Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 702: Hủy diệt thánh đảng

Chương 702: Hủy diệt thánh đảng * Giấy Trắng: Tên "dữ tợn" mình để nguyên.
Bắc Mang Thánh Vực.
Sở Phong Miên và Hàn Nguyệt Li, hai bóng người, nghênh ngang đi giữa, trực tiếp trở về bên trong Bắc Mang Thánh Vực. Hai người bọn họ độn quang, không hề dừng lại, mà trực tiếp hướng về phía một ngọn núi lớn vô cùng nằm ở nơi cốt lõi của Bắc Mang Thánh Vực mà bay tới.
"Hai người bọn họ muốn làm gì?"
"Kia là đâu? Chỗ của thánh đảng, trước kia là núi Dạ Thiên Quân, Thánh Tử phong sao?"
Từng tia ánh mắt đều hướng về nơi độn quang của Sở Phong Miên và Hàn Nguyệt Li nhìn đến, nhìn xem hướng đi mà Sở Phong Miên bay tới, tất cả đều kinh hãi. Không ít người vội vàng đuổi theo. Trong lòng mọi người đều hiểu, lần này Sở Phong Miên cùng Hàn Nguyệt Li trở về, chắc chắn sẽ không bình tĩnh như vậy.
Độn quang của Sở Phong Miên và Hàn Nguyệt Li, một mực đi đến trước một ngọn núi lớn vô cùng, mới dừng lại. Ngọn núi này so với ngọn núi của sư tôn Sở Phong Miên là Huyền Bắc Thánh giả, còn lớn hơn, bên trên xây dựng vô số cung điện, từng tôn võ giả, đệ tử thánh đảng, đều ở trong đó tu luyện.
Ngọn núi này ở Bắc Mang Thánh Vực có thể xếp vào top ba ngọn núi, thánh đảng coi đây là hang ổ, có thể thấy được Dạ Thiên Quân và thánh đảng trước đây ở trong học viện Bắc Mang đã độc bá cỡ nào, không ai địch nổi. Bất quá hiện giờ, theo Dạ Thiên Quân vẫn lạc, thánh đảng này cũng nên biến mất theo Dạ Thiên Quân.
"Cút hết cho ta!"
Sở Phong Miên đứng trước Thánh Tử phong này, đột nhiên quát lạnh một tiếng. Tiếng hừ lạnh này vang vọng cả Bắc Mang Thánh Vực, đều có thể nghe rõ.
Trong Thánh Tử phong, từ vô số cung điện đi ra không ít đệ tử, thậm chí mấy tôn đệ tử hạch tâm của thánh đảng, đều đang đứng đó.
"Muốn chết!"
"Là ai? Dám đến tìm thánh đảng chúng ta gây phiền phức!"
"Không muốn chết thì cút nhanh lên!"
Từng tiếng ngạo mạn từ trong Thánh Tử phong trực tiếp truyền ra.
Nghe được những lời này, sắc mặt Sở Phong Miên lạnh giá đến cực điểm, đột nhiên hắn vung tay lên, trực tiếp ngưng tụ huyết mạch viễn cổ chiến long, biến thành một vuốt chiến long lớn vô cùng, từ trên trời giáng xuống.
"Ầm ầm!"
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Toàn bộ Thánh Tử phong đột nhiên rung chuyển dữ dội, một vuốt này của Sở Phong Miên đã làm Thánh Tử phong lung lay.
Những đệ tử thánh đảng kia đều vô cùng phẫn nộ, trực tiếp bay ra khỏi cung điện, vừa đúng lúc nhìn thấy cảnh này. Cấm chế của Thánh Tử phong, dưới một vuốt của Sở Phong Miên, đã vỡ nát.
"Sở Phong Miên, ngươi muốn làm gì? Đây là Bắc Mang Thánh Vực, không phải nơi ngươi có thể giương oai diễu võ!"
Trong một tòa cung điện lớn nhất, một đạo độn quang đột nhiên bay ra. Độn quang này chính là một trong những đệ tử hạch tâm của thánh đảng, tên "dữ tợn" đứng thứ bảy trong Bắc Vực trăm tuyệt bảng. Tại đại hội đấu võ, Sở Phong Miên cùng tên "dữ tợn" này chưa từng giao thủ, khiến cho hắn vẫn còn sống trở về học viện Bắc Mang. Nếu theo tính cách của Sở Phong Miên, tên "dữ tợn" này chắc chắn đã bị hắn oanh sát.
Tên "dữ tợn" nhìn Sở Phong Miên, lớn tiếng hô:
"Nhanh chóng lui ra, ngươi ngu rồi à, Thánh chủ của chúng ta sắp chết đến nơi rồi, còn dám đến phách lối, hiện giờ cao tầng học viện đã chuẩn bị trừng phạt ngươi, ngươi còn dám chủ động gây chuyện?"
"Trừng phạt ta? Ta hiện tại giành được vị trí đầu bảng tại đại hội đấu võ, có đại công, học viện sao có thể trừng phạt ta? Ngược lại là các ngươi, đệ tử thánh đảng ở Bắc Mang học viện ngang ngược càn rỡ, gây ra không ít phiền phức, bây giờ Dạ Thiên Quân chết rồi, cũng không ai có thể bảo vệ các ngươi!"
Sở Phong Miên cao cao tại thượng, nhìn xuống phía dưới, bây giờ giống như một vị thần linh thật sự.
"Cút hết cho ta, trong vòng ba giây, ai không lăn, kẻ đó sẽ chết!"
"Cuồng vọng!"
Tên "dữ tợn" nghe Sở Phong Miên nói, sắc mặt liền biến đổi, trong tay hắn, một thanh trường đao đột nhiên xuất hiện, trực tiếp chém về phía Sở Phong Miên.
"Sâu kiến thôi, mà dám ra tay?"
Sắc mặt Sở Phong Miên bình tĩnh, nhìn lưỡi đao của tên "dữ tợn", tay hắn chậm rãi nâng lên, trực tiếp bóp lấy. Chỉ thấy lưỡi đao này bị Sở Phong Miên bóp trong tay, lưỡi đao của tên "dữ tợn" thậm chí không thể làm xước da của Sở Phong Miên, theo Sở Phong Miên hơi dùng sức, thanh đao trong tay tên "dữ tợn" đã vỡ vụn.
"Nơi này là Bắc Mang học viện, ta không giết ngươi, nhưng ngươi đắc tội ta, thì phải dùng một nửa tinh huyết trên thân để bồi thường vậy."
Sở Phong Miên vỗ vào lòng bàn tay, thân thể tên "dữ tợn" trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đồng thời ngực hắn bị đánh thủng một lỗ, vô số tinh huyết, theo vết thương này bị Sở Phong Miên rút toàn bộ ra, dung nhập vào trong kiếm trận.
Tên "dữ tợn" bị rút hơn một nửa tinh huyết, liền trực tiếp mất đi khí lực, từ trên trời rơi xuống.
"Thật là thủ đoạn độc ác!"
"Đến lúc này còn muốn đến báo thù thánh đảng trong học viện!"
Từng tôn đệ tử học viện Bắc Mang, nhìn thấy thủ đoạn của Sở Phong Miên đều cực kỳ kinh hãi. Tên "dữ tợn" có thể đứng thứ bảy trong Bắc Vực trăm tuyệt bảng, chính là một thiên tài tuyệt thế trong Bắc Mang Thánh Vực. Nhưng hôm nay lại bị Sở Phong Miên dễ dàng đánh bại. Bị rút mất một nửa tinh huyết, nếu tên "dữ tợn" này không gặp kỳ ngộ thì về sau đừng mong khôi phục được thực lực như bây giờ, tương lai càng không thể đột phá, có thể nói đã trở thành một phế nhân.
Nhìn tên "dữ tợn" bị dễ như trở bàn tay đánh bay, từng tôn đệ tử thánh đảng trên Thánh Tử phong đều tái mặt, nhao nhao hóa thành từng đạo độn quang bay ra ngoài. Bọn họ không muốn có kết cục giống tên "dữ tợn".
Từng đạo độn quang lần lượt rời đi, cả Thánh Tử phong đều không còn một bóng người. Thánh Tử phong từng náo nhiệt nhất trong học viện Bắc Mang, hiện giờ lại rơi vào bộ dáng này.
Không ít đệ tử học viện Bắc Mang trong lòng đều hiểu rõ một điểm.
Thánh đảng, xong rồi.
Thánh đảng từng hô mưa gọi gió ở học viện Bắc Mang, bây giờ trong tay Sở Phong Miên đã triệt để kết thúc.
"Coi như bọn họ thức thời."
Nhìn Thánh Tử phong đã không còn một ai, tất cả đệ tử thánh đảng đều đã bỏ chạy, Sở Phong Miên cười lạnh một tiếng.
Những đệ tử thánh đảng này, Sở Phong Miên còn không có hứng thú truy cùng giết tận, chỉ là mấy tiểu nhân vật, căn bản không làm cho Sở Phong Miên thấy hứng thú.
Thân hình Sở Phong Miên khẽ động, hóa thành một đạo độn quang, cùng Hàn Nguyệt Li cùng nhau, trực tiếp tiến vào Thánh Tử phong. Linh khí của Thánh Tử phong này có thể coi là bậc nhất trong Bắc Mang Thánh Vực, nơi này quả thật là động phủ tốt nhất hiện giờ của Sở Phong Miên.
"Từ hôm nay trở đi, Thánh Tử phong này đổi tên thành Ngộ Kiếm Phong, là động phủ của ta Sở Phong Miên, bất kỳ ai cũng không được đến gần!"
Sở Phong Miên tiến vào trong Thánh Tử phong, lập tức đánh ra vô số cấm chế, làm Thánh Tử phong trở nên rực rỡ hẳn lên. Không, nơi này đã không còn là Thánh Tử phong, mà là Ngộ Kiếm Phong thuộc về Sở Phong Miên.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận