Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4137: Huyền thành

Trong các đại thành trì ở Huyền thành Thần Phủ Thiên, đều cất giữ những trận pháp truyền tống có thể kết nối với nhau, tuy nhiên loại trận pháp truyền tống này chỉ có thể lựa chọn điểm đến là các thành trì lân cận. Vì vậy, Sở Phong Miên bây giờ muốn vượt qua Thần Phủ Thiên, đi đến khe núi Lạc Thủy, ít nhất cũng cần phải đổi phương tiện truyền tống vài lần. Dù vậy, như vậy vẫn dễ dàng hơn so với việc bay thẳng, vượt qua Thần Phủ Thiên. Ở thành Hoa Lân này, trận pháp truyền tống được đặt tại phủ thành chủ, những trận pháp truyền tống như thế này có chi phí cực kỳ đắt đỏ, là thứ quan trọng nhất bên trong một thành trì. Bởi vậy, các trận pháp truyền tống đều được bảo vệ nghiêm ngặt trong phủ thành chủ, Sở Phong Miên đi vào phủ thành chủ cũng không có bất kỳ võ giả nào ngăn cản. Võ giả phụ trách trông coi trận pháp truyền tống khi nhìn thấy Sở Phong Miên tiến đến thì sắc mặt biến đổi lớn, nhưng hắn không dám rời đi, bởi hắn chịu trách nhiệm trận pháp truyền tống này, nếu rời đi thì sẽ bị xem như thất trách, trực tiếp bị xử tử. Vì vậy, hắn chỉ có thể ở lại đó, đối diện với Sở Phong Miên. Đối với người này, Sở Phong Miên lại không có bất cứ hứng thú nào, chỉ là mang theo Vương Tân Vân Nguyệt hai huynh muội, tiến vào trận pháp truyền tống.
"Đi thành Lâm Nguyên." Sau đó, Sở Phong Miên cất tiếng nói với võ giả phụ trách trận pháp truyền tống, tiện tay ném ra ba mươi ngàn thông ngọc. Đây là giá tiền Sở Phong Miên cùng hai huynh muội Vương Tân Vân Nguyệt sử dụng trận pháp truyền tống này. Tại Thần Phủ Thiên này, mỗi võ giả đi một lần trận pháp truyền tống có giá mười ngàn thông ngọc, mức giá này còn dễ chịu hơn nhiều so với ở Kim Tinh Lĩnh. Nhưng điều này cũng là do ở Kim Tinh Lĩnh, giá cả đắt đỏ, ở những nơi khác ngoài Kim Tinh Lĩnh, đa phần giá một lần đi trận pháp truyền tống là mười ngàn thông ngọc, chỉ có ở Kim Tinh Lĩnh, giá cả mới đắt gấp mười lần. Sở Phong Miên cũng không muốn chiếm chút lợi nhỏ, trực tiếp lấy ra thông ngọc.
"Vâng." Tên võ giả phụ trách trận pháp truyền tống nghe được lời Sở Phong Miên, vội vàng nhặt những thông ngọc trên mặt đất lên, sau đó liên tiếp đánh ra mấy đạo cấm chế vào trận pháp truyền tống. Vốn dĩ trận pháp truyền tống đang im lìm thì lúc này bắt đầu vận chuyển, sau đó thân hình ba người Sở Phong Miên, chậm rãi biến mất bên trong trận pháp truyền tống.
Mãi đến khi Sở Phong Miên hoàn toàn biến mất, võ giả trông coi trận pháp truyền tống mới thở phào nhẹ nhõm, lúc này, rất nhiều võ giả ẩn núp trong phủ thành chủ đều nhao nhao chạy ra. "Cái hung thần này cuối cùng cũng đã đi rồi." Nhìn Sở Phong Miên rời đi, mọi người đều thở phào một hơi, bọn họ đều lo lắng Sở Phong Miên sẽ đại khai sát giới ở Hoa Lân thành này. Dù sao, nhìn thì có vẻ Sở Phong Miên là một võ giả đột nhiên xuất hiện, rất có thể là võ giả từ Hỗn Loạn Thiên chạy ra, nếu như chọc giận Sở Phong Miên, hắn sẽ đại khai sát giới cũng không phải không có khả năng. Lúc đó bọn họ đều gặp họa, hiện tại cuối cùng cũng đã đưa được cái hung thần Sở Phong Miên này đi rồi, ai nấy đều nhẹ nhõm hẳn ra.
"Xem ra lần này Tử Phủ Cung sắp xuất thế, e rằng sẽ không được bình yên."
"Dù sao đi nữa, người này xem như đã rời khỏi Hoa Lân thành chúng ta rồi..."
"Nghe nói bên Thần Thú Thiên đã xuất hiện vết rách hoàn chỉnh của Hỗn Loạn Thiên, xem ra chuyện đó không sai rồi."
"Cẩn thận vẫn hơn, một khi loạn tai bùng phát, Thần Phủ Thiên cũng có khả năng bị liên lụy, nghe nói mấy vị đại nhân trong Thần Phủ đã đến Thần Thú Thiên hỗ trợ trấn áp loạn tai, nhưng đều bị thương không nhẹ, thậm chí đã có người bỏ mạng."
"Trước thì Âm Phủ làm mưa làm gió, lại có Tử Phủ Cung xuất thế, bây giờ lại còn loạn tai..."
Lại có võ giả than thở một tiếng.
"Dù thế nào, chúng ta vẫn nên tự bảo vệ mình trước hết trong loạn thế này." Theo tiếng nghị luận xôn xao, các võ giả này đều giải tán. Mấy vị võ giả Âm Phủ vẫn lạc ở Hoa Lân thành xem như một việc không nhỏ, nhưng cũng không đủ để ảnh hưởng đến các võ giả khác, chẳng qua cũng chỉ là trở thành chủ đề nói chuyện sau bữa ăn mà thôi. Dù sao, theo Tử Phủ Cung xuất thế, vì tranh đoạt danh ngạch vào Tử Phủ Cung, đã có vô số võ giả vẫn lạc. Sở Phong Miên hiện tại mặc dù trông khí thế hùng hổ, đối với danh ngạch Tử Phủ Cung kia nhất định phải có, nhưng có thể giữ vững được danh ngạch này hay không còn phải xem thực lực của chính Sở Phong Miên.
Một bên khác. Sở Phong Miên chậm rãi bước ra từ trong trận pháp truyền tống, hắn đến một tòa thành khác bên trong Thần Phủ Thiên, thành Lâm Nguyên. Tuy nhiên Sở Phong Miên không hề ra khỏi thành mà tiếp tục lợi dụng trận pháp truyền tống ở Lâm Nguyên thành này, tiếp tục xuất phát.
Trong ba ngày, Sở Phong Miên đã đi qua mấy chục thành, các trận pháp truyền tống trong các thành này đa phần chỉ có thể đến được mấy thành lân cận có liên kết. Muốn đi đến khe núi Lạc Thủy, nhất định phải đi qua vài trận pháp truyền tống ở vài thành, mới có thể đến đích. Sở Phong Miên cũng không vội, mà cứ liên tục lợi dụng trận pháp truyền tống để đi đến các thành tiếp theo, cuối cùng Sở Phong Miên dừng lại ở một thành tên là Huyền thành. Không phải Sở Phong Miên không chịu nổi, mà là trận pháp truyền tống ở Huyền thành này đang được tu sửa, cần một ngày mới có thể vận hành lại. Những trận pháp truyền tống trong thành này, ngày đêm đều có võ giả phụ trách vận hành, cho dù những trận pháp truyền tống này đều là do một số Thánh Hoàng, thậm chí là cao giai Thánh Hoàng đích thân bố trí, nhưng do vận hành ngày đêm không ngừng cũng sẽ phát sinh sự cố, vì vậy cần phải định kỳ tu sửa, để duy trì những trận pháp truyền tống này. Bởi vậy, các trận pháp truyền tống ở trong các thành sẽ cần ngừng hoạt động một khoảng thời gian để tu sửa sau một năm, hoặc vài tháng hoạt động. Sở Phong Miên đúng lúc gặp phải trận pháp truyền tống trong Huyền thành đang tu sửa, nhưng chỉ cần một ngày nên Sở Phong Miên cũng không nóng nảy.
Tương tự, trong ba ngày liên tiếp đi trận pháp truyền tống, hai huynh muội Vương Tân Vân Nguyệt đã kiệt sức. Với thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, đi loại trận pháp truyền tống này đương nhiên là không cảm thấy mệt, nhưng loại trận pháp truyền tống này, trên bản chất vẫn là gây ra gánh nặng rất lớn cho nhục thân. Ví dụ như một số võ giả dưới Đại Thánh, mỗi lần đi loại trận pháp truyền tống này đều cần phải nghỉ ngơi một hồi. Hai huynh muội Vương Tân Vân Nguyệt dù là Đại đế, có thể chịu được sự tác động của trận pháp truyền tống, nhưng sau ba ngày liên tục đi loại trận pháp truyền tống này mấy chục lần, hai người cũng kiệt sức.
Sở Phong Miên cũng dự định dừng lại một ngày để hai người họ nghỉ ngơi cho tốt. Trong một ngày này, Sở Phong Miên cũng dự định dạo một vòng quanh Huyền thành. Hắn đến Thần Phủ Thiên mà ngược lại vẫn chưa kịp đi dạo. Huyền thành này lại là một trong các thành lớn của Thần Phủ Thiên, ở Thần Phủ Thiên, những thành trì có một chữ đều là thành lớn, cổ thành, đều là những thành trì được thành lập từ những ngày đầu Thần Phủ Thiên mới được tạo ra. Các cổ thành này đều vô cùng phồn hoa, Huyền thành này cũng không ngoại lệ.
Vừa mới rời phủ thành chủ, đi ra đường lớn, Sở Phong Miên liền thấy cảnh ngựa xe như nước trong Huyền thành, không biết phồn hoa hơn Hoa Lân thành bao nhiêu lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận