Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5713: Vĩnh Hằng đại lục cổ quái

Chương 5713: Vĩnh Hằng đại lục cổ quái
Cho dù đối với Sở Phong Miên, người sở hữu Kiến Mộc thần thụ, mà nói, một chút tiêu hao thọ nguyên này, trong nháy mắt cũng đủ để hồi phục lại, nhưng vẫn bị Sở Phong Miên nhạy cảm nhận ra. Một tia sinh cơ đột nhiên biến mất như vậy, cũng có nghĩa là thọ nguyên của Sở Phong Miên lại đang vô tình tiêu hao.
"Đây là?"
Ánh mắt Sở Phong Miên ngưng tụ.
Hắn lại là trong tình huống không hề hay biết mà bị tiêu hao thọ nguyên, sự im hơi lặng tiếng này khiến Sở Phong Miên khó mà phát hiện ra rốt cuộc vì sao thọ nguyên lại mất đi.
Sở Phong Miên suy tư một chút rồi lại lần nữa vận chuyển thiên hỏa chi đạo lực lượng, theo thiên địa chi lực được tiếp dẫn, ngọn lửa lại một lần nữa bùng cháy.
Mà lần này, Sở Phong Miên lại thấy rõ, một tia sinh cơ này rốt cuộc vì sao biến mất. Lại chính là ngay tại khoảnh khắc tiếp dẫn thiên địa chi lực, một tia sinh cơ trên người Sở Phong Miên đột nhiên biến mất, thuận theo thiên địa chi lực xuất hiện, im hơi lặng tiếng phóng lên trời, lên trên bầu trời.
Sở Phong Miên chỉ chú ý một tia sinh cơ này, trôi lơ lửng giữa không trung, cuối cùng biến mất giữa thiên địa, xem như im hơi lặng tiếng biến mất, ngay cả Sở Phong Miên cũng không cách nào phát hiện cuối cùng tia sinh cơ kia đi đâu, phảng phất nó đã dung nhập vào giữa thiên địa này.
Nếu không phải Sở Phong Miên cẩn thận quan sát, hắn khó mà thấy được điểm này.
"Câu thông thiên địa chi lực, liền sẽ tiêu hao thọ nguyên, đây không phải vấn đề của thiên hỏa chi đạo, mà là vấn đề của phương thiên địa này."
"Cái này lại là vì bản thân Vĩnh Hằng đại lục? Nhưng chỗ thọ nguyên này, lại sẽ xuất hiện ở đâu?"
Sở Phong Miên không khỏi ánh mắt ngưng tụ, hắn dường như đã phát hiện ra một bí ẩn trên Vĩnh Hằng đại lục.
Cùng lúc câu thông thiên địa chi lực, sinh cơ trên thân Sở Phong Miên, liền sẽ im hơi lặng tiếng bị phương thiên địa này thôn phệ.
Việc này phảng phất như chính Vĩnh Hằng đại lục đang không ngừng thôn phệ thọ nguyên của võ giả.
Sở Phong Miên cũng kinh hãi không thôi, Vĩnh Hằng đại lục vốn nên tính là một vật chết, nhưng bây giờ lại có thể thôn phệ sinh cơ, thôn phệ thọ nguyên của võ giả.
Sở Phong Miên sau đó lại thử mấy lần, nhưng đều không ngoại lệ, chỉ cần Sở Phong Miên tiếp dẫn thiên địa chi lực thì chính Vĩnh Hằng đại lục sẽ thừa cơ thôn phệ thọ nguyên của Sở Phong Miên, không có ngoại lệ.
Nói như vậy, vấn đề là ở bản thân Vĩnh Hằng đại lục?
Vĩnh Hằng đại lục vốn phải là một vật chết, nhưng bây giờ lại đi thôn phệ thọ nguyên võ giả, điều này quả thực như thể Vĩnh Hằng đại lục đã sinh ra ý thức vậy.
Vậy trách không được phần lớn võ giả ở Vĩnh Hằng đại lục đều bị thọ nguyên làm khó, dù là khi tu hành võ đạo hay lúc đối địch, chỉ cần lựa chọn câu thông thiên địa chi lực thì đều sẽ bị thừa cơ thôn phệ thọ nguyên.
Mặc dù việc thôn phệ đó, mỗi lần thôn phệ thọ nguyên đều không tính là nhiều, nhưng về lâu về dài, nó sẽ khiến rất nhiều võ giả cuối cùng bị thọ nguyên làm khó.
"Phía sau Vĩnh Hằng đại lục rốt cuộc ẩn giấu đồ vật gì? Một phương thế giới lẽ ra không tồn tại ý thức như vậy mới đúng, với lại chỗ thọ nguyên bị Vĩnh Hằng đại lục thôn phệ kia, rốt cuộc sẽ đi đâu?"
Sở Phong Miên cũng không khỏi suy tư.
Mặc dù mỗi lần tu hành, thọ nguyên bị thôn phệ chỉ là một phần rất nhỏ, thế nhưng những võ giả bị thôn phệ đâu chỉ mình Sở Phong Miên.
Mà là toàn bộ võ giả trên toàn Vĩnh Hằng đại lục, hàng trăm triệu võ giả trên Vĩnh Hằng đại lục này, mỗi một lần bọn họ tu hành, đều sẽ bị thôn phệ một phần thọ nguyên.
Trải qua vô số thời đại, thậm chí vô số kỷ nguyên, thọ nguyên bị thôn phệ này đã đạt tới một con số thiên văn, lực lượng tích tụ bây giờ chỉ sợ còn lớn hơn lực lượng của mấy vị chúa tể cường giả cộng lại.
Một cỗ lực lượng to lớn như vậy, không thể nào biến mất một cách vô ích, nó nhất định sẽ xuất hiện ở đâu đó.
Đồng thời hành vi thôn phệ này của Vĩnh Hằng đại lục, là bản năng của Vĩnh Hằng đại lục, khiến Sở Phong Miên có cảm giác việc này giống như là hành động có chủ ý của ai đó...
Bí mật của Vĩnh Hằng đại lục so với Sở Phong Miên tưởng tượng còn sâu hơn.
Với lại Sở Phong Miên tin rằng, không chỉ một mình Sở Phong Miên phát hiện ra bí mật này, dù sao Sở Phong Miên còn có thể cảm giác được thì hẳn những cường giả khác trên Vĩnh Hằng đại lục cũng có thể cảm nhận được.
Nhưng bí mật này không một ai nói ra, thậm chí nó đã trở thành một quy tắc ngầm của Vĩnh Hằng đại lục.
Hàm ý trong đó, Sở Phong Miên đã có vài phỏng đoán trong lòng.
"Nếu như vậy, vậy trường sinh huyết mạch là cái gì?"
Sở Phong Miên đột nhiên vô cùng hiếu kỳ, nếu võ giả ở Vĩnh Hằng đại lục bị tiêu hao thọ nguyên khi tu hành là do chính Vĩnh Hằng đại lục thôn phệ, thì huyết mạch trường sinh là loại lực lượng nào, có thể tránh được kiểu thôn phệ này?
Dù sao các công pháp ở toàn Vĩnh Hằng đại lục gần như đều tu hành bằng cách câu thông thiên địa chi lực, số lượng võ giả tu hành các loại hình võ đạo khác thì lại ít đến đáng thương.
Nhưng dường như chỉ có trường sinh huyết mạch, mới không bị ảnh hưởng.
"Trường sinh huyết mạch trong cửu đại thế gia, tứ tông, có vẻ như là nhiều nhất, ngược lại là có cơ hội có thể tìm hiểu một phen."
Sở Phong Miên trầm tư một chút.
Mặc dù Cô Loan Bỉ Ngạn, Lộ Tu đều là võ giả mang trường sinh huyết mạch, nhưng trước đó lúc Sở Phong Miên chém giết bọn họ, hắn cũng không phát hiện điều gì dị thường.
Có lẽ vì lúc đó đang ở trong Kỷ Nguyên Biển, lực lượng của trường sinh huyết mạch không cách nào phát huy được nên Sở Phong Miên đã chuẩn bị có cơ hội sẽ tận mắt chứng kiến một võ giả có trường sinh huyết mạch, để xem bên trong nó ẩn chứa loại bí mật gì.
Mặc dù sự việc Vĩnh Hằng đại lục thôn phệ thọ nguyên của võ giả vô cùng kỳ quặc, nhưng đối với bản thân Sở Phong Miên mà nói thì nó ảnh hưởng không lớn, võ đạo của Sở Phong Miên là hoàn toàn tự thân hội tụ, không cần câu thông thiên địa chi lực.
Thêm vào đó, Sở Phong Miên có Kiến Mộc thần thụ, bên trong nó ẩn chứa sinh mệnh lực khổng lồ chính là hậu thuẫn của Sở Phong Miên, dù Sở Phong Miên có tiêu hao thọ nguyên, sinh mệnh lực bên trong Kiến Mộc thần thụ cũng có thể nhanh chóng khôi phục cho Sở Phong Miên.
Vậy nên dù Sở Phong Miên tu hành võ đạo của Vĩnh Hằng đại lục thì hắn cũng không giống những võ giả ở Vĩnh Hằng đại lục, bị thọ nguyên làm khó.
Chỉ là cảm giác bị thôn phệ sinh cơ một cách khó hiểu như vậy, Sở Phong Miên cũng có chút không rét mà run, hắn không thích loại cảm giác bị người dòm ngó, thậm chí bây giờ hắn đang ở trên Vĩnh Hằng đại lục, đều có cảm giác không thoải mái.
"Vĩnh Hằng đại lục này so với Kỷ Nguyên Biển còn cổ quái hơn nhiều..."
Sở Phong Miên cũng thầm nhủ.
Phảng phất Vĩnh Hằng đại lục này giống như một con quái vật há miệng như chậu máu, đang không ngừng không biết mệt mỏi thôn phệ.
Mà tuyệt đại bộ phận võ giả trên Vĩnh Hằng đại lục lại hoàn toàn không biết gì về tất cả những chuyện này.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận