Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5626: Cuối cùng gặp tinh thể đại lục

"Chương 5626: Cuối cùng gặp tinh thể đại lục"
"Nơi đó chính là Kỷ Nguyên Cuối Cùng này, cũng là nơi một vị Chúa Tể Chi Vương từng bỏ mình."
"Chúa Tể Chi Vương vẫn lạc!"
Ở trên Vĩnh Hằng đại lục, ai ai cũng biết đến bốn vị Chúa Tể Chi Vương ngự trị ở đỉnh cao. Bọn họ đều là những tồn tại siêu việt cả chúa tể, trải qua vô số thời đại, vô số kỷ nguyên, luôn ở trên đỉnh cao, chí cao vô thượng. Tại Vĩnh Hằng đại lục, bốn vị Chúa Tể Chi Vương này như thần linh, cao cao tại thượng, chỉ có thể ngưỡng vọng.
Nhưng ít ai biết rằng, Chúa Tể Chi Vương trước kia không chỉ có bốn người, mà tổng cộng là năm người, và vị Chúa Tể Chi Vương thứ năm này, lại đột ngột bỏ mình ở một thời đại rất xa xưa. Vị Chúa Tể Chi Vương đó đã mất trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng, và chính Kỷ Nguyên Cuối Cùng cũng được đặt tên từ sự kiện đó. Về sự vẫn lạc của vị Chúa Tể Chi Vương kia, ở Vĩnh Hằng đại lục có nhiều lời đồn đoán, nhưng cuối cùng đều hướng đến chính bản thân Kỷ Nguyên Cuối Cùng. Dường như có nguy hiểm gì đó ẩn giấu bên trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng này, khiến cho Chúa Tể Chi Vương đó không tránh khỏi cái chết.
Tuy nhiên, sự vẫn lạc của vị Chúa Tể Chi Vương đó đã là chuyện vô cùng xa xôi, ngay cả Thương Ngân thiếu chủ cũng chỉ nghe qua loa về những chuyện liên quan đến Kỷ Nguyên Cuối Cùng này. Nhưng có thể xác định là, theo sự vẫn lạc của vị Chúa Tể Chi Vương đó, Kỷ Nguyên Cuối Cùng này đã trở thành một nơi khiến người ta nghe thôi đã e ngại ở Vĩnh Hằng đại lục. Lần này đối với đám người Thương Ngân thiếu chủ, nếu không phải phát hiện Đoạn Phách Thương ở trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tới đây.
Hơn nữa, những cường giả đỉnh cấp đã mất trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng này không chỉ có vị Chúa Tể Chi Vương kia, thậm chí có cả mấy vị chúa tể cũng đều bỏ mình ở nơi này. Giống như chủ nhân thật sự của Đoạn Phách Thương, Thương Đoạn Chi Chủ, cũng đã mất trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng.
"Rốt cuộc trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng này có thứ gì?"
Sở Phong Miên cũng nhíu mày. Từ trong trí nhớ của Thương Ngân thiếu chủ, Sở Phong Miên đã biết được một chút chuyện liên quan đến Kỷ Nguyên Cuối Cùng, điều này càng làm cho Sở Phong Miên cảm thấy sự nguy hiểm của nó. Nhưng hiện tại bản thân Sở Phong Miên đang ở trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng mà không hề có cảm giác gì, tình huống đặc biệt này, Sở Phong Miên là lần đầu tiên gặp phải.
Tuy vậy, Sở Phong Miên cũng giữ vững tinh thần, dù sao thì Kỷ Nguyên Cuối Cùng này là nơi mà ngay cả Chúa Tể Chi Vương cũng có thể vẫn lạc, Sở Phong Miên phải cẩn thận một chút mới được.
"Vậy thì coi nơi này làm tọa độ của phá giới thạch vậy."
Sở Phong Miên suy tư một chút, lòng bàn tay hắn khẽ động, phá giới thạch xuất hiện trong tay Sở Phong Miên, vì dù gì hắn cũng cần phải thăm dò thêm về Kỷ Nguyên Cuối Cùng, vậy thì hắn nhất định phải nhiều lần tiến vào bên trong. Cho dù bên trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng có ẩn chứa loại nguy hiểm nào, nó vẫn liên quan đến võ đạo chí cao huyền diệu của tinh thể. Chỉ vì điểm này, Sở Phong Miên cũng không vì những tin đồn về nguy hiểm của Kỷ Nguyên Cuối Cùng mà lùi bước.
Sở Phong Miên cũng khẽ động tâm thần, ghi lại tọa độ nơi đây, như vậy dù là ở trong Kỷ Nguyên Biển hay ở Vĩnh Hằng đại lục, chỉ cần Sở Phong Miên thúc động sức mạnh của phá giới thạch, hắn có thể mở ra không gian thông đạo để đi đến Kỷ Nguyên Cuối Cùng này.
Sau khi làm xong hết thảy, Sở Phong Miên cũng chậm rãi đứng dậy, thân hình hắn lại lần nữa bay về nơi sâu trong đại lục. Sở Phong Miên vốn dự định dựa theo lời của Bảo Thạch sơn chủ, đi tìm tinh thể đại lục trong truyền thuyết. Chỉ là vừa nãy đám người Thương Ngân thiếu chủ xuất hiện làm rối loạn kế hoạch của Sở Phong Miên, giờ đã giải quyết xong đám người kia rồi, Sở Phong Miên cũng chuẩn bị tìm kiếm lại tinh thể đại lục.
Lần này, suốt nửa ngày, Sở Phong Miên không còn gặp những sinh linh nào khác. Hắn gặp rất nhiều loại tinh thú khác nhau, hơn nữa ở trên tòa đại lục này, số lượng võ giả tinh thú mà Sở Phong Miên gặp lại nhiều hơn. Những võ giả tinh thú này có vẻ như đều là những võ giả từng tiến vào Kỷ Nguyên Cuối Cùng, bị một loại sức mạnh nào đó chuyển hóa thành tinh thú.
"Chẳng lẽ những chúa tể đã vẫn lạc trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng này cũng đã trở thành tinh thú?"
Trong lòng Sở Phong Miên cũng không khỏi suy tư. Nghe đồn rằng, trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng, ngoài vị Chúa Tể Chi Vương thần bí ra thì cũng có mấy cường giả chúa tể nổi tiếng đã mất ở đây. Mà ngay cả võ giả như Bảo Thạch sơn chủ cũng bị ăn mòn, cuối cùng hóa thành tinh thú mà chết. Vậy có thể nào những cường giả chúa tể đã mất trong Kỷ Nguyên Cuối Cùng cũng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh này, tiến hành hóa rắn rồi cuối cùng trở thành tinh thú? Sở Phong Miên đột nhiên nảy ra ý nghĩ này.
Tuy vậy, võ giả mạnh nhất mà Sở Phong Miên gặp được thực lực cũng chỉ ở cảnh giới nửa bước chúa tể, hắn vẫn chưa gặp võ giả nào mạnh hơn nên cũng không thể nào kiểm chứng được suy đoán của Sở Phong Miên.
Ngay khi Sở Phong Miên đang suy tư, hắn đã đến được nơi sâu trong đại lục. Đột nhiên, ở trên một ngọn núi, Sở Phong Miên nhìn về phía xa, hắn chợt nhận ra viên tinh thể hư ảo trong lòng bàn tay lại bộc phát ra một cỗ lực lượng. Cỗ lực lượng này như muốn thoát khỏi tay Sở Phong Miên, mang theo tinh thể hư ảo đi đến một nơi khác. Tinh thể hư ảo này hình như bị cái gì đó triệu hồi, bây giờ mới chuẩn bị thoát khỏi sự khống chế của Sở Phong Miên.
"Đây là?"
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Sở Phong Miên vui mừng khôn xiết. Bởi vì nếu tinh thể đại lục trong miệng Bảo Thạch sơn chủ chính là tinh thể đại lục được diễn biến trong ảo cảnh của tinh thể hư ảo, thì rất có khả năng, nó sẽ có liên hệ với tinh thể hư ảo. Tinh thể hư ảo này nếu không phải là một bộ phận của tinh thể đại lục thì cũng phải có mối quan hệ rất sâu xa với nó. Nếu không, tinh thể hư ảo này không thể nào diễn biến ra tinh thể đại lục đó.
Cho nên, giờ có một thứ gì đó đang triệu hồi tinh thể hư ảo này, loại lực hấp dẫn này khiến Sở Phong Miên nghĩ ngay đến một khả năng, đó chính là tinh thể đại lục kia. Đây chính là thứ mà Sở Phong Miên đã truy tìm khi tiến vào Tinh Giới, đến được Kỷ Nguyên Cuối Cùng này. Đó chính là tinh thể đại lục trong truyền thuyết.
Sau khi cảm nhận rõ ràng lực hút đến từ phương hướng nào, Sở Phong Miên nắm chặt tinh thể hư ảo, chân khẽ động, trong nháy mắt hóa thành một đạo độn quang bay đi. Tốc độ độn quang này cực nhanh, gần như trong chớp mắt đã vượt qua ngàn vạn dặm, cuối cùng, sau khi lướt qua một dãy núi. Một tòa tinh thể đại lục to lớn xuất hiện trong mắt Sở Phong Miên.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận