Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 145: Trưởng lão? Cũng phải quỳ xuống!

"Chương 145: Trưởng lão? Cũng phải quỳ xuống!"
"Thật đánh! "
"Vô pháp vô thiên, Sở Phong Miên thật vô pháp vô thiên, môn quy của học viện, chẳng lẽ đối với hắn mà nói thật sự không có chút răn đe nào sao? "
"Đánh hay! " Một số người cũng từng bị trưởng lão của điện nhiệm vụ cắt xén đệ tử, không khỏi lớn tiếng quát, hả hê lòng người.
Trưởng lão của điện nhiệm vụ này, dựa vào thân phận của mình, ngày thường cũng không thiếu việc gây khó dễ cho những đệ tử không có quan hệ tốt với Sở gia.
Thế nhưng vì e ngại thân phận của hắn, ai cũng không dám đối phó với hắn, việc Sở Phong Miên ra tay, tuyệt đối là thỏa mãn nguyện vọng trong lòng bọn họ.
Vô số người lúc đầu đều cho rằng, lần này Sở Phong Miên không nghi ngờ gì sẽ chọn nhẫn nhịn, thế nhưng kết quả, lại vượt quá dự liệu của tất cả mọi người.
Mọi người đều hiểu rõ, người trước mắt này không phải là đệ tử Võ Thắng học viện khác.
Những đệ tử Võ Thắng học viện khác, có lẽ từ gốc rễ không dám chống lại trưởng lão của điện nhiệm vụ, dù sao một đệ tử, lại có thể như thế nào mà chống lại trưởng lão.
Nhưng mà Sở Phong Miên thì không giống.
Sở Phong Miên, khi nào sẽ để mặc người ức hiếp.
Ngay cả Chí Lăng Thiên, Sở Phong Miên đều dám ra tay đâm hắn một kiếm, một trưởng lão điện nhiệm vụ, Sở Phong Miên muốn đánh là đánh, từ trước đến giờ không nói nhảm.
"Còn muốn Sở mỗ tiếp tục đánh xuống sao? "
Một đôi mắt của Sở Phong Miên, nhìn chằm chằm vào trưởng lão của điện nhiệm vụ, lạnh giọng nói ra.
"Giao hai ngàn điểm cống hiến, toàn bộ đưa đây! "
"Sở Phong Miên, ngươi đúng là đang tìm cái chết! "
Hai bàn tay của trưởng lão điện nhiệm vụ vừa kịp phản ứng lại, từ khi hắn lên làm trưởng lão của điện nhiệm vụ, đã có lúc nào bị người đánh qua.
Liền xem như mười đệ tử đứng đầu nội môn, gặp được hắn từ trước đến nay cũng đều hết sức cung kính, nhưng bây giờ Sở Phong Miên dám đánh hắn.
Ở trước mặt bao người, đánh thẳng vào mặt hắn.
"Bọn ngươi như vậy, ngươi nhất định là bị giam đến hắc thủy vực! Cùng vô biên vô tận yêu thú đi làm bạn đi thôi! "
Trưởng lão của điện nhiệm vụ tức giận hô.
"Sở mỗ có thể hay không bị giam đến hắc thủy vực, Sở mỗ không biết, nhưng là hôm nay ngươi nếu không đưa ra cái giá làm ta thỏa mãn, lần này ngươi cũng đừng mong tốt hơn! "
Ánh mắt Sở Phong Miên lạnh lẽo.
Trưởng lão của điện nhiệm vụ này, sắp chết đến nơi rồi, còn dám uy hiếp hắn.
Sở Phong Miên từ trước đến giờ thống hận nhất, chính là người khác uy hiếp, trưởng lão của điện nhiệm vụ này, thế nhưng liên tiếp chạm vào chỗ không may của Sở Phong Miên.
"Tới đây cho ta! "
Sở Phong Miên vung tay lên, một cỗ linh lực đột nhiên bộc phát ra, bắt lấy trưởng lão của điện nhiệm vụ kia.
"Điệp Trượng Quyền! "
Trưởng lão điện nhiệm vụ nhìn thấy Sở Phong Miên ra tay, liền lập tức đồng dạng tung một quyền ra, chuẩn bị chống đối một chút.
Nhưng mà thực lực của hắn, so với Sở Phong Miên, tuyệt đối không ở cùng một cấp bậc.
Mục Nguyên Hỏa Thần Hải Cảnh tứ trọng, còn bị Sở Phong Miên tùy tiện chém giết, trưởng lão điện nhiệm vụ này lại tính là cái gì.
"Quay lại đây! "
Sở Phong Miên gầm lên giận dữ, tay lại vung lên, một quyền đánh ra của trưởng lão điện nhiệm vụ bị Sở Phong Miên tùy tiện đánh vỡ.
Thân thể của hắn, bị linh lực của Sở Phong Miên hút vào trong tay, theo lôi kéo, lập tức bị kéo đến trước mặt Sở Phong Miên, căn bản không có sức phản kháng.
"Sở Phong Miên, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? "
Trưởng lão của điện nhiệm vụ bây giờ trong lòng đã sớm hối hận vô cùng, hắn không có chuyện gì chọc tới cái tên sát tinh Sở Phong Miên này làm gì.
Sở Phong Miên liền ngay cả Trình gia, Sở gia, thái tử đều dám đắc tội, căn bản không để vào mắt.
Hắn một trưởng lão điện nhiệm vụ nho nhỏ, Sở Phong Miên sao có thể kiêng kị.
Nhưng mà sự tình đã đến nước này, muốn mở miệng cầu xin tha thứ, đã là không thể nào, hắn ở trước mặt bao người bị Sở Phong Miên đánh thảm như vậy, bây giờ mà cầu xin tha thứ, hắn chỉ sợ ở trong Võ Thắng học viện, rốt cuộc không ngẩng đầu lên được.
"Bây giờ quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ, Sở mỗ còn có thể cho ngươi một cơ hội! "
Sở Phong Miên một tiếng quát chói tai, đột nhiên vang lên.
"Cái gì? "
Trưởng lão điện nhiệm vụ đầu óc nhất mộng, hắn vốn cho rằng Sở Phong Miên liền xem như quá phận, cũng có một giới hạn, chung quy vẫn sẽ cần thỏa hiệp.
Đáng tiếc hắn tính sai rồi, đối đãi đối thủ, Sở Phong Miên xưa nay sẽ không hạ thủ lưu tình.
Ở trong Võ Thắng học viện này, Sở Phong Miên đích thực là không có biện pháp giết trưởng lão điện nhiệm vụ này, nhưng muốn sỉ nhục hắn, Sở Phong Miên có một vạn loại phương pháp.
"Ta bảo ngươi... quỳ xuống! ! "
Từng chữ một trong câu nói này, Sở Phong Miên đều ẩn chứa một cỗ linh lực khổng lồ, khi nói ra trong nháy mắt, càng mang theo uy nghiêm vô thượng.
Long uy, chân chính long uy.
Ở dưới long uy này, trưởng lão điện nhiệm vụ căn bản là ngay cả ý muốn chống cự đều không có, hai đầu gối mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Sở Phong Miên.
Vô cùng sỉ nhục, hắn thân là trưởng lão ngoại môn, địa vị tôn quý, vô số đệ tử nhìn thấy hắn đều phải hỏi han hành lễ, nhưng hôm nay hắn lại bị một người mới đánh bại.
Ở trong tay một người mới, liền ngay cả năng lực phản kháng cũng không làm được, liền bị đánh bại, ở trước mặt bao người té quỵ trên đất, loại khuất nhục này, khiến hắn không khỏi phun ra một ngụm máu, thiếu chút nữa tức chết.
"Cái gì! Ở dưới một câu của Sở Phong Miên, trưởng lão của điện nhiệm vụ này thế mà thật sự quỳ! "
"Hắn là điên rồi phải không! "
"Sở Phong Miên, chẳng lẽ nói có yêu lực? Làm sao lại có thể? "
Tất cả những người vây xem có chút không hiểu rõ, Sở Phong Miên thế mà đều không có ra tay, vẻn vẹn một câu nói, lại đủ để cho trưởng lão điện nhiệm vụ quỳ rạp xuống đất.
Trưởng lão điện nhiệm vụ này, đừng nói hắn vẫn là một trưởng lão ngoại môn của Võ Thắng học viện, liền xem như xét theo thực lực của hắn mà nói, võ giả Thần Hải Cảnh nhị trọng, cũng coi như là một phương cường giả.
Phóng nhãn cả Võ Thắng quốc gia, cũng được coi là một cường giả tồn tại, vậy mà chỉ vì một câu nói liền quỳ rạp xuống đất.
Đám người không hiểu, người thật sự hiểu chỉ có trưởng lão điện nhiệm vụ này.
Long uy, khi long uy chân chính ép lên người hắn một khắc, đầu óc trưởng lão điện nhiệm vụ cũng trống rỗng, đến khi hắn kịp phản ứng thì đã quỳ xuống trên đất rồi.
Khi nhớ ra, từ trên người hắn một cỗ áp lực, lại khiến hắn đứng dậy đều không thể.
"Nếu đã nguyện ý quỳ, thì không cần phải gấp đứng lên."
Trên mặt Sở Phong Miên, lộ ra vài phần tiếu dung.
Nụ cười này, ở trong mắt trưởng lão điện nhiệm vụ, quả thực là một loại tiếu dung vô cùng khiến người sợ hãi.
"Tiểu súc sinh, ngươi chờ đó, ngươi ngươi sẽ phải hối hận! Nơi này là Võ Thắng học viện, cũng không phải nơi mà ngươi có thể một tay che trời! "
Trưởng lão điện nhiệm vụ lớn tiếng quát.
Nơi này là Võ Thắng học viện, tất cả những chuyện xảy ra ở điện nhiệm vụ đều sẽ rất nhanh truyền đi khắp nơi.
Hắn nhất định có thể đợi người Sở gia tới, chính là ngày tận thế của Sở Phong Miên.
"Sở mỗ biết, ngươi đang đợi người Sở gia tới cứu ngươi. "
Sở Phong Miên nhìn trưởng lão điện nhiệm vụ, khóe miệng lộ ra nụ cười khiêu khích nói.
"Bất quá cho dù có người Sở gia tới cứu ngươi, Sở mỗ cũng sẽ để bọn họ, từng người quỳ xuống! Cùng ngươi làm bạn! "
"Cuồng vọng tiểu bối, bản tôn Sở Thiên Tuyệt ở đây! Xem ngươi làm thế nào mà để bản tôn quỳ xuống! "
Tiếng quát giận dữ, đột nhiên vang lên từ bên ngoài điện nhiệm vụ, chỉ thấy hai bóng người, xé rách đám đông, bất thình lình đi tới.
Trong hai bóng người này, một người là một người trung niên, chính là Sở Thiên Tuyệt vừa mới lên tiếng.
Mà người còn lại lại vô cùng trẻ tuổi, khi Sở Phong Miên nhìn thấy bóng người này, lông mày cũng không khỏi nhếch lên.
"Sở Bi Ca. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận