Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1273: Kỳ quái sơn cốc

"Ngươi dám g·iết người?" Thấy Sở Phong Miên ra tay tàn độc như vậy, đột ngột giết người, không hề nể tình, Lang Hành giật mình. Thánh Long bí cảnh có môn quy, không cho phép đồng môn tàn sát lẫn nhau. Trừ khi lên Sinh Tử Đài, nếu không đồng môn tương tàn là phạm vào môn quy. Lang Hành kinh ngạc rồi cười khẩy nói: "Tốt, tốt lắm, ta còn đang kiếm cớ để g·iết ngươi, không ngờ ngươi tự nộp mạng tới cửa, ngươi phạm môn quy, đã là phản đồ của Thánh Long bí cảnh, ta g·iết ngươi là thanh lý môn hộ thôi!" Vừa nói, con Thiên Lang khổng lồ kia xoay người nhào tới Sở Phong Miên. Thiên Lang hiện thân, trên bầu trời một vầng trăng lưỡi liềm xuất hiện. Ở U Quỷ Vực này vốn luôn tăm tối, không có ngày đêm. Nhưng trăng khuyết lại theo Thiên Lang hiện ra, làm thân hình Lang Hành trở nên to lớn. "Dạ lang!" Một đầu sói màu lam đột ngột hiện ra. Đầu sói màu lam này không phải linh khí mà là thủ đoạn đặc biệt của Lang tộc. Sở Phong Miên cảm nhận được ba mươi đạo thiên địa pháp tắc của Lang Hành đều luyện vào đầu sói này, gầm thét lao về phía mình. "Không tệ, đầu sói này ngược lại là một bảo vật tốt!" Sở Phong Miên cười khi thấy đầu sói này. "Mang ra ngoài bán cũng được giá." "Hừ, phải xem ngươi có bản lĩnh mà lấy được không!" Nghe Sở Phong Miên nói, Lang Hành giận dữ hét, đầu sói há cái miệng đầy máu lao đến Sở Phong Miên. Nhưng đúng lúc đầu sói sắp chạm tới người Sở Phong Miên thì đột ngột dừng lại. Một bóng hình xuất hiện phía sau Sở Phong Miên. Tâm Ma Chi Vương hiện thân! Khi Tâm Ma Chi Vương xuất hiện, phía sau Lang Hành một bóng đen cũng chui ra. "Đây là cái gì? Tâm ma của ta! Sao tâm ma của ta lại chạy ra ngoài?" Lang Hành quát lớn. Thời khắc mấu chốt, tâm ma của hắn lại chạy ra, khiến đầu óc hắn hỗn loạn, linh lực trên người không khống chế được. "Ngươi c·hết rồi thì cứ suy nghĩ cho rõ." Sở Phong Miên lười nói nhiều, khóe miệng nhếch lên cười lạnh. "Diệt!" Tâm Ma Chi Vương giận dữ quát, đầu sói của Lang Hành đột nhiên đổi hướng lao về phía Thiên Lang, há miệng nuốt chửng Thiên Lang không còn mảnh giáp. Tinh huyết của Lang Hành bị đầu sói kia nuốt hết, rồi ngoan ngoãn bay về tay Sở Phong Miên. "Không tệ." Sở Phong Miên vuốt đầu sói lam, cất nó vào Không Giới. Đồng thời, Sở Phong Miên cũng lấy luôn Không Giới của Lang Hành. Nhìn qua thì trong Không Giới của Lang Hành có không ít ma cốt, đương nhiên không thể sánh được với Lâm Huyết. Dù sao Lang Hành chỉ đi một mình, có được số ma cốt như thế là không dễ rồi. "C·ông t·ử, giết Lang Hành e rằng sẽ có phiền toái về sau." Liễu Nhã biết Sở Phong Miên tàn sát, xưa nay không kiêng nể gì nên khi Sở Phong Miên giết người, nàng không mở miệng ngăn cản. Đợi đến khi Sở Phong Miên giết Lang Hành xong, Liễu Nhã mới lên tiếng. "Nghe nói huynh trưởng của Lang Hành tên là Lang Vu, là một chân truyền đệ tử, thực lực cực kỳ đáng sợ, là người nổi bật trong chân truyền đệ tử." "Trong nội môn có không ít cường giả Lang tộc, xin c·ô·ng t·ử hành sự cẩn thận." "Không sao, giết một Lang Hành thì cứ giết thôi, đám Lang tộc bọn chúng, dám đến một tên, ta g·iết một tên." Sở Phong Miên thản nhiên nói. Con đường trở thành cường giả, chắc chắn là con đường đẫm m·áu, sợ sệt rụt rè thì thành cường giả cái gì. Huống chi, ai muốn g·iết Sở Phong Miên, cũng nên tự cân nhắc bản thân có đủ khả năng không. "Đi, ta cảm thấy phía trước có chút quái lạ." Sau khi giết Lang Hành và hai đệ tử Thánh Long bí cảnh, lấy được ký ức của bọn họ, Sở Phong Miên đột nhiên phát hiện một điều quái dị, liên quan đến Atula. Atula tộc vốn không nên xuất hiện ở biên giới U Quỷ Vực, việc trước đây Sở Phong Miên gặp một người, còn có thể coi là ngẫu nhiên. Nhưng nếu lại gặp thêm người thứ hai thì không còn có thể dùng hai chữ ngẫu nhiên để giải thích nữa. Dựa theo ký ức của hai đệ tử Thánh Long bí cảnh kia, bọn họ lầm vào một thung lũng, không ngờ trong thung lũng ma ý ngập trời. Atula từ trong thung lũng đó xông ra, đuổi s·á·t hai người họ. "Trong thung lũng này, chắc chắn có gì đó kỳ lạ." Sở Phong Miên vừa nhìn qua, đã thấy ma ý trong thung lũng đã đạt đến mức kinh thiên động địa, e rằng có vô số Ma tộc đang tụ tập bên trong. Muốn có nhiều ma cốt, đây chính là cơ hội tốt nhất. "Ẩn thân, chúng ta đi xem sao." Sở Phong Miên lặng lẽ che giấu thân hình, đồng thời bao phủ Liễu Nhã, lặng lẽ bay về phía thung lũng trong ký ức. Trên đường, Sở Phong Miên và Liễu Nhã gặp không ít Ma tộc, nhưng không tên nào nhìn ra được thân hình của Sở Phong Miên. Thuật ẩn thân của Sở Phong Miên, chỉ cần không phải Cổ Đế thì không thể nhìn thấu. Hai người họ nhanh chóng đến gần thung lũng. Đến tận nơi, Sở Phong Miên mới nhận ra, thung lũng này còn khoa trương hơn so với ký ức của những đệ tử Thánh Long bí cảnh kia. Ma ý này dường như đã ngưng tụ thành hình, bao phủ lên thung lũng, nhìn qua không thấy rõ tình hình bên trong. U Quỷ Vực vốn ma ý nồng nặc, nhưng ma ý trong thung lũng còn đậm hơn U Quỷ Vực cả trăm ngàn lần, quá mức k·i·n·h h·ãi. "Bên trong rốt cuộc có cái gì?" Liễu Nhã cảm nhận được ma ý nồng đậm như vậy cũng giật mình. "Đi xem sao." Ánh mắt Sở Phong Miên lóe lên, lặng lẽ tiến lại. Địa điểm như vậy xuất hiện, chắc chắn không tầm thường, có lẽ bên trong có bảo tàng kinh thiên cũng khó nói. Sở Phong Miên và Liễu Nhã dần tiến vào thung lũng, cảnh tượng bên trong cũng dần hiện ra trước mắt. Nhưng khi nhìn thấy rõ cảnh tượng trong thung lũng, mắt cả hai đều trừng lớn, không thể tin được. "Đây là, quân đoàn Ma tộc?" Ngay trước mắt họ, một đám Ma tộc đen kịt đang xếp thành hàng ngũ chỉnh tề. Cho dù là đám Ma tộc ngạo mạn bất tuân, nhưng cũng ở trong hàng ngũ, nghe theo chỉ huy, không dám làm càn. Có lẽ có cả ngàn Ma tộc các loại, tạo thành quân đoàn.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận