Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1908: Lâm Lang vương triều hủy diệt

Lâm Lang Kiệt nhìn chằm chằm vào Sở Phong Miên, khóe miệng nhếch lên cười khẩy nói: "Giết nhiều người của vương triều Lâm Lang ta như vậy, Hải Thập Tứ, ngươi không định cho một lời giải thích sao?"
"Sao nào? Hải Trường Ca không dám làm thì ta, Hải Thập Tứ, lại không dám làm chắc?"
Sở Phong Miên cười lạnh nói: "Giải thích gì chứ? Dù sao hôm nay cũng là ngày diệt vong của vương triều Lâm Lang, Lâm Lang Kiệt, biết điều thì tự sát đi, ta còn có thể để lại cho ngươi một cái xác toàn vẹn."
"Không biết sống chết!"
Nghe Sở Phong Miên nói vậy, Lâm Lang Kiệt tức giận không thể kìm được, đột nhiên ra tay.
"Hải Thập Tứ, ngươi giết nhiều người của vương triều Lâm Lang ta như vậy, hôm nay ta liền bắt ngươi lại, rót ma huyết vào, biến ngươi thành ma thây! Để đền bù tổn thất cho vương triều Lâm Lang ta!"
Ánh mắt Lâm Lang Kiệt đầy vẻ hung ác, quát lên: "Vạn ma trấn áp!"
Ầm ầm!
Lâm Lang Kiệt đột ngột vồ tay ra, từng đoàn từng đoàn ma ý biến thành hình dáng vô số Ma tộc, những Ma tộc này nhìn về phía Sở Phong Miên, sắc mặt đều vô cùng dữ tợn, gào thét xông đến, từ bốn phương tám hướng trấn áp Sở Phong Miên.
Lâm Lang Kiệt này không có ý định giết Sở Phong Miên, mà muốn luyện hắn thành ma thây, để phục vụ mình. Trong ngàn vạn Ma tộc này, rất nhiều Ma tộc đều do ma ý biến thành, ý đồ chui vào thân thể Sở Phong Miên, dùng ma ý ăn mòn thân thể hắn.
"Ma ý nhỏ nhặt, cũng dám ăn mòn ta sao?"
Sở Phong Miên nhìn ma ý đang ăn mòn mình, khóe miệng nhếch lên cười lạnh, từ sau lưng hắn bộc phát ra một luồng kiếm ý. Kiếm ý này bao phủ toàn bộ thân thể Sở Phong Miên, bất cứ ma ý nào tới gần đều sẽ bị kiếm ý này tiêu diệt. Không có bất kỳ đoàn ma ý nào có thể tiếp cận thân thể Sở Phong Miên.
"Kiếm ý mạnh thật! Hải Thập Tứ, xem ra ngươi thực sự đã gặp được cơ duyên không nhỏ."
Nhìn kiếm ý trên người Sở Phong Miên, Lâm Lang Kiệt có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó, ánh mắt hắn càng thêm tham lam: "Vừa hay, ngươi càng có nhiều cơ duyên, thì khi ta luyện ngươi thành ma thây càng thêm hữu dụng!"
Lâm Lang Kiệt cười dữ tợn, lại lần nữa ra tay, lần này không phải ma ý mà là hắn tự mình xuất thủ. Thân thể Lâm Lang Kiệt điên cuồng thôn phệ ma ý xung quanh, không biết đã thôn phệ bao nhiêu, cả người hắn biến thành một người khổng lồ cao trăm trượng, ma ý trên người hóa thành vảy của Ma tộc.
Nhìn thoáng qua, hắn đã biến thành một dạng nửa người nửa ma. Mặt đất của vương triều Lâm Lang đã nứt ra vô số vết nứt, từ những vết nứt đó vô số Ma tộc bay ra, những Ma tộc này đều được nuôi dưỡng, ẩn giấu dưới lòng đất của vương triều Lâm Lang.
Lâm Lang Kiệt thống ngự quần ma, như một tôn Ma Đế thời cổ, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, toàn bộ Ma tộc này sẽ nghe lệnh hắn, tàn sát tất cả.
"Không muốn lãng phí thời gian với các ngươi, dù sao thì toàn bộ vương triều Lâm Lang cũng phải diệt vong thôi!"
Sở Phong Miên nhìn Lâm Lang Kiệt, bước ra một bước, kiếm ý kinh thiên bao phủ trên người hắn cũng tràn vào mũi kiếm của Sở Phong Miên. Đồng thời, ảo ảnh cổ lão của Biển kiếm Đế ngưng tụ phía sau Sở Phong Miên, dung nhập vào mũi kiếm.
Một kiếm này chính là kiếm thuật đại thành của Hải Kiếm Tông.
"Diệt!"
Mũi kiếm của Sở Phong Miên rơi xuống, ầm ầm một tiếng, ngàn vạn Ma tộc đều bị diệt, phong mang ầm ầm chém xuống người Lâm Lang Kiệt.
Trong nháy mắt, vảy trên người Lâm Lang Kiệt, ma ý toàn bộ vỡ tan, thân thể to lớn trăm trượng đều bị kiếm này vô tình tiêu diệt.
Một kiếm mà Sở Phong Miên thi triển ra vô cùng huyền diệu, so với Biển kiếm Đế lão tổ tông sáng lập Hải Kiếm Tông còn không hề thua kém. Lâm Lang Kiệt hoàn toàn biến sắc, không thể ngờ tới mũi kiếm của Sở Phong Miên lại đạt tới mức độ khủng bố như vậy.
"Không! Không!"
Hắn muốn trốn, nhưng bây giờ không thể trốn thoát. Mũi kiếm này bành trướng gấp ngàn vạn lần, cả vương triều Lâm Lang đều bị nó bao phủ. Không biết bao nhiêu đệ tử của vương triều Lâm Lang chết dưới một kiếm này.
Đệ tử của vương triều Lâm Lang đều là ma đầu chính cống, Sở Phong Miên muốn hủy diệt vương triều Lâm Lang, tự nhiên không định thả một ai sống sót, giờ đây một mẻ hốt gọn. Lâm Lang Kiệt muốn bỏ chạy, nhưng ánh mắt Sở Phong Miên vẫn khóa chặt hắn, ngay khi Lâm Lang Kiệt vừa mới trốn chạy, một đạo kiếm quang vô tình chém xuống. Lâm Lang Kiệt không hề có lực hoàn thủ, đã bị mũi kiếm này giết chết.
"Thôn phệ!"
Sở Phong Miên vận chuyển Thôn Thiên Bí Thuật, vô số tinh huyết của đệ tử vương triều Lâm Lang bị Sở Phong Miên thôn phệ, biến thành những giọt ma huyết. Trong những giọt ma huyết đó, có một giọt ẩn chứa ma ý khủng khiếp nhất, giọt ma huyết này khi rơi vào Thôn Thiên Bí Thuật thì vô số lần muốn trốn thoát, đây chính là giọt ma huyết biến thành từ tinh huyết của Lâm Lang Kiệt. Nhưng chỉ cần Sở Phong Miên khẽ động tâm thần, những cấm chế trấn áp xuống, ma huyết của Lâm Lang Kiệt không còn sức phản kháng. Những giọt ma huyết này đều bị Sở Phong Miên ném vào một không gian giới.
Phía dưới, vương triều Lâm Lang đã trở thành một mảnh phế tích, không còn một đệ tử Lâm Lang nào sống sót. Vương triều Lâm Lang làm nhiều điều ác, giờ đây bị một mình Sở Phong Miên một tay hủy diệt. Từ đây về sau, thiên hạ không còn vương triều Lâm Lang.
Sở Phong Miên quét mắt một chút, thấy phía sâu bên trong vương triều Lâm Lang, trong một vùng phế tích có một tòa cung điện. Cung điện này khi nãy chịu một kiếm của Sở Phong Miên mà không bị vỡ vụn. Chỉ có điều những trận pháp cấm chế bao phủ phía trên cung điện đều đã vỡ nát, tòa cung điện này có thể nói là lung lay sắp đổ.
Sở Phong Miên bước đến, đẩy cánh cổng cung điện ra, nhìn vào thì thấy vô số linh thạch chất đống.
"Đây chính là bảo khố của vương triều Lâm Lang."
Sở Phong Miên vừa đẩy cánh cổng cung điện ra, nhìn thấy những linh thạch này thì liền biết đây là bảo khố của vương triều Lâm Lang. Vương triều Lâm Lang là thế lực tồn tại mấy ngàn năm tại Thương Hải tinh vực. Ngày thường khi vương triều Lâm Lang tàn sát các thành trì, không chỉ bắt sinh linh mà tài sản ở những thành trì đó cũng bị cướp sạch về đây. Mấy ngàn năm tích lũy, của cải trong bảo khố của vương triều Lâm Lang này còn không thua kém gì bốn đại thế lực lớn ở Đại La thiên tinh vực, thậm chí có phần hơn. Dù sao thì Thương Hải tinh vực phồn hoa hơn hẳn so với Đại La thiên tinh vực.
Sở Phong Miên vung tay lên, cất hết đồ trong bảo khố vào không gian giới, vương triều Lâm Lang đã diệt, số tài sản này toàn bộ thuộc về Sở Phong Miên.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận