Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 539: Hết thảy oanh sát

Chương 539: Tất cả đều bị oanh s·á·t
Đôi mắt Sở Phong Miên nhìn về phía Chiến Ma tôn giả, ánh mắt hắn giờ đây tựa như nhìn một người đã c·hết.
"Chiến Ma tôn giả, g·iết Lạc Trường Hận, tiếp theo chính là đến lượt đám ma đầu Ma Môn các ngươi! Đám nghiệt chủng còn sót lại của Cửu Ma Thành, không ai có thể s·ố·n·g sót!"
Sở Phong Miên quát lạnh một tiếng, một chưởng trực tiếp ép xuống. Chưởng này không có bất kỳ ảo diệu nào, đơn thuần là Sở Phong Miên ngưng tụ linh lực rồi áp xuống.
"Răng rắc!"
Chiến Ma tôn giả biến thành Bách Chiến Ma Thần, sáu cánh tay cầm vũ khí lập tức vỡ vụn dưới chưởng lực linh lực này. Hàng loạt đạo binh khí bị b·ẻ g·ẫy. Không dừng lại ở đó, cánh tay, thân thể Bách Chiến Ma Thần đều bị lực lượng này đè gãy.
Chiến Ma tôn giả cảm nhận được sức mạnh không thể phản kháng, gầm l·ớn. Hắn đã nghiền ép hết tiềm lực và sức lực trong thân thể để chống lại Sở Phong Miên. Nhưng lực lượng trong một chưởng của Sở Phong Miên thật sự quá lớn, dù hắn đã hóa thân thành Bách Chiến Ma Thần vẫn không thể chống lại. Cứ như con sâu cái kiến, dù có dốc hết sức lực cũng không thể đối đầu với một con voi.
"Ầm ầm!"
Bách Chiến Ma Thần hoàn toàn bị đ·ập nát dưới chưởng này. Vô số linh lực bên trong vỡ tan, Chiến Ma tôn giả bị đánh bay ra ngoài. Ngực hắn xuất hiện vô số vết rách, hiển nhiên đã bị thương nặng.
"Đừng g·iết ta, tha cho ta, ta chỉ là con kiến, ta nguyện thần phục ngươi, xin ngươi tha cho ta m·ạ·n·g!"
Chiến Ma tôn giả trực tiếp q·u·ỳ xuống đất, lớn tiếng xin tha. Sức mạnh của Sở Phong Miên đã làm hắn hoàn toàn sụp đổ, không còn dũng khí phản kháng, trực tiếp q·u·ỳ xin tha.
"Thần phục ta? Bằng đám ma đầu nhỏ bé Ma Môn các ngươi, còn chưa xứng."
Sở Phong Miên liếc Chiến Ma tôn giả, trong lòng bàn tay dùng sức, ép xuống, thân thể Chiến Ma tôn giả lập tức phình to lên. Tựa quả bóng da phình to, rồi vỡ tung ngay tức thì.
"Không! Ta là Chiến Ma tôn giả! Ta có vô số kỳ ngộ, địa vị cực cao trong Ma Môn, ta là thiên tài n·ổi danh Bắc Vực, tiền đồ vô lượng! Ta không muốn c·hết! Không! A a a!"
Chiến Ma tôn giả điên c·uồ·ng hét lớn, cuối cùng trong tiếng kêu t·h·ả·m thiết. Thân thể hắn bị lòng bàn tay vô tình của Sở Phong Miên hoàn toàn n·ổ tung. Một thân huyết khí, kỳ ngộ, của cải của Chiến Ma tôn giả đều bị Sở Phong Miên c·ướp đi. Các loại linh lực bị Sở Phong Miên thôn phệ, một lần nữa ngưng tụ chiến long tinh huyết viễn cổ, gia tăng thêm thực lực của hắn.
"t·r·ố·n!"
Thương Lan Phách, Khô Hủ Thiên thấy Chiến Ma tôn giả bị Sở Phong Miên một chưởng đ·ập c·hết liền mất hết ý chí chiến đấu. Trong lòng họ tràn ngập sợ hãi, hận không thể ngay lập tức chạy t·r·ố·n khỏi hung thần Sở Phong Miên này càng xa càng tốt.
"Người này không phải là người, đơn giản là quái vật, ngay cả Dạ Thiên Quân được gọi là quái vật của Bắc Mang học viện cũng chưa đáng sợ như vậy!"
"Chúng ta chạy đi, báo tin tức này, chắc chắn sẽ có vô số thế lực đến gi·ết người này!"
Hai người vừa chạy, vừa linh thức nói chuyện với nhau. Đã quyết định sau khi t·r·ố·n thoát sẽ trắng trợn loan tin về Sở Phong Miên. Kẻ địch của Bắc Mang học viện ở Bắc Vực nhiều không kể xiết, chắc chắn có vô số cường giả muốn gi·ết Sở Phong Miên, để hắn không thể trưởng thành. Hơn nữa, Sở Phong Miên còn c·h·é·m g·iết năm đệ tử Hoang Cổ Môn, một khi bọn họ loan tin này đến Hoang Cổ Môn, Hoang Cổ Môn cũng sẽ phái vô số cường giả tới đối phó Sở Phong Miên. Nhưng kế hoạch vừa nghĩ xong thì...
"Bây giờ muốn t·r·ố·n? Muộn rồi, hai kẻ p·hế vật các ngươi còn muốn đối phó ta, rồi tung tin của ta ra sao? Thật buồn cười!"
Sở Phong Miên hừ lạnh một tiếng, vung tay, không gian xung quanh lập tức bị phong tỏa. Đồng thời hai tay hắn cũng trực tiếp chộp lấy Khô Hủ Thiên và Thương Lan Phách.
"Huyễn ảnh vô tung!"
Thân hình Thương Lan Phách lóe lên rồi biến mất. Hắn trực tiếp mở một đường hầm hư không trong động phủ Nhan Cổ Long Đế để t·r·ố·n chạy.
"Không tốt! Không thể để kẻ này tung tin ra ngoài! Sẽ rước họa vào thân, mau đ·u·ổ·i t·he·o!"
Bạch Huyên thấy Thương Lan Phách đào tẩu thì quát lên. Nàng vừa động thân đã muốn đ·u·ổ·i t·he·o.
"Không cần lo lắng, hắn không trốn được! Vạn Long Truy Hồn Thủ! Đ·u·ổ·i t·he·o cho ta!"
Sở Phong Miên hừ lạnh một tiếng, trước mặt hắn, một cỗ linh lực ngưng tụ thành một long trảo, lao thẳng vào trong hư không. Thương Lan Phách vừa mới trốn vào hư không liền mừng rỡ. Nghĩ đến việc chỉ cần báo tin này ra, Sở Phong Miên sẽ gặp vô số cường giả t·ruy s·át không ngừng nghỉ, trong lòng hắn vô cùng hưng phấn. Nhưng hắn hưng phấn chưa được bao lâu. Thân thể Thương Lan Phách dừng lại ngay trong hư không, một long trảo khổng lồ tóm lấy hắn, trực tiếp túm hắn về.
"Đây là võ kỹ gì! Ta đã t·r·ố·n vào trong hư không rồi, vẫn bị b·ắt trở về!"
Nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Sở Phong Miên, Thương Lan Phách hoàn toàn không thể tin được. Hắn rõ ràng đã nhân lúc Sở Phong Miên không để ý, t·r·ố·n vào trong hư không, đáng lý phải chạy thoát rồi. Vậy mà bây giờ lại bị Sở Phong Miên tóm trở về một cách dễ dàng. Tất cả t·h·ủ đ·o·ạ·n của hắn, trước mặt Sở Phong Miên chẳng khác gì trò hề. Sở Phong Miên nhìn Thương Lan Phách, lạnh lùng nói.
"Sở mỗ đã nói, hôm nay không ai trong các ngươi s·ố·n·g được! Tất cả c·h·ế·t hết cho ta!"
"Không! Ta là người nhà Thương Lan! Ngươi dám g·iết ta, nhà Thương Lan sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ta..."
Thương Lan Phách sắp c·h·ế·t đến nơi, vẫn còn cố uy h·i·ế·p.
"Nói nhảm nhiều quá! C·h·ế·t!"
Không đợi Thương Lan Phách nói hết câu, Sở Phong Miên vung tay, một cỗ linh lực giáng xuống, ép trên người Thương Lan Phách. Thân thể hắn cũng n·ổ tung dưới linh lực, vô số huyết khí đều bị Sở Phong Miên thôn phệ. Sở Phong Miên ngay cả người Hoang Cổ Môn còn dám g·iết, thì Thương Lan Phách tính là gì.
"Còn ngươi, Khô Hủ Thiên, ngươi cũng phải c·h·ế·t!"
Sau khi oanh s·á·t Thương Lan Phách, ánh mắt Sở Phong Miên chuyển sang Khô Hủ Thiên. Sở Phong Miên vung tay lên, Khô Hủ Thiên cũng bị thân thể n·ổ tung như Thương Lan Phách. Lạc Trường Hận, Khô Hủ Thiên, Thương Lan Phách, Chiến Ma tôn giả, bốn thiên tài tuyệt thế, bây giờ đều c·h·ế·t dưới tay Sở Phong Miên.
* Giấy Trắng: Bạch Huyên là một nhân vật điển hình kiểu thấy lợi thì nhảy vào, lúc đầu thì âm trầm lạnh lùng, sau thì kinh ngạc bám theo, lúc mấu chốt có thể phản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận