Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5913: Luân Hồi lão nhân

Chương 5913: Lão nhân Luân Hồi
Mấy chúa tể đã ngã xuống này, bản thân vốn không còn gì cả.
Bảo vật khi còn sống của bọn chúng, trừ phi là thần binh, nếu không một khi tiến vào dòng sông thời gian, sẽ bị sức mạnh thời gian hủy diệt.
Nhưng trong Cổ Tiên thành lại là một ngoại lệ.
Vì Cổ Tiên thành, từ trong dòng sông thời gian, che chở tất cả những điều này.
Võ giả có thể tiến vào Cổ Tiên thành, rất nhiều bảo vật trên người bọn họ, tự nhiên cũng có thể mang đến Cổ Tiên thành.
Dù có rất nhiều võ giả đương thời tiến vào Cổ Tiên thành, bảo vật mang theo trên người họ cũng không ngừng được mang vào Cổ Tiên thành.
Lão nhân Luân Hồi này, cũng thông qua hết lần này đến lần khác giao dịch mà kiếm được không ít bảo vật.
Những bảo vật này, cũng được lão nhân Luân Hồi không ngừng đem ra giao dịch, trải qua năm tháng dài đằng đẵng, số lượng bảo vật lão nhân Luân Hồi nắm trong tay đã đạt đến một con số đáng kinh ngạc.
Mặc dù lão nhân Luân Hồi này nắm giữ nhiều trọng bảo, nhưng không ai dám có ý đồ xấu với hắn.
Dù sao trong toàn bộ Cổ Tiên thành, lão nhân Luân Hồi này là một trong những tồn tại mạnh nhất.
Những chúa tể dám có ý đồ xấu, hầu như đều đã chết dưới tay lão nhân Luân Hồi.
Lão nhân Luân Hồi này chỉ là tính tình thân thiện, rất ít khi chủ động ra tay, nhưng cũng không có nghĩa là không có chút tính khí nào.
Đương nhiên, khi đối mặt với võ giả đến giao dịch, lão nhân Luân Hồi vẫn cực kỳ thân thiện.
Sở Phong Miên hóa thành độn quang, liên tục đi lại trong Cổ Tiên thành, nơi này dù sao xem như bản đồ đánh dấu khu vực an toàn, cho nên Sở Phong Miên lại không có quá nhiều lo lắng.
Trong mấy hơi thở, Sở Phong Miên đã tới bên cạnh một quảng trường, cuối quảng trường có một tòa cung điện khổng lồ, vô cùng dễ thấy.
Một tòa cung điện như vậy xuất hiện ở Cổ Tiên thành, quả thực là rất nổi bật, võ giả đi ngang qua đều liếc mắt nhìn thấy, không khỏi đến gần tìm hiểu.
Đa phần chúa tể tiềm tu trong Cổ Tiên thành, mặc kệ là chúa tể đương thời hay chúa tể đã ngã xuống, đều chọn ẩn mình trong phòng để tu hành tại Cổ Tiên thành.
Sợ bị người phát hiện, để tránh rước họa vào thân.
Nhưng chủ nhân trong cung điện này lại rêu rao như vậy, lấy cung điện này làm động phủ, không hề để ý đến điều này.
Điều này cũng chứng tỏ chủ nhân cung điện vô cùng tự tin vào thực lực của mình, không cảm thấy có bất kỳ phiền phức gì nên mới dám không kiêng nể như vậy.
Mà chủ nhân cung điện này chính là lão nhân Luân Hồi, chỉ có hắn, người có thể sánh ngang chúa tể ngàn pháp đáng sợ, mới có thể ở trong Cổ Tiên thành mà không hề cố kỵ.
Chúa tể ngàn pháp, kể cả trong số các chúa tể đương thời có nhục thân trên đại lục Vĩnh Hằng, người có thể đạt đến bước này cũng rất ít.
Kẻ có được Ám Vương d·a·o Găm là Ám Thánh, nếu có thể lĩnh hội hoàn toàn sức mạnh của Ám Vương d·a·o Găm, ngược lại có khả năng bước vào cấp độ chúa tể ngàn pháp.
Nhưng lão nhân Luân Hồi hiện giờ đã mất nhục thân, một thân thực lực đều đạt đến cấp độ này, vừa tới quảng trường, Sở Phong Miên đã cảm giác được một cỗ lực lượng kinh khủng phát ra từ cung điện này.
Đồng thời, một cảm giác nguy hiểm kịch liệt cũng ập đến.
Sự nguy hiểm này không phải vì trong cung điện có bất kỳ địch ý nào.
Mà chỉ vì khí tức đối phương tản ra quá mức kinh khủng.
"Thực lực của lão nhân Luân Hồi này còn đáng sợ hơn cả những gì nghe được, Quỷ Thánh và Ám Thánh đều kém xa hắn."
"Ngay cả Ám Thánh có được Ám Vương d·a·o Găm, nhờ sự gia trì của thần binh, e rằng cũng không phải là đối thủ của lão nhân Luân Hồi."
Trong nháy mắt, Sở Phong Miên đã đoán được thực lực của lão nhân Luân Hồi.
So với Ám Thánh, Quỷ Thánh, rõ ràng còn mạnh hơn rất nhiều.
Ám Thánh và Quỷ Thánh đều đã đạt đến đỉnh phong của chúa tể trăm pháp, vậy thì lão nhân Luân Hồi này e rằng là một chúa tể ngàn pháp.
"Mất nhục thân mà vẫn có được thực lực chúa tể ngàn pháp? Lão nhân Luân Hồi khi còn sống, rốt cuộc là mạnh mẽ đến cỡ nào?"
Sở Phong Miên có chút không thể tưởng tượng được.
Nhục thân, đối với cường giả cấp chúa tể, là trụ cột quan trọng, là nguồn gốc sức mạnh.
Một chúa tể nếu mất nhục thân, thực lực sẽ suy yếu hơn 70%, nhất là với Sở Phong Miên, Cô Loan Ngọc, những chúa tể bản thân có nhục thân mạnh mẽ, một khi mất nhục thân, có khả năng thực lực một thân giảm đi quá nửa.
Đây là lý do vì sao đại bộ phận các chúa tể đã ngã xuống đều kém xa các chúa tể đương thời.
Thực lực của một chúa tể đương thời, ít nhất là gấp ba so với chúa tể đã ngã xuống.
Nhưng lão nhân Luân Hồi này đã mất nhục thân mà vẫn có được thực lực đáng sợ như vậy, Sở Phong Miên thật khó có thể tưởng tượng khi lão nhân Luân Hồi còn sống, kinh khủng đến mức nào.
Bất quá thời đại mà lão nhân Luân Hồi tồn tại đã quá xa xưa, ngay cả trên cổ tịch cũng không có ghi lại tên ông ta.
Vì thế cũng không ai biết được khi còn sống, lão nhân Luân Hồi mạnh mẽ ra sao.
Lão nhân Luân Hồi này dù thực lực cường đại, tính tình lại vô cùng thân thiện, chỉ cần không chủ động trêu chọc, ông ta tuyệt đối sẽ không ra tay, cho nên làm ăn với ông ta rất an toàn.
Thậm chí khu vực quảng trường này cũng không cho phép giao chiến, đây là quy định của lão nhân Luân Hồi, trước mặt sức mạnh của ông ta, không ai dám không tuân theo.
Sở Phong Miên đáp xuống quảng trường, rồi đi về phía cung điện.
Cung điện này dù trông rất lớn, bên trong lại cực kỳ trống trải, một cái đan lô to lớn đặt ở giữa cung điện.
Bên dưới lò luyện đan cháy từng đám lửa vàng rực, ngọn lửa màu vàng óng này không phải ngọn lửa bình thường mà là ngọn lửa thần lực vô cùng gần với đạo mà Sở Phong Miên tu luyện.
Về bản chất là từ một nguồn lực lượng thuần túy được nhóm lên và bốc cháy thành ngọn lửa.
Lão nhân Luân Hồi, không chỉ là thực lực cường đại mà còn là một cường giả đan đạo, trong mạch luyện đan đã đạt đến đỉnh phong.
Tương truyền rằng Đan Thần Chi Chủ, tông sư đan đạo số một của đại lục Vĩnh Hằng, từng đến viếng thăm lão nhân Luân Hồi này và học thuật luyện đan.
Mặc dù giờ Đan Thần Chi Chủ đã là tông sư đan đạo số một đại lục Vĩnh Hằng, có thể trên phương diện luyện đan chưa hẳn đã kém lão nhân Luân Hồi.
Nhưng không thể coi thường đạo luyện đan của lão nhân Luân Hồi, những đan dược ông ta luyện chế đều là những mặt hàng bán chạy nhất trên đại lục Vĩnh Hằng.
Thậm chí có người từ các thế lực lớn, cửu đại thế gia, tứ đại tông môn mang theo nguyên liệu đến đây, mời lão nhân Luân Hồi luyện đan.
Chỉ cần bỏ ra đủ bảo vật, lão nhân Luân Hồi cũng sẽ vì người mà mở lò luyện đan, nhưng để mời được lão nhân Luân Hồi luyện đan thì cái giá phải trả là vô cùng đắt đỏ.
Đương nhiên phần lớn thời gian, lão nhân Luân Hồi tự ý luyện chế đan dược, những đan dược luyện được cũng được ông đem ra giao dịch, để đổi lấy bảo vật.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận