Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3530: Hư Ngôn Thiên tôn

Chương 3530: Hư Ngôn thiên tôn Xem ra, Lạc Trúc này có lẽ đã sớm đầu hàng Vạn Giới rồi. Lôi Đấu thương hội, ngay cả phó hội trưởng cũng đầu hàng Vạn Giới, đúng là chuyện không may xảy ra từ bên trong.
Bất quá lần này Hư Ngôn thiên tôn nếu bỏ qua Lôi Uy, ngược lại chuyển mục tiêu sang Sở Phong Miên, điều này có nghĩa là trong mắt Hư Ngôn thiên tôn, giết Sở Phong Miên có giá trị cao hơn so với giết Lôi Uy.
"Sát Lục bảng là thứ gì?" Sở Phong Miên không đổi sắc mặt hỏi.
Từ miệng Hư Ngôn thiên tôn, Sở Phong Miên lại nghe được một cái tên là Sát Lục bảng.
"Ồ? Sắp chết đến nơi còn muốn làm ma hiểu rõ à? Vậy thì nói cho ngươi cũng không sao." Nghe Sở Phong Miên nói vậy, Hư Ngôn thiên tôn chuẩn bị nói tiếp.
Lạc Trúc đứng bên cạnh lại nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Hư Ngôn đại nhân, dù sao nơi này cũng là bên trong phòng tuyến Thánh Vực, nếu kéo dài quá lâu thì bất lợi cho chúng ta, chỉ sợ đêm dài lắm mộng, vẫn là nhanh chóng giải quyết người này đi."
"Không sao, cứ để người này làm ma hiểu rõ đi, dù sao chết trong tay ta cũng coi như vinh hạnh của hắn." Hư Ngôn thiên tôn nghe vậy, lại cười nói.
"Sát Lục bảng, là một bảng truy nã của nội bộ Vạn Giới, những người trên đó đều là mối uy hiếp đối với võ giả Vạn Giới, còn ngươi, xếp thứ mười tám trên bảng, giết ngươi Vạn Giới sẽ ban thưởng cho ta."
"Tiểu gia hỏa, thực ra chuyến này ta nhắm đến Lôi Uy, chỉ tiếc lại để ta gặp ngươi, chỉ có thể coi như ngươi xui xẻo, giờ đã hiểu rõ hết rồi, cũng nên ngoan ngoãn mà chết đi."
"Không sai, nói cho rõ ràng, ta cũng có thể ra tay, nể tình ngươi đã cung cấp một chút thông tin hữu ích, ta có thể cho ngươi một cái thống khoái."
Đột nhiên, một cỗ khí thế kinh thiên bộc phát ra từ người Sở Phong Miên, cỗ lực lượng này ầm ầm trấn áp, phá nát toàn bộ trận pháp cấm chế xung quanh.
Chỉ thấy sau lưng Sở Phong Miên, một đạo hư ảnh Thủy Tổ thiên Long khổng lồ bay lên trời, long ngâm gào thét, bao phủ xung quanh Sở Phong Miên.
"Huyết mạch Thủy Tổ thiên Long! Long chi bản nguyên! Quả nhiên là một vị Kỷ Nguyên Chi Tử!" Hư Ngôn thiên tôn nhìn thấy hư ảnh Thủy Tổ thiên Long bay lên sau lưng Sở Phong Miên, trong mắt lóe lên vẻ tham lam nói.
"Rất tốt, rất tốt, trên người ngươi lại lĩnh hội đến sáu đạo pháp tắc, trách không được ngươi có được thực lực so với thất giai Tiên Đế.
"Chỉ có điều, dù cho thực lực hôm nay có mạnh hơn cũng khó thoát khỏi cái chết, toàn bộ cơ duyên trên người ngươi đều sẽ thuộc về ta! Thái Hư! Âm Dương!"
Oanh! Hư Ngôn thiên tôn hét lớn một tiếng, trên người hắn hai luồng sức mạnh, một âm, một thuần dương đồng thời bộc phát, hai cỗ Âm Dương chi lực ngưng tụ giữa không trung, biến thành một đạo trận đồ âm dương khổng lồ.
"Đạo âm dương! Đây không phải đạo âm dương trong kỷ nguyên này! Mà là võ đạo đến từ kỷ nguyên cổ xưa hơn!" Sở Phong Miên ánh mắt ngưng tụ, khi thấy trận đồ âm dương này, Sở Phong Miên liền phán đoán ra đây tuyệt không phải võ đạo thuộc kỷ nguyên này, mà tuyệt đối là một chiêu võ đạo chúa tể.
Mà trong kỷ nguyên này, dù có tu hành đạo âm dương đến cực hạn cũng không thể ngưng tụ chúa tể, kỷ nguyên này, chính là kỷ nguyên pháp tắc vi tôn.
Đạo âm dương cảnh giới chúa tể trước mắt, chắc chắn thuộc về võ đạo của kỷ nguyên khác.
"Nhãn lực không tệ." Hư Ngôn thiên tôn nghe Sở Phong Miên nói, trong mắt thoáng vẻ ngạc nhiên.
"Đây chính là võ đạo vô địch của kỷ nguyên âm dương vô số kỷ nguyên trước, về huyền diệu, so với võ đạo trong kỷ nguyên này không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, Vạn Giới ta thống ngự chư thiên, thống ngự vô số kỷ nguyên, sở hữu võ đạo vô tận!"
"Ngươi cho rằng thân là Kỷ Nguyên Chi Tử, có chút cơ duyên liền có thể đối địch với Vạn Giới? Ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là võ đạo thực sự!"
Trong lúc Hư Ngôn thiên tôn nói, một thanh linh kiếm xuất hiện từ bên trong trận đồ âm dương, thanh linh kiếm này cũng là toàn thân Âm Dương chi lực ngưng tụ thành.
"Ngươi chẳng phải kiếm tu sao? Vậy ta dùng kiếm để đánh bại ngươi, cho ngươi thấy những cơ duyên võ đạo của ngươi, trước mặt ta yếu ớt như thế nào!"
Oanh! Hư Ngôn thiên tôn nắm chặt Âm Dương chi kiếm trong tay, một kiếm chém xuống, lực lượng tăng vọt, Âm Dương chi lực hội tụ trên mũi kiếm, biến thành một đạo kiếm mang đen trắng dài mấy chục vạn trượng, hướng về phía Sở Phong Miên chém giết, muốn xé nát Sở Phong Miên.
Chỉ thấy trước mặt Sở Phong Miên, tất cả đều biến thành một mảng đen trắng, cả thiên địa, dường như chỉ còn lại hai cực âm dương.
"Đây cũng có thể coi là kiếm thuật?" Sắc mặt Sở Phong Miên vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn cười lạnh một tiếng, Thái Sơ kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay, chỉ thấy Sở Phong Miên tiện tay vung một kiếm chém tới.
Rống! Một tiếng long ngâm bộc phát, Thủy Tổ thiên Long chi lực đều gia trì trên linh kiếm trong tay Sở Phong Miên, thi triển Thuỷ Tổ chín thức, hóa thành mũi kiếm, một kiếm chém ra.
Răng rắc! Những nơi mũi kiếm của Sở Phong Miên đi qua, âm dương xung quanh đều vỡ vụn, cảnh tượng bốn phía lại lần nữa trở về dáng vẻ địa lao.
Kiếm thuật của Hư Ngôn thiên tôn đã bị Sở Phong Miên tùy tiện phá giải.
"A? Ngươi cũng có chút thực lực, xem ra ta vẫn là có chút xem thường ngươi rồi." Hư Ngôn thiên tôn có chút bất ngờ nói một mình, bất quá trong mắt hắn, vẫn rất tỉnh táo.
Vừa rồi hắn chỉ mới thăm dò mà thôi.
Sở Phong Miên dù cho có thực lực mạnh hơn trong truyền thuyết, thì cũng chỉ là một Tiên Tôn, đối phó một Tiên Tôn thì tự nhiên không cần dùng toàn lực, kiếm vừa rồi uy lực không đến một phần mười toàn lực của hắn.
Chỉ là Sở Phong Miên có thể phá tan một phần mười sức mạnh của hắn đã khiến hắn hơi bất ngờ.
"Âm Dương chi kiếm!" Hư Ngôn thiên tôn lại hét lớn một tiếng, từ trong trận đồ âm dương, lại một lần ngưng tụ ra một thanh Âm Dương chi kiếm, có điều uy lực của thanh Âm Dương chi kiếm này lại vượt xa thanh trước đó.
Giờ đây Hư Ngôn thiên tôn mới thật sự thi triển thực lực chân chính.
"Tiểu gia hỏa, có thể khiến ta phải toàn lực, ngươi chết dưới kiếm ta cũng coi như là vinh dự của ngươi!" Hư Ngôn thiên tôn cười lạnh một tiếng, Âm Dương chi kiếm trong tay hắn lại lần nữa chém xuống, tấn công về phía Sở Phong Miên, Âm Dương chi lực hóa thành kiếm mang đen trắng, lại một lần nữa chém xuống.
Uy lực một kiếm này, so với vừa rồi đã khác biệt.
Chỉ thấy mũi kiếm của Sở Phong Miên, đều bị đạo kiếm mang đen trắng này nghiền ép, thân thể hắn cũng bị cuốn vào kiếm quang đen trắng này.
"Giải quyết rồi." Nhìn thấy thân thể Sở Phong Miên đã bị cuốn vào trong kiếm quang đen trắng, Hư Ngôn thiên tôn liền quay đầu đi, không để ý đến Sở Phong Miên.
Trong mắt hắn, Sở Phong Miên đã là người chết.
"Tiếp theo, liền phải giải quyết Lôi Uy, đám phế vật kia, đến một cái Lôi Uy nhỏ bé cũng không giải quyết được, còn cần để ta tự mình ra tay..."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận