Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 184: Ta phải cứu nàng

Mỗi lần thúc giục Phong Nhiêu Bi đều cần tiêu hao mười vạn linh lực Tụ Khí Đan mới được. Sở Phong Miên vốn cho rằng bây giờ Phong Nhiêu Bi thức tỉnh có thể có thêm trợ lực, không ngờ lại nuôi thêm một cái dạ dày lớn. Bất quá may mắn là, bây giờ Sở Phong Miên mượn long đan giao long đột phá, cũng không có tiêu hao Tụ Khí Đan tích góp được. Cứ như vậy trong thời gian ngắn, Sở Phong Miên hẳn là sẽ không thiếu Tụ Khí Đan. Nếu gặp tình huống khẩn cấp, cũng có thể thúc giục Phong Nhiêu Bi để đối địch. Sức mạnh của Phong Nhiêu Bi, Sở Phong Miên dù không rõ ràng nhưng thân là thiên cấp linh khí, uy lực vô cùng cường đại là không cần bàn cãi. Phong Nhiêu Bi tuy không thể thường dùng, nhưng cuối cùng cũng giúp Sở Phong Miên có thêm một át chủ bài, khi gặp nguy hiểm cũng có nhiều hơn một chút thủ đoạn.
"Ngươi vẫn nên xem nữ nhân bị ngươi mang vào kia đi." Tinh Huyền bất thình lình lạnh lùng nói.
Sở Phong Miên giật mình, đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng quay đầu nhìn về phía Hàn Nguyệt Ly bên cạnh. Lúc này Hàn Nguyệt Ly nhìn không khác gì một bức tượng băng, toàn thân trên dưới vô cùng băng lãnh, tuy Sở Phong Miên còn cảm thấy được nàng còn sống, nhưng dáng vẻ bây giờ của nàng cùng người chết không khác nhau nhiều lắm.
"Nữ nhân này, bây giờ đã là hàn khí nhập thể, cách cái chết không xa, vì cứu một nữ nhân bị hàn khí nhập thể mà suýt mất cả mạng mình, thật không biết có phải ngươi quá ngu không nữa.” Tinh Huyền bất mãn nói trong đầu.
"Câm miệng!" Sở Phong Miên nhướng mày, hừ lạnh nói.
Hắn quan sát thêm Hàn Nguyệt Ly một chút, giờ nàng hẳn là vẫn chưa chết, chỉ là thân thể bị hàn khí xâm nhập, ngay cả nội tạng cũng bị ảnh hưởng, biến thành một loại trạng thái giống như đã chết.
"Ta phải cứu nàng." Sở Phong Miên lên tiếng.
Hàn Nguyệt Ly vì cứu hắn thi triển Băng Luyến Tuyệt Kiếm mới rơi vào tình cảnh này, dù thế nào, Sở Phong Miên cũng không thể ngồi yên không lý tới.
"Ngươi phải cứu nàng? Một nữ nhân bị hàn khí nhập thể?" Tinh Huyền nghe thấy Sở Phong Miên nói vậy, liền hừ lạnh một tiếng. "Cho dù là Dược Thần của Dược Vương Tông, luyện dược sư mạnh nhất trong Cửu Vực đến đây, cũng chưa chắc có thể cứu được nàng."
"Ngũ tạng lục phủ của nàng đã bị hàn khí ăn mòn, ngươi có gì tự tin mà nói có thể cứu được nàng?"
"Dược Thần không thể cứu không có nghĩa là ta không thể." Sở Phong Miên lạnh lùng nói.
Đồng thời hắn lấy túi trữ vật ra, từ bên trong lấy từng gốc linh dược đặt ở trước mặt. Cùng lúc đó, hắn cũng lấy túi trữ vật của Hàn Nguyệt Ly ra, vô số linh dược đều bị Sở Phong Miên lấy ra đặt ở một bên. Những linh dược này đều là trước kia thu được ở trong thánh địa. Sở Phong Miên không ngờ nhanh vậy đã phải dùng đến chúng.
“Liệt viêm thảo, ôn ngọc trúc, hóa thanh lá...” Sở Phong Miên vừa nhìn từng loại linh dược trước mắt, vừa phân tích chúng.
“Những linh dược này đã đủ để đánh thức nàng, tạm thời duy trì tính mạng của nàng.”
"Ngươi muốn làm gì?" Nhìn Sở Phong Miên lấy ra từng loại linh dược, Tinh Huyền có chút tò mò hỏi.
"Luyện đan." Sở Phong Miên bình tĩnh trả lời, rồi chỉnh tề sắp xếp toàn bộ linh dược trước mặt.
Tinh thần của hắn khẽ động, một cỗ linh lực nhảy lên trong lòng bàn tay Sở Phong Miên, một đoàn hỏa diễm màu vàng bùng lên. Đó là Tiên Thiên Hỏa Linh. Bây giờ Sở Phong Miên đã bước vào Thần Hải Cảnh, đương nhiên cũng có năng lực khống chế ngũ hành chi linh. Chỉ là lần này ngọn lửa mà Sở Phong Miên ngưng tụ ra không phải phàm hỏa bình thường mà là loại hỏa diễm đặc thù với nhiệt độ cao hơn nhiều, trong ngọn lửa này còn mang theo chút long uy.
“Long viêm? Đây là ngọn lửa chỉ có chân long nhất tộc mới có thể khống chế." Sở Phong Miên hơi kinh ngạc nói. Hắn dường như không nghĩ rằng lại có thể gọi ra long viêm.
"Đương nhiên là long viêm, ngươi cho rằng thân thể ngươi còn là của loài người sao?" Tinh Huyền lên tiếng.
"Bây giờ trong ngươi chảy xuôi là viễn cổ chiến huyết mạch của rồng, ngưng tụ ra hỏa diễm đương nhiên là long viêm."
"Long viêm, có long viêm luyện chế hiệu quả của đan dược hẳn là đủ để cao hơn một tầng." Sở Phong Miên vui mừng trong lòng.
Kiếp trước hắn luyện dược vô số, đương nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của ngọn lửa này, phẩm cấp của đan dược và ngọn lửa cần thiết luôn đi cùng nhau. Ví như muốn luyện chế thiên cấp đan dược thì ngay cả vật liệu cũng không phải hỏa diễm bình thường có thể hòa tan được. Kiếp trước, tuy Sở Phong Miên luyện dược vô số, con đường luyện dược gần đạt đến đỉnh phong nhưng chưa bao giờ luyện chế thành thiên cấp đan dược. Nguyên nhân là Sở Phong Miên không có linh lực, không có cách nào khống chế ngọn lửa cường đại. Chỉ dựa vào ngọn lửa đan lô, luyện tới địa cấp cực phẩm đã là giới hạn. Vì vậy, dù có năng lực luyện chế thiên cấp đan dược nhưng hắn chưa từng luyện chế thành công. Có long viêm, Sở Phong Miên luyện chế đan dược cho Hàn Nguyệt Ly sẽ tự tin hơn rất nhiều.
"Tan!" Sở Phong Miên ngồi xuống, tay trái mở ra, một đoàn long viêm màu vàng nhảy múa trên tay trái của hắn.
Sở Phong Miên cẩn thận đưa một gốc linh dược vào đó, lập tức gốc cây kia tiếp xúc long viêm cực nóng liền tan ra, dần có dấu hiệu cháy khét.
"Hạ!" Sở Phong Miên vội thúc giục long viêm, hạ thấp nhiệt độ của long viêm, luyện đan nhiệt độ thấp không cách nào hòa tan và tinh luyện triệt để nhưng nhiệt độ cao sẽ dẫn đến dược liệu bị hủy. Hiện giờ những linh dược này đều hái được ở trong thánh địa trước kia, ở trong lăng mộ của Phong Nhiêu Đại Đế này có tìm được các linh dược khác hay không Sở Phong Miên đều không rõ. Bất cứ một gốc nào cũng đều cực kỳ quý giá, tuyệt đối không thể lãng phí.
Theo ngọn lửa hạ nhiệt độ, dược dịch của gốc linh dược kia mới dần dần ổn định lại. Từng đạo tạp chất màu đen bị Sở Phong Miên khẽ động tay, toàn bộ loại bỏ ra, toàn bộ dược dịch hiện ra một màu xanh tinh khiết.
"Tốt." Sở Phong Miên thầm niệm một tiếng, liền lấy ra một bình ngọc, muốn đổ toàn bộ dược dịch vào trong bình ngọc. Đồng thời, hắn lại lấy ra một gốc linh dược khác bỏ vào ngọn lửa.
Hòa tan, rèn luyện, rút ra, đổ vào. Sở Phong Miên làm đi làm lại một việc như vậy, cơ hồ lặp lại mấy chục lần, mãi cho đến khi toàn bộ những linh dược bên cạnh đều hòa tan thành dược dịch. Bên cạnh Sở Phong Miên đã không còn một gốc linh dược nào, có thể nhìn thấy chỉ còn từng bình ngọc chứa đầy dược dịch.
"Bây giờ bắt đầu, mới là thực sự luyện chế." Đối với Sở Phong Miên mà nói, luyện dược vốn là chuyện vô cùng rõ ràng, nhưng giờ đây hắn lại cẩn trọng lạ thường. Bởi những linh dược này không thể thay thế bằng bất cứ thứ gì. Tổng cộng chỉ có nhiêu đây linh dược, có thể luyện chế được bao nhiêu sẽ quyết định đến việc Hàn Nguyệt Ly có thể duy trì sinh mệnh bao lâu.
"Luyện!" Sở Phong Miên vô cùng nghiêm túc, hắn cầm vài bình ngọc lên, đổ toàn bộ dược dịch bên trong ra, vô số dược dịch bắt đầu hòa vào nhau trong lòng bàn tay Sở Phong Miên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận