Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4065: Pháp tắc kim kiếm

Hiện tại bọn Thần Thú thiên võ giả này có một sức mạnh to lớn. Dù cho đặt ở kỷ nguyên Tiên Đế, chúng vẫn là một thế lực mạnh mẽ, đủ để ảnh hưởng đến cục diện chiến tranh Thánh Vực. Chỉ thấy trong đám người này, Dục Hỏa Song Tổ đột nhiên ra tay, hai người bọn họ vung tay lên, trong nháy mắt, biển lửa vô biên phía trước liền nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một đám lửa, rơi thẳng vào lòng bàn tay hai người. Một đoàn biển lửa do thiên địa pháp tắc sinh ra như vậy, cứ thế bị Dục Hỏa Song Tổ hàng phục, tùy ý nắm trong tay thưởng thức. Đây chính là thực lực kinh khủng của Thánh Hoàng cao giai. Sở Phong Miên tự nhận mình cũng không làm được đến mức này, hắn có thể tùy tiện đánh vỡ biển lửa này, nhưng tuyệt đối không cách nào dễ dàng hàng phục như thế. Trong đám người, rất nhiều Thần Thú thiên võ giả thấy cảnh này, đều không khỏi kinh ngạc. Thánh Hoàng cao giai, đặt ở ngũ đại thần thú gia tộc của Thần Thú thiên đều là nhân vật lớn, ngày thường các võ giả thần thú gia tộc đều không có tư cách tiếp xúc đến, rất nhiều người lần đầu tận mắt thấy Thánh Hoàng cao giai ra tay, tự nhiên kinh thán liên tục. Hàng phục xong biển lửa, Dục Hỏa Song Tổ lại lần nữa quay về trong đám người, mọi người lại tiến lên. Vùng không gian này đều nằm giữa Thần Thú thiên và Hỗn Loạn thiên, vì pháp tắc hai đại thiên giới va chạm mà sinh ra vô số dị tượng thiên địa. Biển lửa xuất hiện chỉ là bắt đầu, rất nhanh lại có vô số băng sơn, lôi đình, thậm chí trên trời nổi lên vô số kim kiếm, chém giết về phía võ giả qua lại. Nhìn thoáng qua mấy thanh kim kiếm này, Sở Phong Miên thấy chúng đều được ngưng tụ từ Kim Chi pháp tắc thuần túy. Nếu bắt được và dung nhập vào tiên khí thì có thể tăng cường rất nhiều uy lực. "Mấy thanh kim kiếm này có ích với ta, cứ để ta thu lấy vậy." Thấy những kim kiếm kia chém tới, Sở Phong Miên đột nhiên bước ra, vung tay lên thu lấy một mảnh kim kiếm. "Hử?" Thấy Sở Phong Miên động thủ, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn. Trong những võ giả Thần Thú thiên đối kháng loạn tai lần này, nếu có một người gây chú ý nhất thì đó chắc chắn là Sở Phong Miên. Võ giả Hỗn Độn gia tộc vốn là biểu tượng của sự cổ lão, thần bí và mạnh mẽ. Huống chi Sở Phong Miên lại còn là Thiếu chủ Hỗn Độn gia tộc, nên nhất cử nhất động của hắn đều thu hút sự chú ý. Nhưng Sở Phong Miên luôn không ra tay, ngược lại khiến cho các võ giả Thần Thú thiên có chút thất vọng, lần này thấy Sở Phong Miên định chủ động xuất thủ, nên mọi ánh mắt tự nhiên đổ dồn về phía hắn. "Những pháp tắc kim kiếm này có uy lực không tầm thường. Pháp tắc thiên địa nơi này, vì hai đại thiên giới va chạm mà sinh ra dị tượng, uy lực vượt xa bên ngoài. Mấy thanh pháp tắc kim kiếm này, dù Thánh Hoàng cũng khó mà thu lấy. Thiếu chủ Hỗn Độn này chỉ sợ sẽ phải chịu khổ." Đề Bá Thánh Hoàng liếc mắt nhìn rồi tùy ý nói. "Nghe nói thiếu chủ Hỗn Độn này là một võ giả từ bên ngoài, không hiểu rõ uy lực của pháp tắc kim kiếm nơi này, nên chuyện này cũng không có gì lạ." Một vị lão giả trong Dục Hỏa Song Tổ cũng cười nói. "Bất quá không sao, lần này Hỗn Độn Thánh Hoàng nếu để người này đến đây, chắc là muốn cho người này tích lũy kinh nghiệm, rút ra giáo huấn, dù sao cũng có Sát Tinh ở bên cạnh, người này sẽ không gặp nguy hiểm." Không chỉ có Dục Hỏa Song Tổ, mà còn rất nhiều cường giả Thánh Hoàng trong các gia tộc thần thú đều đang với một tâm thái xem trò vui mà nhìn Sở Phong Miên. Dù sao, ngay cả bọn họ thân là Thánh Hoàng cũng không có nắm chắc có thể thu lấy trực tiếp mấy thanh pháp tắc kim kiếm này. Dù Sở Phong Miên có là thiếu chủ Hỗn Độn gia tộc đi nữa, thì huyết mạch chi lực cũng chỉ mạnh hơn, chứ bản thân Sở Phong Miên vẫn chỉ là Cổ Tổ. Mong muốn thu lấy mấy thanh pháp tắc kim kiếm này quả thực có chút quá sức. "Sát Tinh Thánh Hoàng, không có ý định ngăn cản sao?" "Sát Tinh Thánh Hoàng kia chắc chắn cũng bất mãn với chuyện người này trực tiếp cưỡi lên đầu hắn. Lần này vừa lúc để người này chịu thiệt, hạ bớt nhuệ khí. Một võ giả từ bên ngoài mà một bước leo lên vị trí Thiếu chủ thần thú gia tộc, cũng nên nếm chút đau khổ." Cũng có một vài võ giả Thần Thú thiên ghen ghét nói. Trong mắt bọn họ, Sở Phong Miên chỉ là một tiểu gia hỏa gặp may, ngộ nhập Thần Thú thiên, không chỉ được quay về gia tộc mà còn trực tiếp trở thành thiếu chủ thần thú gia tộc, vận khí như thế thực sự quá tốt, nên trong lòng vô cùng ghen ghét. Hiện tại ai cũng muốn xem Sở Phong Miên chịu thiệt nặng nề. Sở Phong Miên lại chẳng quan tâm đến những lời nghị luận này, hắn bước ra, đi lên trên đám người, nhìn thẳng vào những pháp tắc kim kiếm kia. Sức mạnh của những pháp tắc kim kiếm này thực sự không yếu, bất cứ một đạo pháp tắc kim kiếm nào đều có uy lực tương đương một kích toàn lực của Cổ Tổ. Mà còn đáng sợ hơn nữa là số lượng pháp tắc kim kiếm lên đến mấy ngàn thanh. Số lượng dẫn đến chất biến, dù cho là một Thánh Hoàng cũng khó mà thu sạch số pháp tắc kim kiếm này, nhiều nhất chỉ thu được một phần trong đó. Nhưng lần này Sở Phong Miên đã quyết định xuất thủ thì nhất định phải thu hết số pháp tắc kim kiếm này. "Oanh!" Trong một thoáng, Sở Phong Miên vận chuyển lên huyết mạch chi lực của bốn đại Tiên Thiên Thần Thú là Thủy Tổ Thiên Long, Thần Tượng, Đằng Xà và Cùng Kỳ, đồng thời vận chuyển cả lực lượng của Hỗn Độn Bí Điển. Trong khoảnh khắc, huyết mạch lực lượng của tứ đại Tiên Thiên Thần Thú được kéo lên, tăng thêm gần gấp năm lần. Một sức mạnh lớn lập tức tràn vào thân thể Sở Phong Miên. Hiện tại, Sở Phong Miên có trong mình huyết mạch của bát đại Tiên Thiên Thần Thú, mà lần này hắn chỉ dùng bốn đạo huyết mạch. Nhờ có sự tăng phúc của Hỗn Độn Bí Điển mà lực lượng mang lại lại còn vượt xa lực lượng bảy đạo huyết mạch Tiên Thiên Thần Thú dồn hết lúc trước. "Đây là?" "Sức mạnh thật lớn!" "Người này rốt cuộc dung nhập bao nhiêu loại huyết mạch? Sao có thể cường đại như vậy?" "Thiếu chủ Hỗn Độn này không phải chỉ là một Cổ Tổ sao? Đây là sức mạnh của Cổ Tổ sao? Loại sức mạnh này đã đủ để vượt qua rất nhiều Thánh Hoàng rồi!" Nhìn lực lượng bộc phát ra từ Sở Phong Miên, vô số võ giả Thần Thú thiên kinh ngạc đến cực độ. Nhưng cảnh tượng kinh ngạc hơn nữa còn ở phía sau, chỉ thấy Sở Phong Miên bay thẳng lên trời, vung tay lên thu lấy những pháp tắc kim kiếm đang chém xuống. Phanh phanh phanh! Vô số pháp tắc kim kiếm chém lên lòng bàn tay của Sở Phong Miên, nhưng chỉ phát ra một chút tiếng kim loại va chạm, thậm chí không hề để lại một vết thương nào trên lòng bàn tay của hắn. Ngược lại, những pháp tắc kim kiếm đó chỉ vừa bị lòng bàn tay Sở Phong Miên nắm lấy liền bị thu vào mà không có chút phản kháng nào. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận