cực kỳ cao thâm, có thể hủy diệt bản thân bất cứ lúc nào. Sở Phong Miên thậm chí còn chưa kịp điều tra hồn phách của tên thích khách này, hắn đã vội vàng tự hủy. “Đáng tiếc.” Sở Phong Miên lắc đầu. Hắn cũng không ngờ tên thích khách này rơi vào tay hắn lại có năng lực tự hủy, mà có thể tự hủy trước mặt Sở Phong Miên, vậy có nghĩa hắn luôn có thể làm được điều đó. Hắn vừa nói ra một đoạn lời như vậy, có lẽ là cố ý để Sở Phong Miên bọn người nghe thấy. Tựa hồ là đang tuyên cáo cho mọi người, Lục đạo Ma môn xuất hiện. "Lục đạo Ma môn? Lục đạo Ma môn này, lại lần nữa xuất hiện.” Hiện tại tâm tư của Sở Phong Miên toàn bộ bắt đầu suy nghĩ về lời tên thích khách vừa nói. Nghe thấy cái tên này, lông mày Sở Phong Miên không khỏi nhíu lại, trong ánh mắt lộ ra vài phần kiêng kị. Lục đạo Ma môn, tuyệt đối là một cái tên mà người người trong cửu vực vài vạn năm trước nghe đến đều phải vô cùng dè chừng, trong lòng ai nấy đều rùng mình sợ hãi. Khoảng ba, bốn vạn năm trước, Lục đạo Ma môn là tông môn hùng mạnh nhất cửu vực lúc bấy giờ, có thể nói là một con quái vật khổng lồ còn đáng sợ hơn cả bảy đại tông môn hiện tại cộng lại. Khi ấy, Lục đạo Ma môn gần như bao phủ toàn bộ cửu vực, ma đầu vô số, người người tu ma, cả cửu vực đều hưng thịnh ma đạo. Mãi đến khi Lục đạo Ma môn bị hủy diệt, cửu vực mới khôi phục bộ dáng như hiện tại. Bây giờ thời đại này, mặc dù những ghi chép liên quan tới Lục đạo Ma môn đã rất ít, thế nhưng cái tên này lại vô số lần được nhắc đến trong những cổ tịch mà Sở Phong Miên từng đọc, có thể nói nếu như Lục đạo Ma môn chân chính quay lại, lại lần nữa cướp đoạt toàn bộ cửu vực, cũng không phải là không thể. Nhưng Lục đạo Ma môn đã biến mất khỏi cửu vực vài vạn năm rồi. Dù cho truyền thừa của Lục đạo Ma môn cho đến nay vẫn có thể còn lưu lại, thế nhưng cũng đã sớm không thể so sánh với thời kỳ phồn thịnh lúc trước. Trước đây Sở Phong Miên ở Hư Không Hải thấy Lạc Tịch tu luyện công pháp, chính là công pháp của Mị Ma tông, một trong những tông phái của Lục đạo Ma môn. Cho nên, tuy Lục đạo Ma môn đã biến mất ở cửu vực, đạo thống của bọn chúng thật sự đã được truyền lại. Sâu bọ trăm chân chết vẫn giãy giụa, đạo thống của Lục đạo Ma môn truyền lại, ngược lại không khiến Sở Phong Miên giật mình mấy, giống như Vân Vũ Thiên cung, tông môn còn cổ xưa hơn Lục đạo Ma môn, bây giờ cũng vẫn có đạo thống được truyền lại. Chỉ là, Lục đạo Ma môn hiện tại đột ngột trỗi dậy ở cửu vực một cách công khai lại khiến Sở Phong Miên ngoài ý muốn, hơn nữa, xem ra việc Cửu Ma thành phân liệt cũng có liên quan tới Lục đạo Ma môn. Lúc đầu, Sở Phong Miên cũng nghĩ rằng Cửu Ma thành phân liệt chắc chắn có nguyên do, nhưng không ngờ giờ đây, lại liên quan tới Lục đạo Ma môn, khiến Sở Phong Miên càng thêm kiêng kị. Võ giả thời đại này có lẽ không biết sự hùng mạnh của Lục đạo Ma môn trước đây, nhưng Sở Phong Miên thì rất rõ ràng. Sư tôn của Sở Phong Miên, kiếm đạo chi chủ, cũng sinh ra trong thời đại đó. Kiếm đạo chi chủ từng trải qua sự hùng mạnh của Lục đạo Ma môn và cũng đã kể cho Sở Phong Miên nghe. Vào thời đại đó, cả cửu vực thiên hạ đều lấy Lục đạo Ma môn làm chủ, không ai có thể phản kháng. Việc Lục đạo Ma môn về sau bị hủy diệt cũng là do chính nội tại của chúng. Lục đạo Ma môn, kỳ thật không chỉ là một chỉnh thể mà là sáu tông môn bên trong. Mị Ma tông, Chiến Ma Tông, Độc Ma Tông, Diêm Ma tông, Thiên Ma tông, Người Ma tông. Sáu đại tông môn này hợp lại thành Lục đạo Ma môn, bất cứ một tông môn nào trong số đó cũng mạnh hơn Cửu Ma thành hiện tại nhiều. Khi đó, chính vì sự chia rẽ của sáu đại Ma môn này mà người khác mới có cơ hội tiêu diệt Lục đạo Ma môn. Nếu không có xung đột này, có lẽ thời đại này vẫn do Lục đạo Ma môn cai quản. Bất kỳ sự việc nào có liên quan tới Lục đạo Ma môn, tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. “Lục đạo Ma môn?!” Ánh mắt của chủ nhà họ Cổ lóe lên, với kinh nghiệm của mình, ông cũng đã nghe đến tông môn truyền thuyết từ mấy vạn năm trước, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiêng kị sâu sắc. Dù từ bất kỳ ghi chép nào trong cổ tịch, sự hùng mạnh của Lục đạo Ma môn thời đó đều được khắc họa rất rõ, võ giả nào từng nghe tên này đều biết được sự mạnh mẽ của chúng. "Lục đạo Ma môn là cái gì?" Cổ Cẩm và những người trẻ tuổi kia ngược lại không mấy nhạy cảm với cái tên này, ai nấy đều tỏ ra nghi ngờ. "Chuyện này, ai cũng không được nói ra, tất cả giải tán đi." Chủ nhà họ Cổ liếc mắt, vung tay, ra lệnh cho đám đông đang vây xem giải tán hết. Thân hình ông lóe lên, đột ngột biến mất khỏi chỗ cũ. "Chúng ta cũng đi thôi." Sở Phong Miên nhìn Cổ Cẩm, lên tiếng. Hiện tại sắc mặt của Cổ Cẩm vẫn còn hơi bối rối, dù sao vừa trải qua vụ ám sát, nếu không có Sở Phong Miên ra tay, có lẽ nàng đã hoàn toàn chết rồi. "Vâng." Cổ Cẩm gật đầu nhẹ, cũng không hỏi gì, nếu Sở Phong Miên và chủ nhà họ Cổ đều không chủ động nói rõ thì giờ nàng có hỏi cũng chỉ chuốc lấy thêm bực mình mà thôi. Cổ Cẩm đưa Sở Phong Miên đến một cung điện rồi chậm rãi lui ra. "Sở tiền bối có thể nghỉ ngơi trong cung điện này, nếu có việc gì, cứ sai người báo, tiểu nữ sẽ đến ngay." Thấy Sở Phong Miên gật đầu, Cổ Cẩm liền khẽ động người, rời khỏi cung điện. Lục đạo Ma môn, không biết lần này Lục đạo Ma môn lại xuất hiện là phúc hay họa. Sở Phong Miên thầm nghĩ, chuyện này nằm ngoài dự tính của hắn. Xem ra cửu vực này không thể yên bình được nữa rồi. Bên dưới sự yên bình của cửu vực, đã có sóng ngầm trào dâng. Cùng lúc đó, bên ngoài Cổ thành Trữ Châu trong hư không, một cung điện mờ ảo tựa như bị ép mở ra từ hư không này. Trong cung điện có không ít võ giả đứng đó, tất cả đều mặc áo đen. Ở vị trí cao nhất là một cô gái trẻ tuổi dáng người nổi bật. Tuy không thấy rõ dung mạo, nhưng chỉ nhìn thân ảnh, người ta đã bị mê hoặc. "Cái gì? Vương Viêm phế vật kia lại thất bại trong kế hoạch ám sát Nhị tiểu thư của Cổ gia." Trong cung điện, một võ giả đột ngột lên tiếng. "Ám sát một tiểu gia hỏa chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh bát trọng mà cũng thất bại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận