Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3627: Săn giết bắt đầu

Chương 3627: Săn g·iế·t bắt đầu Lần U Minh chiến này lại khác với những lần trước, bốn thế lực truyền thừa lớn đã mở ra nội hải của Cửu U Chi Hải. Trong lần U Minh chiến này, những võ giả xếp thứ năm về số lượng ngọc phù có được sẽ có tư cách tiến vào nội hải. Sở Phong Miên cũng không rõ Mặc Hoành rốt cuộc đã ném hộp ngọc của Kiếm Đạo Chi Chủ tới khu vực nào của Cửu U Chi Hải. Dù sao, trước đây Mặc Hoành cũng chỉ là ngẫu nhiên đi vào Cửu U Chi Hải thông qua một khe hở không gian rồi tiện tay ném đi. Việc Sở Phong Miên tìm kiếm ở trong đó đồng nghĩa với việc tìm kiếm trên phạm vi càng lớn, và như vậy hắn sẽ có nhiều cơ hội tìm được hộp ngọc do Kiếm Đạo Chi Chủ để lại. Cho nên, mục tiêu của Sở Phong Miên lần này không chỉ là vào top hai mươi đơn giản, mục tiêu thực sự của hắn là top năm của U Minh chiến lần này.
Việc chen chân vào top năm U Minh chiến không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa, việc U Minh chiến lần này mở ra nội hải đã sớm được truyền đi thông qua nhiều con đường khác nhau. Vì thế mới có những người như hoàng tử Khê Quốc mang cả đội cận vệ đi theo để tham gia U Minh chiến, rõ ràng là quyết tâm đạt vị trí trong top năm.
Trong ba ngày đầu của U Minh chiến, người của các thế lực còn chưa tụ họp lại, mọi người đều đang tản mác, đây là thời điểm tốt nhất để săn g·iế·t. Ba ngày sau, khi người của các thế lực bắt đầu tập hợp lại thành nhóm thì việc ra tay sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều. Vì vậy, Sở Phong Miên không định lãng phí thời gian nữa. Sau khi nắm rõ tình hình đại khái của chiến trường cổ xưa này, hắn liền trực tiếp hành động.
Linh thức của Sở Phong Miên quét qua, các võ giả trong phạm vi mấy ngàn dặm của khu rừng đều bị hắn thu vào trong mắt. Các quy tắc của thiên địa trong chiến trường cổ xưa này mặc dù có thể áp chế sức mạnh của tất cả các võ giả, nhưng lực áp chế lên linh thức lại nhỏ hơn nhiều, linh thức của Sở Phong Miên không bị ảnh hưởng quá lớn. Nếu không phải lo bị người khác phát giác, Sở Phong Miên có thể trong nháy mắt bao quát toàn bộ khu rừng, chỉ cần thế là đủ. Mọi võ giả trong phạm vi mấy ngàn dặm, dù là đang ẩn núp, hay đang kịch chiến, đều đã rơi vào trong linh thức của hắn.
"Bắt đầu từ chỗ gần nhất." Sở Phong Miên thầm nhủ một tiếng, thân hình hắn khẽ động, bay vút về phía Tây Bắc. Ở phía Tây Bắc trong khu rừng, hai bóng dáng trẻ tuổi đang kịch chiến. Một người mặc áo bào tím, là đệ tử của Ám Ảnh, một trong tứ đại thế lực truyền thừa. Y phục của đệ tử tứ đại thế lực truyền thừa rất đặc trưng, giúp người khác dễ dàng nhận ra. Đối diện với hắn là một người khác cũng mặc hoa phục, xuất thân không nhỏ, cũng là một võ giả của Ám Thần Điện, một trong tứ đại thế lực truyền thừa. Thực lực của hai người này đều sàn sàn như nhau. Các võ giả xung quanh khi nhìn thấy hai người này đều tránh né, sợ bị cuốn vào trong cuộc chiến.
Trong chiến trường cổ xưa này, mặc dù sức mạnh của tất cả mọi người đều bị áp chế về cùng một cấp độ, nhưng chênh lệch giữa các võ giả không chỉ có ở lực lượng, võ đạo, huyết mạch mà còn rất nhiều yếu tố khác nữa. Hai võ giả cùng ở Tiên Thánh, nhưng trong nháy mắt có thể phân định thắng bại. Hai người trước mắt, xuất thân từ tứ đại thế lực truyền thừa, học tập võ đạo cũng là võ đạo tối thượng của cả Cửu U giới. Ở trong chiến trường cổ xưa này, những võ giả xuất thân từ tứ đại thế lực truyền thừa là đáng sợ nhất. Vì vậy, đa số võ giả đều tránh né khi thấy võ giả của tứ đại thế lực truyền thừa.
Thế nhưng ngay khi hai người này đang kịch chiến, đột nhiên có một bóng người từ trên trời giáng xuống. Bóng người này không hề ẩn nấp, ngang nhiên xuất hiện trước mặt hai người.
"Giao ngọc phù ra, ta không g·iế·t các ngươi." Người này chính là Sở Phong Miên, hắn liếc nhìn hai võ giả rồi bình tĩnh nói. Trong mắt Sở Phong Miên chỉ có ngọc phù. Hắn không muốn g·iế·t người vô tội. Chỉ cần người khác chịu giao ngọc phù, Sở Phong Miên cũng sẽ không g·iế·t người. Nhưng nếu có ai không biết điều thì không thể trách Sở Phong Miên.
Hai người sửng sốt khi nhìn thấy Sở Phong Miên đột nhiên xuất hiện, sau đó đánh giá hắn một chút. Trong mắt bọn họ lộ ra chút ý khinh thường. Võ giả đến từ Ám Thần Điện trực tiếp mở miệng: "Một tên tán tu nhóc con, cũng dám cướp ngọc phù của bọn ta?" "Không biết sống c·hết!" Tên võ giả Ám Ảnh cũng cười lạnh một tiếng, khinh thường mở miệng.
Đối với võ giả của tứ đại thế lực truyền thừa mà nói, những người không xuất thân từ tứ đại thế lực truyền thừa đều là tán tu, không đáng để bọn họ coi trọng. Đây là cảm giác ưu việt trong lòng bọn họ, họ khinh thường tất cả các võ giả bên ngoài tứ đại thế lực truyền thừa. "Có người tìm c·hết, giải quyết hắn trước, rồi chúng ta tiếp tục chiến?"
"Giết hắn luôn đi." Võ giả Ám Thần Điện quát lên một tiếng. Đột nhiên từ tay hắn, một thanh cự chùy đập xuống về phía Sở Phong Miên. Trên cự chùy, vẫn bao phủ một luồng hắc ám chi lực thuần túy. Cùng với cú đập của cự chùy, một luồng hắc ám chi lực bao phủ cả bầu trời bộc phát, đánh thẳng về phía Sở Phong Miên. "Tìm c·hết!" Sở Phong Miên quát lạnh một tiếng, linh kiếm trong tay hắn đột nhiên rời vỏ. Một kiếm chém ra, cự chùy kia đã bị một kiếm đánh tan, xuất hiện vô số vết rạn, sau đó vỡ vụn.
Vào khoảnh khắc tên võ giả Ám Thần Điện chưa kịp phản ứng, kiếm quang của Sở Phong Miên đã trực tiếp đâm vào ngực hắn. Tên võ giả Ám Thần Điện này bị một kiếm của Sở Phong Miên c·h·é·m g·iết, ngã xuống đất. Sở Phong Miên tiện tay chộp lấy một cái, lấy ra một miếng ngọc phù từ ngực hắn.
Võ giả Ám Thần Điện này đã dám phản kháng, thì Sở Phong Miên đương nhiên sẽ không nương tay. Mặt khác, nhìn thấy võ giả Ám Thần Điện bị một kiếm c·h·é·m g·iế·t, võ giả Ám Ảnh kia cũng biến sắc, không chút do dự xoay người bỏ chạy. Hắn biết thực lực của Sở Phong Miên vượt xa mình, võ giả Ám Thần Điện kia ở trước mặt Sở Phong Miên, ngay cả sức chống cự cũng không có, loại kiếm thuật này tuyệt đối là của một cường giả Thiên Tôn. Tuy nhiên, kiếm thuật có mạnh hơn nữa thì trong chiến trường cổ xưa này, sức mạnh của mỗi người đều ngang nhau. Hơn nữa, hắn tinh thông độn thuật, cho dù đánh không lại Sở Phong Miên thì muốn toàn thân trở ra cũng không khó khăn gì. Võ giả Ám Ảnh này đã từng tham gia năm lần U Minh chiến, lần nào cũng có thể sống sót, cũng chính là nhờ vào một tay Ám Ảnh độn thuật của hắn.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận