Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4233: Khảo hạch? Bẫy rập!

Chương 4233: Khảo hạch? Bẫy rập!
Đám người không ai lên tiếng. Thật vất vả mới có được truyền thừa huyết mạch, có được tư cách tranh đoạt truyền thừa Tử Kiếm Thánh Hoàng. Hiện tại đương nhiên không ai muốn cứ thế mà rời đi. Dù là Đạo môn Thánh tử, giờ cũng không muốn từ bỏ. Dù sao, không đến cuối cùng thì vẫn còn một tia cơ hội.
"Rất tốt."
Lão giả quét mắt nhìn hết mọi người, khóe miệng nở một nụ cười.
"Đã vậy, vậy thì bắt đầu khảo hạch thôi."
"Chờ một chút."
Ngay lúc này, Đạo môn Thánh tử đột nhiên lên tiếng.
"Rốt cuộc thì khảo hạch này là cái gì? Tử Kiếm Thánh Hoàng đã vẫn lạc rồi, vậy làm sao có thể để cho Tử Kiếm Thánh Hoàng thừa nhận?"
Nếu điều kiện để có được truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng là đạt được sự thừa nhận của ngài. Vậy giờ Tử Kiếm Thánh Hoàng đã chết rồi, làm sao có thể có được sự thừa nhận này? Không chỉ Đạo môn Thánh tử, mà cả Mộc Uy Đạo tử và những người khác cũng đều mang một chút nghi hoặc.
"Không cần lo lắng, chủ nhân khi còn sống đã sắp xếp hết thảy rồi."
Lão giả kia nghe Đạo môn Thánh tử hỏi, liền cười nói, ông ta vung tay lên, phía bên kia của gian phòng, liền xuất hiện bốn lối đi.
"Mỗi người hãy vào một thông đạo, ai thành công đi qua thông đạo thì xem như được chủ nhân thừa nhận, có tư cách kế thừa truyền thừa mà ngài để lại."
"Người nào nhanh nhất, sẽ được kế thừa truyền thừa của chủ nhân, kế thừa Tử Phủ Cung này."
Giọng của lão giả vừa dứt. Đạo môn Thánh tử liền quyết định ngay, biến thành một đạo độn quang, lao thẳng vào một trong các thông đạo.
Thời gian là vàng bạc! Ai là người đầu tiên đi qua thông đạo, người đó sẽ có được truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng. Đạo môn Thánh tử vốn dĩ không có ưu thế trong cuộc cạnh tranh, nên nếu muốn cuối cùng giành được truyền thừa, hắn phải nhanh chân hơn người, vì thế tốc độ của hắn nhanh nhất.
Trong nháy mắt, bóng dáng của Đạo môn Thánh tử đã biến mất trong thông đạo, nơi sâu thẳm của lối đi là một mảnh đen kịt, thậm chí có một lực vô hình bao phủ lấy thông đạo, khiến cho linh thức của võ giả không thể thăm dò huyền diệu bên trong.
"Đi!"
Mộc Uy Đạo tử và Tà Kiếm thái tử thấy Đạo môn Thánh tử đã vào thông đạo, đương nhiên cũng không chịu yếu thế, lập tức thúc dục độn quang, đồng thời chọn mỗi người một thông đạo mà tiến vào.
Còn Sở Phong Miên thì vẫn bình tĩnh đứng đó. Dù Đạo môn Thánh tử hay Mộc Uy Đạo tử, Tà Kiếm thái tử tiến vào thông đạo, Sở Phong Miên vẫn đứng yên, mặt không đổi sắc.
"Sao ngươi không vào?"
Kiếm linh lão giả của Tử Phủ Cung nghi hoặc nhìn Sở Phong Miên.
"Nếu sợ nguy hiểm, giờ rời đi vẫn còn kịp."
"Có thật vậy không?"
Nghe Kiếm linh lão giả nói, khóe miệng Sở Phong Miên lại nhếch lên một nụ cười như có như không.
Lối đi này tối đen, còn có một luồng sức mạnh bao phủ, khiến cho linh thức của võ giả không thể dò xét tình hình trong thông đạo. Nhưng sức mạnh này có thể chặn được linh thức của các võ giả khác, chứ không thể cản được linh thức của Sở Phong Miên.
Linh thức của Sở Phong Miên vốn dĩ mạnh hơn các võ giả khác vì hai đời làm người, mà giờ khi hắn bước vào cảnh giới Tiên Đế, sức mạnh ấy càng gia tăng vượt bậc. Việc Sở Phong Miên nâng cao cảnh giới, không chỉ là tăng thực lực, mà còn nâng cao ở mọi mặt khi bước vào cảnh giới Tiên Đế và ngưng tụ Tiểu thiên thế giới.
Chẳng hạn, giờ thủ đoạn che giấu khí tức của Sở Phong Miên đã đạt đến mức độ mà dù là Thánh Hoàng cao giai cũng không thể khám phá. Việc Sở Phong Miên từng ngụy trang để tiếp cận Phủ Đường Chi Chủ mà không bị phát hiện cũng là một ví dụ.
Tương tự, uy lực của linh thức cũng mạnh hơn trước rất nhiều, nên giờ linh thức của hắn có thể xuyên qua lực lượng bao phủ thông đạo, thu hết mọi hình ảnh bên trong vào mắt.
Trong thông đạo này không có cái gọi là cửa ải hay khảo nghiệm, mà chỉ có một tòa đại trận. Đây là một cái khốn trận, tất cả võ giả khi tiến vào thông đạo đều sẽ lặng lẽ bước vào đại trận, cuối cùng bị vây trong đó.
Lối đi này căn bản không phải khảo nghiệm gì, mà là một cái bẫy đã giăng sẵn. Vì khí tức bên trong lối đi bị che giấu hoàn toàn, nên không ai có thể ngờ được rằng cuộc khảo nghiệm này lại là một cái bẫy.
Đạo môn Thánh tử là người đầu tiên bước vào thông đạo, nên hắn cũng là người đầu tiên bị nhốt trong đại trận. Tiếp theo, Mộc Uy Đạo tử và Tà Kiếm thái tử tiến vào lối đi này cũng chịu chung số phận.
Bọn họ vừa vào Tử Phủ Cung, lực lượng đã bị áp chế, mà giờ lại đột ngột rơi vào đại trận, muốn thoát ra là chuyện không thể. Hai người này cũng không kịp phản kháng đã bị nhốt trong pháp trận.
Cái gọi là khảo hạch này, thực chất chỉ là một cái bẫy. Sau khi phát hiện ra bí mật trong lối đi này, ánh mắt của Sở Phong Miên càng thêm lạnh lùng.
Khảo hạch này, là một cái bẫy. Vậy có lẽ Tử Phủ Cung này tự nó đã là một cái bẫy lớn, cái gọi là truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng thực ra chỉ là một miếng mồi nhử để thu hút Đạo môn Thánh tử và những người khác đến đây.
Tử Phủ Cung này dường như ngay từ đầu đã không có ý định để ai có thể nhận được truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng.
Và người có khả năng tạo ra những cái bẫy này, có lẽ chỉ có một người, đó chính là Tử Kiếm Thánh Hoàng. Cũng phải thôi, Tử Phủ Cung này lén lút ẩn chứa bí mật, nơi đây quả nhiên không thích hợp.
Sở Phong Miên cười lạnh một tiếng. Đã biết trong thông đạo này là bẫy rập, giờ hắn đương nhiên không muốn bước vào trong đó. Hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề động đậy.
"Lẽ nào ngươi muốn từ bỏ? Ta thấy trong số những người cạnh tranh lần này, tư chất của ngươi là cao nhất, nếu ngươi giờ vào thông đạo thì vẫn còn hy vọng, có thể giành được vị trí đầu tiên và nhận được truyền thừa của chủ nhân."
Lão giả kia hình như không ngờ được Sở Phong Miên đã nhìn thấu bí mật trong lối đi này. Ông ta cho rằng Sở Phong Miên đứng im ở đó là vì sợ hãi, không muốn mạo hiểm, nên lên tiếng khuyên nhủ.
"Với tư chất của ngươi, nếu có thể nhận được truyền thừa của chủ nhân, thực lực chắc chắn sẽ tiến thêm một bước, thậm chí có khả năng đạt đến cấp độ Thánh Hoàng cao giai."
"Truyền thừa của Tử Kiếm Thánh Hoàng, ngoài ta ra không thể là ai khác."
Nghe Kiếm linh lão giả nói, Sở Phong Miên bình tĩnh lên tiếng.
"Vậy tại sao ngươi không ra tay?" Kiếm linh lão giả không khỏi lên tiếng.
"Bởi vì, ta không muốn rơi vào bẫy."
Khóe miệng Sở Phong Miên đột nhiên nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận