Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2057: Đều lưu lại đi

Chương 2057: Đều ở lại Nam Long Đế này, chính là cường giả thành danh đã lâu, khi bọn họ đều còn là kẻ yếu, Nam Long Đế đã là một vị cường giả vượt qua thiên Nhân đại kiếp. Lúc nãy Nam Long Đế bộc phát toàn lực, chỉ khí tức trên thân thôi đã khiến các vị Thái Thượng trưởng lão Thương Long Tông này có chút run rẩy, căn bản không dám đối đầu với Nam Long Đế. Nhưng bây giờ, Sở Phong Miên cứ thế ngồi trên vương tọa, phẩy tay một cái đã oanh sát Nam Long Đế, chuyện này sao không làm bọn họ rung động cho được.
"Long Chủ vô địch!"
"Vô địch!"
"Vô địch!"
Không biết ai bắt đầu hô, tiếp đó vô số Thái Thượng trưởng lão Thương Long Tông đồng loạt hô lên.
Mà một bên, Long công tử Long Vô Hạn cũng bị cảnh tượng này làm chấn động, suýt chút nữa bị dọa c·h·ế·t. Hắn rõ ràng biết Nam Long Đế là nhân vật đỉnh phong Tiên Sĩ. Đỉnh phong Tiên Sĩ trong tay Sở Phong Miên lại không địch nổi một chiêu, tùy ý bị Sở Phong Miên oanh sát. Giờ phút này trong ánh mắt hắn nhìn Sở Phong Miên tràn đầy sợ hãi. Nhất là khi hắn thấy ánh mắt Sở Phong Miên nhìn về phía mình, Long Vô Hạn càng lùi liên tục mấy bước.
"Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai? Thiên tài, không thể nào, thiên tài lợi hại cũng không có loại người như ngươi, trong Vạn Long Chi Quốc của chúng ta cũng không có ai như ngươi!" Long Vô Hạn gắt gao nhìn chằm chằm Sở Phong Miên, giọng có chút run rẩy nói.
Nếu Sở Phong Miên là Tiên Tướng, thậm chí là cường giả Tiên Hậu, một chiêu giết Nam Long Đế thì Long Vô Hạn cũng không đến mức kinh sợ như vậy. Cường giả cấp độ Tiên Tướng, Tiên Hậu trong Vạn Long Chi Quốc dù không nhiều, nhưng hắn cũng đã từng thấy mấy vị. Nếu là một Tiên Tướng hay Tiên Hậu ra tay, xác thực có thể dễ dàng một chiêu giết Nam Long Đế.
Nhưng bây giờ, Sở Phong Miên trước mắt chỉ là cảnh giới nửa bước thiên Nhân Cảnh. Long Vô Hạn cảm thấy hắn đã là người đứng đầu trong nửa bước thiên Nhân Cảnh, có thể lấy nửa bước thiên Nhân Cảnh chống lại Tiên Nhân Cảnh đã là một thiên tài chói mắt, nên mới có địa vị như ngày nay. Thế nhưng cái gọi là thiên tài của hắn khi đối mặt Sở Phong Miên bây giờ lại chẳng đáng nhắc đến. Sở Phong Miên có thể dùng cảnh giới nửa bước thiên Nhân Cảnh, một chiêu oanh sát Nam Long Đế, đây là việc mà ngay cả Tiên Tướng cũng chưa chắc làm được. Chẳng phải là nói, thực lực Sở Phong Miên còn siêu việt cả Tiên Tướng?
Một võ giả nửa bước thiên Nhân Cảnh sao có thể cường đại đến thế? Long Vô Hạn không thể tin nổi.
Nhưng trước mắt, huyết vụ của Nam Long Đế vẫn còn bị Sở Phong Miên bóp trong lòng bàn tay, tiếng kêu thảm thiết liên tục phát ra, khiến hắn không thể không tin vào sự thật này.
"Thả Nam Long Đế, chúng ta có thể rời đi, chuyện hôm nay xóa bỏ, từ nay về sau nước giếng không phạm nước sông! Thế nào?" Long Vô Hạn nhìn Sở Phong Miên mở miệng.
"Xóa bỏ? Nước giếng không phạm nước sông? Muốn hay đấy, nhưng các ngươi dám gây náo loạn ở Thương Long Tông, còn làm bị thương nhiều người của Thương Long Tông như vậy, mà cứ thế muốn đi thì làm gì có chuyện tốt đó!" Sở Phong Miên còn chưa lên tiếng, Doãn Long Tiên đã đứng lên, lạnh lùng nói, ánh mắt nàng vô cùng băng lãnh.
Long Vô Hạn và Nam Long Đế tới đây đã diễu võ dương oai ở Thương Long Tông, làm bị thương không ít người. Hôm nay muốn xóa bỏ ân oán dễ dàng thế sao được.
"Không sai, nhất định phải có một lời giải thích!"
"Không thể để bọn chúng dễ dàng rời đi như vậy!"
Các vị Thái Thượng trưởng lão Thương Long Tông khác cũng nhao nhao lên tiếng. Thương Long Tông thống ngự Thương Long tinh vực, khi nào đã chịu khuất nhục thế này, hôm nay tuyệt đối không thể để tên Long Vô Hạn nhậm chức như vậy rồi đi.
"Sao? Các ngươi có ý gì, còn muốn giữ chúng ta lại sao? Chẳng lẽ các ngươi không sợ Vạn Long Chi Quốc trả thù?" Long Vô Hạn biến sắc, giọng điệu cũng trở nên sắc bén.
"Ta bất quá là không muốn trở mặt với các ngươi thôi. Vạn Long Chi Quốc của ta, cường giả nhiều như mây. Nếu hôm nay chúng ta có gì sơ suất, Thương Long Tông của các ngươi cũng sẽ bị Vạn Long Chi Quốc san bằng!"
"Vạn Long Chi Quốc..."
Câu nói này của Long Vô Hạn lập tức khiến không ít Thái Thượng trưởng lão Thương Long Tông im lặng. Đúng là Long Vô Hạn và Nam Long Đế không chỉ đại diện cho bản thân, sau lưng bọn họ còn có Vạn Long Chi Quốc vô cùng thần bí. Mặc dù lai lịch Vạn Long Chi Quốc mới này là gì, họ còn chưa rõ nhưng ngay cả Nam Long Đế cũng cam tâm làm thuộc hạ khi gia nhập Vạn Long Chi Quốc. Bên trong Vạn Long Chi Quốc tuyệt đối có tồn tại mạnh hơn cả Nam Long Đế. Hôm nay giết Long Vô Hạn và Nam Long Đế, chắc chắn sẽ bị Vạn Long Chi Quốc trả thù. Nhưng nếu để hai người toàn thân rời đi hôm nay thì cũng khiến người ta không cam lòng.
"Thả Nam Long Đế!" Thấy mọi người im lặng, trong lòng Long Vô Hạn thêm chút tự tin, hắn nhìn chằm chằm Sở Phong Miên, lạnh giọng nói:
"Thực lực của ngươi, không tệ, nhưng so với Vạn Long Chi Quốc lại chẳng đáng gì! Nhanh thả người, nếu không ngươi hãy đợi Vạn Long Chi Quốc trả thù đi!"
"Vạn Long Chi Quốc? Hôm nay các ngươi đến từ đâu cũng vô dụng. Các ngươi dám gây náo loạn ở Thương Long Tông mà còn muốn toàn thân rời đi thì làm gì có chuyện tốt đó!" Sở Phong Miên đang ngồi trên vương tọa bỗng mở mắt ra nhìn Long Vô Hạn nói:
"Đã đến rồi, thì không cần đi, ở lại đây đi!"
Giọng điệu Sở Phong Miên vẫn bình thản, nhưng sát ý trong lời nói lại không chút che giấu.
"Ngươi dám! Ta Vạn Long Chi Quốc..." Lời uy hiếp của Long Vô Hạn còn chưa dứt, đột nhiên hắn nghe thấy một tiếng hét thảm.
Chỉ thấy trong lòng bàn tay Sở Phong Miên, đột nhiên xuất hiện một lỗ đen. Lỗ đen này hút tất cả tinh huyết của Nam Long Đế trong tay Sở Phong Miên vào trong. Trong lỗ đen chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết của Nam Long Đế, ý thức của hắn hoàn toàn bị ma diệt. Nam Long Đế cứ thế mà chết trong tay Sở Phong Miên.
"Ngươi, ngươi!" Long Vô Hạn không ngờ Sở Phong Miên thật sự dám bất chấp uy hiếp của Vạn Long Chi Quốc mà giết Nam Long Đế. Trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ, nhưng khi ánh mắt hắn nhìn thấy Sở Phong Miên thì lại không thể thốt nên lời, sắc mặt biến đổi, cuối cùng mở miệng:
"Được, được, hôm nay ta nhận thua!"
Vừa nói xong, Long Vô Hạn liền quay đầu bỏ chạy, muốn rời khỏi đại điện này. Nhưng hắn vừa quay người rời đi, còn chưa ra khỏi đại điện thì không gian xung quanh bỗng bị một cỗ vô hình chi lực phong tỏa. Đồng thời, một âm thanh lạnh như băng vang lên:
"Ta nói rồi, đã đến rồi, đừng hòng đi."
"Ngươi cũng ở lại đây đi. Với lại ta cũng muốn biết, cái gọi là Vạn Long Chi Quốc rốt cuộc là cái gì!"
Ánh mắt Sở Phong Miên băng lãnh nhìn Long Vô Hạn, trong mắt bùng nổ sát ý. Vung tay lên, một cỗ linh lực biến thành bàn tay lớn vô hình chụp lấy Long Vô Hạn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận