Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2332: Điên cuồng đến cực điểm

Chương 2332: Điên cuồng đến cực điểm* Giấy Trắng: Chương này nội dung đoạn dưới trùng với chương trước, text lỗi, mình tìm rồi nhưng không thấy cái thay thế, các bạn thông cảm.
Trong ánh mắt Sở Phong Miên tràn ngập sát cơ. Kiếm khí như dải ngân hà, chém xuống, ầm vang rơi vào bên trong Dược Vương Cốc, trong nháy mắt phảng phất như muốn chém giết toàn bộ sinh linh bên trong Dược Vương Cốc.
"Làm càn!"
Nhưng ngay lúc này, cốc chủ Dược Vương Cốc, Dược Thanh Sơn, lại đột nhiên quát lạnh một tiếng, hắn vung tay lên, đột nhiên một luồng tiên lực ngưng tụ trong tay, bất ngờ phóng lên trời cao, cùng kiếm khí tinh hà va chạm. Lần xuất thủ này của Dược Thanh Sơn không chỉ dùng lực lượng của bản thân, mà còn thúc đẩy lực lượng hộ sơn đại trận của Dược Vương Cốc.
Trong chớp mắt, biển tiên lực khổng lồ vô biên hướng về kiếm khí tinh hà bao phủ. Tiên lực bốc lên phảng phất muốn nuốt trọn toàn bộ kiếm khí tinh hà.
"Muốn thôn phệ mũi kiếm của ta sao?"
Sở Phong Miên thấy Dược Thanh Sơn ra tay, đột nhiên cười lạnh một tiếng.
"Cho ta nuốt!"
Thình lình, từ sau lưng Sở Phong Miên, một hư ảnh Thôn Thiên thú khổng lồ xuất hiện. Đồng thời trong cơ thể Sở Phong Miên, Thôn Thiên chi lực hoàn toàn vận chuyển, bất ngờ ngưng tụ trên mũi kiếm của hắn, đột nhiên ở trong kiếm khí tinh hà xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ.
Vòng xoáy khổng lồ này lập tức thôn phệ toàn bộ tiên lực đang ập tới. Trong thoáng chốc, vòng xoáy khổng lồ bắt đầu thôn phệ. Lực lượng hộ sơn đại trận của Dược Vương Cốc đều bị thôn phệ không ngừng. Lực lượng bị thôn phệ tràn vào kiếm khí tinh hà, khiến lực lượng kiếm khí tinh hà không những không bị cản trở mà còn gia tăng, giống như biển động trút xuống.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, kiếm khí tinh hà phá vỡ hộ sơn đại trận của Dược Vương Cốc, xông thẳng vào bên trong Dược Vương Cốc. Dược Cổ Đạo vừa mở miệng mỉa mai uy hiếp Sở Phong Miên, lập tức bị cuốn vào trong kiếm khí tinh hà, không kịp giãy dụa, thân thể đã bị vô số kiếm khí ẩn chứa trong đó chém giết. Tinh huyết cả người đều bị thôn phệ vô tình, chết không thể chết thêm.
Ngay trong tích tắc. Dược Cổ Đạo vừa rồi còn phách lối vô cùng, mở miệng mỉa mai Sở Phong Miên, đã bị Sở Phong Miên chém giết tại chỗ. Tốc độ quá nhanh khiến mấy vị cung phụng Tiên Vương đỉnh phong trong Dược Vương Cốc đều không kịp phản ứng. Bọn hắn không ngờ rằng hộ sơn đại trận của Dược Vương Cốc lại không thể ngăn được Sở Phong Miên. Hộ sơn đại trận này ngay cả công kích của cường giả Tiên Quân chân chính cũng có thể ngăn cản, nhưng bây giờ lại không thể ngăn cản Sở Phong Miên, đến nỗi bọn họ đều không kịp ra tay.
Sở Phong Miên có Thôn Thiên Bí thuật, gần như là khắc tinh của tất cả trận pháp trên thiên hạ. Những người khác muốn phá trận chỉ có hai cách, một là phải thông thạo đạo pháp trận, tìm ra huyền diệu của trận pháp để công kích trận nhãn mà phá trận, hai là lấy lực phá trận, đánh tan trận pháp. Nhưng Sở Phong Miên lại có cách thứ ba, đó là dùng Thôn Thiên Bí thuật để thôn phệ lực lượng của trận pháp này. Trận pháp lớn như thế, trước mặt Thôn Thiên Chi Lực chỉ như một tấm bia sống, mặc sức thôn phệ, hộ sơn đại trận căn bản không thể ngăn được Sở Phong Miên.
Nhìn Dược Cổ Đạo vẫn lạc, sắc mặt rất nhiều cường giả trong Dược Vương Cốc tái mét, nhất là Dược Thanh Sơn, sắc mặt càng khó coi đến cực điểm. Một trưởng lão của Dược Vương Cốc cứ như vậy bị Sở Phong Miên trực tiếp giết chết tại Dược Vương Cốc. Vừa rồi Dược Thanh Sơn còn mỉa mai Sở Phong Miên là kẻ sắp chết, nhưng bây giờ người chết lại không phải Sở Phong Miên mà là người của Dược Vương Cốc bọn hắn. Sắc mặt Dược Thanh Sơn giận dữ tới cực điểm, trong mắt chứa sát ý vô biên.
"Sở Kiếm Bạch, ngươi thật sự cho rằng có thể một tay che trời sao? Nhiều người chúng ta cùng nhau ra tay, muốn giết ngươi dễ như trở bàn tay!"
"Ngươi ngược lại có thể thử xem."
Sở Phong Miên nghe Dược Thanh Sơn nói, coi thường đáp.
"Bằng vào sức một mình ta, tuy không thể giết hết các ngươi, nhưng liều mạng giết bảy tám phần thì không thành vấn đề."
"Có thể khiến Dược Vương Cốc cùng ta chôn chung, cũng đáng, thế nào, Dược Thanh Sơn, ngươi định ra tay trước sao?"
Ánh mắt Sở Phong Miên nhìn Dược Thanh Sơn, trong mắt lộ ra mấy phần sát ý lạnh lẽo.
"Chỉ bằng ngươi, ta giết ngươi dễ như trở bàn tay, ngươi dám động thủ trước, ta sẽ giết ngươi đầu tiên!"
Giọng nói Sở Phong Miên nhẹ nhàng, nhưng trong lời nói ẩn chứa sát ý lại khiến người ta run sợ. Lần này Sở Phong Miên đến đánh Dược Vương Cốc đã chuẩn bị tâm lý cá chết lưới rách, dù Dược Vương Cốc có vây công Sở Phong Miên, chỉ sợ cường giả trong đó cũng phải ngã xuống bảy tám phần. Đến lúc đó Dược Vương Cốc dù có tồn tại cũng chỉ còn trên danh nghĩa.
"Tiểu tử này thật độc ác!"
Có võ giả kinh hãi than phục sự điên cuồng của Sở Phong Miên. Càng là cường giả thì càng không muốn liều mạng, sinh tử tương bác. Như các Tiên Vương trong bảy đại tông môn, ai không phải là lão tổ địa vị cao, quyền thế uy nghiêm, cái gì cũng không thiếu, ai còn muốn cùng người liều mạng như vậy. Nhưng Sở Phong Miên lại là một kẻ khác loại, lần này Sở Phong Miên đến đã không tính đến chuyện sống sót trở về, thật sự ép Sở Phong Miên, bọn hắn cũng không hề nghi ngờ Sở Phong Miên thật có khả năng cùng Dược Vương Cốc đồng quy vu tận.
Thực lực của Sở Phong Miên đã bộc lộ vô cùng nhuần nhuyễn khi tấn công Thiên Kiếm Tông, Thánh Vương Tông. Nếu Sở Phong Miên thật muốn liều mạng, người của Dược Vương Cốc cũng không ngăn cản được, ít nhất cường giả ở đây cũng chỉ có số người đếm trên đầu ngón tay sống sót. Các Tiên Vương cường giả bên trong Dược Vương Cốc, ban đầu ai nấy đều vô cùng phẫn nộ. Nhưng khi nghe thấy câu nói của Sở Phong Miên, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ e ngại.
Sự điên cuồng của Sở Phong Miên, bọn hắn đã được lĩnh giáo, tuyệt đối nói được là làm được. Chỉ vì một câu nói, Sở Phong Miên có thể không tiếc đối mặt đại trận của Dược Vương Cốc mà đi oanh sát Dược Cổ Đạo. Rất nhiều người vốn muốn mỉa mai Sở Phong Miên, nhưng bây giờ một câu cũng không dám nói. Bọn họ không muốn rơi vào kết cục giống như Dược Cổ Đạo.
"Ngươi tạo ra Kiếm Đạo Môn, vậy sẽ cùng ngươi nơi đây cùng nhau chôn vùi, ngươi vẫn là nên suy nghĩ thật kỹ, làm sao bảo toàn Kiếm Đạo Môn đáng thương của ngươi đi!"
"Nghe nói ngươi còn có mấy nữ nhân? Ta đoán chừng Ma Đế đối với các nàng rất có hứng thú, cũng không biết ngươi còn sống được đến lúc đó không."
"Dược Cổ Đạo, ngươi muốn chết?"
Ánh mắt Sở Phong Miên chứa sát ý vô tận. Sở Phong Miên với ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, bất ngờ nhìn về một trưởng lão của Dược Vương Cốc ở phía sau Dược Thanh Sơn, đột nhiên kiếm trong tay khẽ động, một kiếm chém xuống. Mũi kiếm vừa chém ra, tinh thần chi lực tràn ngập, huyền diệu của Cửu Huyền Kiếm Thuật toàn bộ thi triển ra, bảy thức kiếm pháp đều được tung ra, hóa thành kiếm khí tinh hà, chém giết về phía Dược Cổ Đạo.
Kiếm khí tinh hà này lớn đến vạn trượng, từ trên trời giáng xuống, ầm ầm chém về phía Dược Vương Cốc.
"Ngươi cho rằng chỉ bằng một tòa đại trận là có thể bảo vệ ngươi? Ta muốn giết ngươi, ai cũng ngăn không được!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận