Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2818: Cái này, chỉ là vừa mới bắt đầu

"Cái thông đạo này, dường như là tự nhiên mà sinh." Sở Phong Miên liếc nhìn qua thông đạo này, hắn phán đoán được, bên trên thông đạo này không có bất kỳ dấu vết nào của nhân lực. Điều này có nghĩa, thông đạo này tự nhiên hình thành. "Cửu vực vốn là một bộ phận của Thiên Cửu Vực, khoảng cách gần như thế, về bản chất cũng xem như liên kết, xuất hiện thông đạo như vậy cũng không có gì kỳ lạ." Tinh Huyền vang lên trong đầu Sở Phong Miên. "Dù sao theo thời gian trôi qua, lực phong ấn của Thiên Cửu Vực càng ngày càng yếu, lối đi này theo thời gian sẽ ngày càng lớn, võ giả có thể thông qua cũng sẽ càng mạnh." "Sao, ngươi muốn thông qua lối đi này, tiến vào bên trong Thiên Cửu Vực?" Tinh Huyền thấy Sở Phong Miên đứng trước lối đi, có chút kỳ lạ hỏi. Với thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, dù không phải là một Tiên Đế thực thụ, nhưng với cảnh giới Tiên Tôn của hắn cũng không thể nào thông qua lối đi này để tiến vào Thiên Cửu Vực. Lực lượng của Sở Phong Miên đã vượt quá giới hạn của lối đi, người mạnh nhất có thể thông qua lối đi này cũng chỉ là cảnh giới Tiên Quân mà thôi. "Vào bên trong thì không được, nhưng để lại chút đồ vật thì vẫn có thể." Ánh mắt Sở Phong Miên khẽ động, từ trong lòng bàn tay hắn ngưng tụ ra ba tinh thể hình thoi, tinh thể này mang trạng thái hư ảo, vừa ngưng tụ đã bị Sở Phong Miên ném vào trong thông đạo. Ba tinh thể hình thoi này vừa vào thông đạo đã biến mất không thấy. "Đi thôi." Làm xong tất cả, Sở Phong Miên quay người rời đi. Lối đi này đối với hắn không có bất kỳ ý nghĩa gì. Thiên Kiếm Tông đã biến thành một biển máu, dưới sự đồ sát của Côn Bằng, không một đệ tử Thiên Kiếm Tông nào có thể chạy thoát. Các đệ tử Thiên Kiếm Tông trong thành Thiên Kiếm cũng chỉ là đệ tử ngoại môn, Sở Phong Miên có thể tha cho bọn chúng, nhưng những kẻ bên trong thế giới nhỏ này đều là tinh anh của Thiên Kiếm Tông, Sở Phong Miên không một ai bỏ qua. Rất nhiều võ giả đứng từ xa quan sát tất cả chuyện đang diễn ra, chỉ có thể cảm thán một tiếng. Từ hôm nay, Thiên Kiếm Tông thật sự đã biến mất. Đệ tử, trưởng lão đều bị chém giết hoàn toàn, Thiên Kiếm Tông đã triệt để không còn. Đồng thời cảnh tượng này, ở những nơi khác trong Cửu vực cũng đang diễn ra, một luồng ba động linh lực khổng lồ từ các địa phương trong Cửu vực truyền đến. "Đó là, hướng Cổ Nguyệt hạp cốc?" "Cổ Nguyệt hạp cốc, cũng bị người đánh?" "Rốt cuộc thì Kiếm Đạo Môn này từ đâu xuất hiện nhiều cường giả như vậy?" Tin tức Thánh Vương Tông bị diệt sớm đã truyền ra, hiện tại Thiên Kiếm Tông, Cổ Nguyệt hạp cốc, Thiên Xu Điện, cũng không ngoại lệ, toàn bộ đều bị hủy diệt. Phảng phất hôm nay có người muốn triệt để hủy diệt bảy đại tông môn vậy. Bảy đại tông môn vẫn luôn thống trị Cửu Vực, số lượng võ giả có thâm cừu đại hận với bảy đại tông môn thì không biết bao nhiêu mà kể. Trong số võ giả vây xem này, rất nhiều người trong lòng cũng đã sớm không biết bao nhiêu lần nghĩ tới muốn tiêu diệt bảy đại tông môn. Nhưng hôm nay mọi thứ xảy ra ngay trước mắt, bọn họ ngược lại có chút không thể tin, như là ảo mộng. Về phía Kiếm Đạo Môn. Thanh Mộng, Thí Kiếm Quân và những người khác, khi nhìn thấy từng màn này, đều cảm thấy trong lòng vô cùng thống khoái. Bảy đại tông môn xưa nay đều nhắm vào Kiếm Đạo Môn, khiến Kiếm Đạo Môn phải từ bỏ Kiếm Nguyên Giới, chạy tới Kiếm Vực, không biết bao nhiêu đệ tử Kiếm Đạo Môn đã chết dưới sự truy sát của bảy đại tông môn. Hôm nay bảy đại tông môn bị hủy diệt, đệ tử bị giết, trong lòng tất cả đệ tử Kiếm Đạo Môn càng có cảm giác vô cùng thống khoái, gan ruột lâm ly. Ngay cả Sở Phong Miên cũng vô cùng thư thái, dù cho Sở Phong Miên biết rằng thủ phạm thực sự giết hại Kiếm Đạo Chi Chủ còn chưa thực sự bị trừng phạt, nhưng việc tiêu diệt bảy đại tông môn cũng đã thay cho bao nhiêu sư huynh sư tỷ của Sở Phong Miên ngày xưa. "Cái này, chỉ mới là bắt đầu." Sở Phong Miên tự lẩm bẩm. Thời gian hắn báo thù cho Kiếm Đạo Chi Chủ cũng không còn xa. Thiên Cửu Vực. Bất kể là vì thù hận của Kiếm Đạo Chi Chủ hay vì bản thân Sở Phong Miên. Hắn và Thiên Cửu Vực, chung quy vẫn là địch nhân, không chết không thôi. Dù Sở Phong Miên tha cho Thiên Cửu Vực thì Thiên Cửu Vực cũng sẽ không tha cho hắn. "Dược Vương Cốc, cũng kết thúc." Tâm thần Sở Phong Miên khẽ động, linh thức của hắn có thể bao phủ toàn bộ Cửu Vực, mọi hành động phát sinh trong Cửu Vực đều không qua được mắt hắn. Sau khi hủy diệt Cổ Nguyệt hạp cốc, Vân Tiêu lão nhân đã đến Dược Vương Cốc, không quá vài phút, Dược Vương Cốc cũng hoàn toàn bị hủy diệt. Thiên Kiếm Tông, Thánh Vương Tông, Cổ Nguyệt hạp cốc, Dược Vương Cốc, Thiên Xu Điện. Bảy đại tông môn đã bị diệt năm cái. Hiện tại Vân Tiêu lão nhân đang tấn công Hoang Cổ Môn, nhưng lại gặp một rắc rối ngoài ý muốn. Các đệ tử trưởng lão Hoang Cổ Môn toàn bộ đều trốn trong Thần Thụ bí cảnh. Dưới sự che chở của thần thụ, ngay cả Vân Tiêu lão nhân cũng nhất thời khó mà công phá phòng ngự của Hoang Cổ Môn. "Thần thụ." Sở Phong Miên thấy vậy, thân hình khẽ động, trực tiếp tiến đến Hoang Cổ Môn. Thần Thụ bí cảnh. Sở Phong Miên đã từng đến nơi này, cũng chính là ở đây, gốc thần thụ trong cơ thể Sở Phong Miên có được cho đến bây giờ. Phải nói là Kiến Mộc. Bây giờ Sở Phong Miên đã nhìn ra, gốc thần thụ trong người hắn, không phải thứ khác, chính là Kiến Mộc. Không giống với thần cây phân hóa từ Kiến Mộc, gốc mầm thần thụ trong cơ thể Sở Phong Miên này, do theo Sở Phong Miên mà trải qua nhiều cơ duyên đã bắt đầu phản tổ, phát triển về hướng Kiến Mộc. Các thần thụ đương thời, đều phân hóa từ Kiến Mộc, về bản chất đều là con cái của Kiến Mộc, một bộ phận của Kiến Mộc. Lúc vẫn lạc, Kiến Mộc đã tan hết lực lượng của mình, hóa thành thần thụ, những thần thụ này đều có khả năng lột xác trở thành Kiến Mộc, nhưng không một gốc thần thụ nào có được cơ duyên như vậy. Chỉ có Sở Phong Miên có được gốc thần thụ này, đã bắt đầu nghĩ đến việc thuế biến thành Kiến Mộc. Có thể tính toán được, Hoang Cổ Môn bồi dưỡng gốc thần thụ ấu tiểu này, trước đây, cũng đã trao cho Sở Phong Miên một cơ duyên cực lớn. Thần Thụ bí cảnh. Một cây đại thụ cao ngất trời, vươn thẳng lên trời cao, vô biên vô hạn to lớn. Nhìn toàn bộ Thần Thụ bí cảnh, dường như chỉ có thần thụ này, một sinh linh duy nhất vậy. Bây giờ toàn bộ đệ tử trưởng lão của Hoang Cổ Môn, đều đã trốn trong Thần Thụ bí cảnh, núp dưới gốc thần thụ, dựa vào sự phù hộ của thần thụ để ngăn cản Vân Tiêu lão nhân tiến đánh. Vân Tiêu lão nhân, dù võ đạo muốn vượt xa Tiên Vương, nhưng bị khống chế bởi sức ép của thế giới, lực lượng mạnh nhất hắn có thể phát huy chỉ là Tiên Vương đỉnh phong, đối phó với các Tiên Vương khác thì được. Nhưng đối phó với thần thụ này thì có chút lực bất tòng tâm. Từ thần thụ này, một lớp bình phong đã bao phủ bên trong Thần Thụ bí cảnh. Dù Vân Tiêu lão nhân có tiến công thế nào, cũng không thể phá vỡ được bình chướng này. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận