Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5687: Bản mệnh ngọc phù

"Cái này bên trong không gian giới, rốt cuộc là bảo vật gì?" Yêu Ảnh đứng bên cạnh, nhìn thấy vẻ mặt kích động của Sở Phong Miên, cũng không nhịn được mà thầm đoán. Không gian giới này do chính Bạch Hạc giao cho nàng, còn dặn dò nàng tuyệt đối không được tìm kiếm bên trong. Có lời cảnh cáo của Bạch Hạc, đương nhiên nàng không dám trái lời. Giờ thấy Sở Phong Miên luôn điềm tĩnh, giờ nhìn thấy bảo vật trong không gian giới này lại biến sắc mặt như vậy, trong lòng nàng cũng đầy hiếu kỳ.
"Quả nhiên là kiếm đạo đồ đằng hoàn chỉnh, ghi lại kiếm thuật chân giải." Sở Phong Miên ở phía bên kia, cũng dùng kiếm ý bao phủ một lượt, đã đoán được thứ ghi chép trong da dê tàn phá này, chính là kiếm thuật chân giải trong một tòa kiếm đạo đồ đằng, hơn nữa còn là kiếm đạo đồ đằng mà Sở Phong Miên chưa từng có được. Nếu tính như vậy, trong mười chín tòa kiếm đạo đồ đằng, Sở Phong Miên hiện tại cộng thêm những thứ được ghi chép trong da dê tàn phá này, tương đương với việc có được kiếm thuật chân giải trong mười bảy tòa kiếm đạo đồ đằng. Khoảng cách đạt được kiếm thuật chân giải hoàn chỉnh, cũng chỉ còn lại hai quyển cuối cùng. Điều này khiến Sở Phong Miên mừng như điên.
"Ám Ảnh có được kiếm thuật chân giải, không chỉ quyển này, ngược lại có thể thông qua Bạch Hạc xem có thể đem hai quyển kiếm thuật chân giải còn lại lấy được không." Sở Phong Miên cũng không khỏi nghĩ. Nếu Bạch Hạc có thể dễ dàng lấy ra một quyển kiếm thuật chân giải như vậy, chắc chắn Ám Ảnh còn có nhiều quyển kiếm thuật chân giải nữa, mà thứ Sở Phong Miên đang thiếu, hai quyển kiếm thuật chân giải cuối cùng, rất có khả năng nằm ở Ám Ảnh. Kiếm thuật chân giải hoàn chỉnh là thứ mà Sở Phong Miên nhất định phải có để theo đuổi cảnh giới bản nguyên kiếm đạo. Như vậy, ngược lại có thể tăng cường liên lạc với Bạch Hạc, cho dù lấy thân phận của Bạch Hạc, không thể có được thêm kiếm thuật chân giải, nhưng với thân phận của Bạch Hạc, cũng có thể thông qua Bạch Hạc liên lạc với các đại nhân vật khác trong Ám Ảnh.
Tuy nhiên, Sở Phong Miên không định liên hệ Bạch Hạc vội, một mặt là nếu Sở Phong Miên mang ra quá nhiều trái cây sinh mệnh, có thể gây nghi ngờ cho Bạch Hạc. Mặt khác, Sở Phong Miên cũng chuẩn bị lên đường đến các khu vực khác, nếu kiếm thuật chân giải đã đến tay, Sở Phong Miên cũng không định ở lại Nạp Khê thành này. Đại lục Vĩnh Hằng rộng lớn như vậy, Sở Phong Miên không muốn mãi ở lại Nạp Khê thành, an phận ở một góc, đó không phải là cách sống của Sở Phong Miên.
"Thay ta cảm ơn Bạch Hạc trưởng lão." Sở Phong Miên thu kiếm thuật chân giải kia vào thế giới bản thể, quay đầu nhìn Yêu Ảnh, lên tiếng nói.
"Sở công tử định rời đi rồi sao?" Nghe Sở Phong Miên nói vậy, Yêu Ảnh cũng hiểu ý muốn rời đi của Sở Phong Miên, đột nhiên trong ánh mắt nàng loé lên vẻ suy tư, cất tiếng nói. "Nếu Sở công tử định đi trung phủ, gia tộc của ta ở trung phủ cũng có chút địa vị, nếu Sở công tử gặp rắc rối gì, cũng có thể liên hệ ta, coi như là kết một thiện duyên." Yêu Ảnh vừa dứt lời, từ trong lòng bàn tay nàng nổi lên một viên ngọc phù, đưa cho Sở Phong Miên. Trong ngọc phù này, toả ra khí tức, lực lượng giống như trên người Yêu Ảnh.
"Bản mệnh ngọc phù?" Sở Phong Miên vừa nhìn thấy ngọc phù này, cảm nhận được lực lượng tản mát ra từ trên nó, liền biết ngay đây tuyệt đối là một lá bản mệnh ngọc phù. Cái gọi là bản mệnh ngọc phù, chính là việc Yêu Ảnh dùng bản mệnh khí tức và lực lượng căn nguyên, khắc vào đó rồi luyện thành ngọc phù. Có thể nói, bản mệnh ngọc phù này bản thân đã đại diện cho một thân phận của Yêu Ảnh. Hiện tại Sở Phong Miên cầm bản mệnh ngọc phù này, có thể nói ở mức độ nào đó, việc Sở Phong Miên lấy ra bản mệnh ngọc phù này, liền có thể coi như đang mượn thân phận của Yêu Ảnh. Nghĩ đến lời Yêu Ảnh nói, gia tộc sau lưng nàng, dường như ở trung phủ đều có địa vị nhất định, giá trị của bản mệnh ngọc phù này, thế nhưng là cực cao. Xem ra Yêu Ảnh lần này quyết tâm lôi kéo Sở Phong Miên, một tấm bản mệnh ngọc phù như vậy, Yêu Ảnh cũng không luyện chế được nhiều, với thực lực của nàng nhiều nhất cũng chỉ luyện được hai ba tấm, đã là cực hạn rồi. Nếu luyện chế quá nhiều bản mệnh ngọc phù, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thực lực của Yêu Ảnh, việc phóng thích thiện ý lôi kéo này, cái giá cũng không nhỏ.
"Yêu Ảnh cô nương đã có lòng tốt, vậy ta xin nhận lấy." Sở Phong Miên cũng không cân nhắc nhiều, đưa tay nhận lấy bản mệnh ngọc phù Yêu Ảnh đưa tới. Nếu Yêu Ảnh nguyện ý thả thiện ý lôi kéo Sở Phong Miên, Sở Phong Miên cũng không cần phải từ chối làm gì, thêm nữa việc Sở Phong Miên mới đến đại lục Vĩnh Hằng, đúng là chỉ có một thân một mình, không có bất cứ thế lực nào. Có lẽ lúc cần thiết thật sự phải mượn thế lực sau lưng Yêu Ảnh, đi làm một vài việc, cộng thêm thân phận của Yêu Ảnh ở thương hội Ám Ảnh, xem ra cũng không tầm thường. Có thể ở tuổi còn trẻ như vậy mà đã nắm giữ chi nhánh thương hội Ám Ảnh, cũng đã thể hiện bản thân Yêu Ảnh là một thiên tài cực kỳ được coi trọng ở Ám Ảnh. Với lại, nàng còn là đệ tử của Bạch Hạc, hiện tại theo lời của Yêu Ảnh, sau lưng nàng dường như còn có một gia tộc cực lớn, tất cả những điều này có lẽ là lý do tại sao Yêu Ảnh có địa vị bất phàm trong thương hội Ám Ảnh. Có quan hệ thân thiết với Yêu Ảnh cũng tiện cho Sở Phong Miên sử dụng thế lực Ám Ảnh để thu thập kiếm thuật chân giải. Cho nên Sở Phong Miên đương nhiên không cần phải từ chối.
"Nếu Yêu Ảnh cô nương gặp rắc rối gì, cũng có thể liên lạc ta thông qua ngọc phù này, nếu có thể, ta chắc chắn không từ chối." Sở Phong Miên cũng lấy ra một viên ngọc phù đưa cho Yêu Ảnh, xem như lấy lễ đáp lễ. Làm xong tất cả những chuyện này, Sở Phong Miên thân hình chợt lóe, lập tức rời khỏi Nạp Khê thành, biến mất vô tung vô ảnh, tốc độ nhanh chóng đến mức không ai phát hiện được. Những tầng tầng cấm chế trận pháp của Nạp Khê thành cũng không thể ngăn cản được Sở Phong Miên. Cảnh này cũng khiến Yêu Ảnh phải than thở.
"Rời đi rồi, không biết Sở công tử này, rốt cuộc là thân phận gì, lại có thể ngang hàng giao hảo với sư tôn, thực lực của người này thật sự đáng kinh khủng đến cực điểm, trên người tài phú còn kinh người biết bao nhiêu."
"Trong gia tộc tranh đấu đã ngày càng kịch liệt, hiện tại chỉ dựa vào tên sư tôn đã không thể áp chế nổi, nếu có người này tương trợ, không chỉ có thể tự bảo vệ mình, thậm chí tương lai để ta khống chế gia tộc cũng có thể." Ánh mắt của Yêu Ảnh vẫn hướng về phía Sở Phong Miên rời đi, nhìn theo bóng dáng biến mất của Sở Phong Miên, miệng thì lẩm bẩm. "Xem ra người này không có bối cảnh hay thế lực gì, nhưng với thực lực của người này, tương lai nhất định sẽ một bước lên trời, nếu có thể giúp đỡ người này và kết thân, thì đối với ta tuyệt đối trăm lợi không một hại."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận