Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3852: Hung danh dọa lùi bát giai Tiên Đế

Nếu có thể ở trong Thái Sơ Chi Địa này đạt được càng nhiều Kỷ Nguyên Chí Bảo, để cho nhiều bất hủ tinh thể tấn thăng hơn, thì dù chờ đến khi Sở Phong Miên rời khỏi Thái Sơ Chi Địa, thực lực của hắn cũng sẽ đạt đến một cấp độ hoàn toàn mới, vượt xa lúc trước khi tiến vào Thái Sơ Chi Địa. Lần này lựa chọn tiến vào Thái Sơ Chi Địa, thật sự là một lựa chọn đúng đắn. Trong ánh mắt của Sở Phong Miên lộ ra một chút vẻ tham lam. Thái Sơ Chi Địa này là cơ hội tốt ngàn năm có một để Sở Phong Miên tăng lên thực lực, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua. "Đi, tìm kiếm thêm nhiều di tích tông môn, đạt được càng nhiều Kỷ Nguyên Chí Bảo!" Sở Phong Miên thu hết toàn bộ cung điện của Huyết Uyên Tông vào không gian tùy thân, hắn vung tay phá vỡ cấm chế vừa mới bố trí, một bước lên trời. Vừa bay lên không trung, hắn liền thấy cách đó không xa có một đạo hồng quang đang khuếch tán. "Thiên địa dị tượng hồng quang? Lại có di tích tông môn xuất thế?" Vẻ mặt Sở Phong Miên vui mừng. Không ngờ hắn vừa thu xong bảo vật của Huyết Uyên Tông thì lại gặp di tích tông môn xuất thế. Hơn nữa, trung tâm hồng quang này cách Sở Phong Miên chỉ vài ngàn dặm, có thể nói là vô cùng gần. "Đi!" Sở Phong Miên không chút do dự, lao thẳng về phía trung tâm hồng quang. Tuy nhiên, phạm vi đạo hồng quang này không lớn, chỉ khuếch tán khoảng vạn dặm rồi dừng lại. Tại Thái Sơ Chi Địa này, bảo tàng mà di tích tông môn xuất thế ẩn chứa cùng với thiên địa dị tượng bộc phát ra có liên quan với nhau. Diện tích hồng quang càng lớn, bảo tàng xuất thế càng có giá trị, thực lực của tông môn đó cũng càng mạnh. Khoảng vạn dặm, có lẽ là di tích của một tông môn tam lưu trong Thần Thông Kỷ Nguyên, hoặc là động phủ của một cường giả đơn độc trong Thần Thông Kỷ Nguyên. Tuy nhiên, việc gây ra thiên địa dị tượng cho thấy bảo vật trong đó chắc chắn có giá trị nhất định, với lại Thái Sơ Chi Địa là một thánh địa tuyệt đối ở Thần Thông Kỷ Nguyên. Không có thế lực, võ giả nào đủ thực lực có tư cách bước vào Thái Sơ Chi Địa này. Khi Sở Phong Miên đến trung tâm hồng quang, hai võ giả đã chờ sẵn ở đó, có vẻ như vừa mới chuẩn bị phá giải hộ sơn đại trận bên dưới. Nhưng đúng lúc này, Sở Phong Miên xuất hiện, khiến sắc mặt của bọn họ cứng đờ. "Hai tên bát giai Tiên Đế." Sở Phong Miên chỉ đánh giá qua hai người này rồi không quá để ý, ánh mắt của hắn nhìn về phía bên dưới hồng quang. Nơi đó là một sơn cốc, trong sơn cốc có khoảng vài chục tòa cung điện, trông giống như di tích của một môn phái nhỏ. "Là di tích tông môn." Thấy cảnh này, trong ánh mắt Sở Phong Miên thoáng hiện vẻ vui mừng. So với động phủ của những cường giả đơn độc trong Thần Thông Kỷ Nguyên, Sở Phong Miên càng mong muốn gặp di tích tông môn hơn. Những động phủ của các cường giả đơn độc trong Thần Thông Kỷ Nguyên tuy lưu lại thần thông chi đạo hoàn thiện hơn, dễ tu hành hơn, nhưng Sở Phong Miên đã có được hai khối Phong Uyên bia. Hắn đã quyết định nếu chuyển tu thần thông chi đạo thì nhất định phải tu luyện Phong Uyên thần thông, vì vậy các phương pháp tu luyện thần thông chi đạo khác không có ý nghĩa gì với hắn. Thêm vào đó, lúc đầu hắn cũng đã nhận được Thiên Hoa thần thông của Thiên Hoa Thần Quân nên hắn không cần phải lấy thêm phương pháp tu luyện thần thông chi đạo nào khác. Ngược lại, thứ Sở Phong Miên hiện tại thiếu nhất chính là Kỷ Nguyên Chí Bảo. Đối với những cường giả đơn độc, họ không cần phải thu thập quá nhiều Kỷ Nguyên Chí Bảo, dù sao họ luôn độc hành, không ràng buộc, không lo lắng gì. Chỉ trong một số tông môn mới có kho chứa Kỷ Nguyên Chí Bảo, nơi có thể cất giữ một lượng lớn Kỷ Nguyên Chí Bảo. Mục tiêu hàng đầu để Sở Phong Miên tăng thực lực lúc này chính là tăng cấp cho nhiều bất hủ tinh thể trong cơ thể hắn, việc này cần đến một lượng lớn Kỷ Nguyên Chí Bảo. Sở Phong Miên quét mắt một lượt, nhìn thấu hộ sơn đại trận bên dưới. Hộ sơn đại trận bao phủ lên di tích tông môn này chỉ do một vị bát giai Tiên Đế bố trí, với thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, nó chẳng là gì cả. Từng tòa cung điện được hộ sơn đại trận bao phủ đều được Sở Phong Miên nhìn thấy hết, trong đó một tòa cung điện, Sở Phong Miên cảm thấy một cỗ Thái Sơ Chi Lực hùng hậu. Rõ ràng là bên trong đó có chứa không ít Kỷ Nguyên Chí Bảo, mặc dù không thể so với Chí Bảo điện của Huyết Uyên Tông và Hồng Uyên Tông nhưng vẫn khá nhiều. Để thu lấy di tích tông môn này, việc đầu tiên là phải giải quyết hai người kia. Ánh mắt Sở Phong Miên ngưng lại, nhìn về phía hai võ giả kia. Hai người này đều là người trung niên, dựa vào khí tức trên người họ, có lẽ là võ giả của Thánh Đường. Khi Sở Phong Miên nhìn sang, hai người này cũng nhìn về phía hắn, đánh giá tên khách không mời mà đến. Khi ánh mắt của họ đối diện với Sở Phong Miên, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ khẩn trương. "Thánh tử Kỷ Nguyên Hội thứ tư!" "Tổ Long Thánh Tử!" Hai người họ dường như đã nhận ra thân phận của Sở Phong Miên, sắc mặt đột nhiên thay đổi, vội vàng lên tiếng. "Nếu Tổ Long Thánh Tử đã đến thì di tích tông môn ở đây thuộc về Tổ Long Thánh Tử." Nói xong, hai người liền vội vàng thúc giục độn quang bay lên trời, như sợ Sở Phong Miên không cho họ đi, rất nhanh đã biến mất trước mắt Sở Phong Miên. Hai người này sau khi nhận ra thân phận của Sở Phong Miên thì không có ý định tiếp tục tranh đoạt với hắn, xoay người bỏ chạy. "Xem ra ở trong Thánh Đường, cũng không ít người nhận ra ta." Sở Phong Miên liên tiếp ra tay, chiến tích không ít, danh tiếng của hắn cũng nhanh chóng vang dội. Hai người này chỉ là bát giai Tiên Đế, căn bản không thể chống lại Sở Phong Miên, bây giờ chủ động rút lui cũng là một hành động sáng suốt. Thánh tử Kỷ Nguyên Hội bình thường chỉ có giới vương Vạn Giới và thần tử Thánh Đường mới có thể đối chọi lẫn nhau. Nếu là một vài cửu giai Tiên Đế, có lẽ cũng có tư cách đánh một trận với những thiên tài tuyệt thế do ba thế lực kỷ nguyên bồi dưỡng. Nhưng bát giai Tiên Đế thì hoàn toàn không có năng lực đó, một khi gặp phải thì chỉ có thể chủ động rút lui. Thấy hai võ giả Thánh Đường rời đi, Sở Phong Miên không hề ngăn cản. Đại địch của hắn là Vạn Giới, còn Thánh Đường tuy có quan hệ đối địch với Kỷ Nguyên Hội nhưng không phải là đại địch của Sở Phong Miên. Nếu là võ giả Vạn Giới, Sở Phong Miên chắc chắn sẽ không nương tay, còn võ giả Thánh Đường, nếu biết điều thì hắn cũng lười ra tay đối phó. Việc hai võ giả Thánh Đường chủ động rời đi lại giúp Sở Phong Miên khỏi phiền phức xuất thủ. Hắn nhìn hộ sơn đại trận bao phủ lên di tích tông môn bên dưới, tâm thần khẽ động, một trảo rồng khổng lồ ngưng tụ trên đỉnh đầu, hướng xuống hộ sơn đại trận, lăng không vỗ xuống.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận