Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1528: Cướp đoạt đồng cảnh

Chương 1528: Cướp đoạt đồng cảnh mất đi đại lượng tinh huyết, võ giả liền có nguy cơ cảnh giới rơi xuống. Trừ phi là ăn vào vô số trân quý thánh dược, mới có thể một lần nữa ổn định lại cảnh giới, nhưng là ổn định lại cảnh giới, vậy ít nhất phải mất mấy năm thời gian, mới có thể triệt để khôi phục. Thế nhưng mà trận chiến hôm nay, đủ để khiến thực lực của Nghiêm Quân mấy năm cũng không còn cách nào tiến thêm một bước, đối với hắn một tên thiên tài xuất thân từ Nghiêm gia mà nói, điều này là sự tình không thể chấp nhận. Hắn từ cửu vực mang đến đại lượng bảo tàng, cũng chưa hẳn có thể bù đắp tổn thất này! "Đáng chết! Nghiêm Thương, trấn áp bắt lấy người này!" Nghiêm Quân lùi lại phía sau liên tục, hắn biết mình bị trọng thương, sắc mặt đại biến, lập tức hét lớn. Hiện tại Nghiêm Quân chỉ có thể ký thác hy vọng chờ Nghiêm Thương bắt được Sở Phong Miên, đạt được kỳ ngộ trên người Sở Phong Miên, để đền bù tổn thất. Nghiêm Thương tuân lệnh, thân hình hóa thành một đạo độn quang đột nhiên hướng về phía Sở Phong Miên lao tới. Người chưa tới, quyền phong đã tới trước! Một đạo quyền ấn oanh kích tới. "Đi trước!" Ngay khi dấu quyền này tiếp cận đến cách Sở Phong Miên không xa một khắc. Đột nhiên, linh lực trong thân thể Sở Phong Miên ngưng tụ khẽ động, biến thành một đạo độn quang, trực tiếp trốn vào trong hư không. Thúc đẩy huyết mạch thủy tổ thiên long, độn quang của Sở Phong Miên nhanh đến cực hạn, còn nhanh hơn so với quyền phong kia, trong chớp mắt tiến vào bên trong hư không, lập tức biến mất không dấu vết. "Đáng chết! Đáng chết! Lại để cho tiểu tử này chạy?" "Quân thiếu, chúng ta phân tán đuổi theo! Tiểu tử này trên người có kỳ ngộ kinh thiên!" Một đám Cổ Đế Nghiêm gia đều cao giọng hô, bọn họ đi đến cửu vực này, tung hoành vô địch, gặp phải địch nhân đều bị bọn họ tiêu diệt. Lúc nào nếm trải sự thua thiệt như thế này. "Yên tâm, tiểu tử này chạy không thoát đâu, hắn chạy đến chân trời góc biển, ta vẫn có thể tìm được hắn!" Sắc mặt Nghiêm Quân vô cùng âm trầm, đột nhiên trong lòng bàn tay hắn khẽ động, mở ra Không Giới, một chiếc gương đồng cổ, hiện ra. Theo một cỗ linh lực của Nghiêm Quân rót vào trong chiếc gương đồng cổ này, trong gương hiện ra bóng dáng của Sở Phong Miên, đột nhiên chỉ dẫn một phương hướng. "Tiểu tử này, ngay tại..." Lời của Nghiêm Quân còn chưa nói hết, đột nhiên tại sau lưng hắn, không gian vỡ vụn, Sở Phong Miên đột nhiên chui ra, bắt lấy chiếc gương đồng cổ trong tay Nghiêm Quân. Sưu một tiếng, chiếc gương đồng cổ này liền bị Sở Phong Miên chộp vào trong lòng bàn tay. Chiếc gương đồng cổ này còn muốn giãy dụa, nhưng một cỗ long uy bao phủ xuống, lập tức bị trấn áp, ngay tức khắc bị Sở Phong Miên ném vào Không Giới. Thân hình hắn lóe lên, mở Khải thiên long biến, trong chớp mắt đã rời đi. "Tiểu súc sinh, ta muốn ngươi chết!" Nhìn theo bóng dáng Sở Phong Miên rời đi, Nghiêm Quân điên cuồng gầm thét lên. Chẳng qua Sở Phong Miên đã sớm thúc đẩy sức mạnh của thiên Long Biến, rời đi, Nghiêm Quân có gào thét, Sở Phong Miên cũng không nghe thấy. Trên Xích Hồng đại lục chỉ còn lại tiếng gào thét điên cuồng của Nghiêm Quân. Ngoài trăm dặm trên Xích Hồng đại lục, trong một sơn cốc, Sở Phong Miên ngồi trong sơn cốc, lấy chiếc gương đồng cổ từ trong Không Giới ra. "Tiểu tử này trong tay, quả nhiên có đồ tốt!" Sở Phong Miên nhìn chiếc gương đồng cổ trong lòng bàn tay, cảm thán nói. Trước đó hắn bị Nghiêm Quân đánh lén, đã nhận ra, hắn không phải bị Nghiêm Quân phát hiện, mà hẳn là một kiện Linh khí, phát hiện tung tích của Sở Phong Miên. Sở Phong Miên ẩn tàng thân hình, thủ đoạn, nếu như không đặc biệt tiếp cận, Cửu Kiếp Cổ Đế cũng khó mà nhìn ra được. Cho nên Sở Phong Miên vừa mới nhìn có vẻ như rời đi, thực tế lại là lén lút trốn ở bên cạnh Nghiêm Quân. Sở Phong Miên đã đoán được, một khi hắn đào tẩu, Nghiêm Quân chắc chắn sẽ lợi dụng Linh khí này để tìm kiếm tung tích của hắn. Cho nên khi Nghiêm Quân vừa lấy ra chiếc gương đồng cổ này, Sở Phong Miên liền đột nhiên ra tay, từ trong tay hắn cướp chiếc gương đồng cổ này, lập tức nghênh ngang rời đi. Đám Cổ Đế Nghiêm gia này, tuy không đều là cường giả, nhưng vẫn là một phiền toái cực lớn đối với Sở Phong Miên. Nghiêm Quân này không tính là cường giả gì, mặc dù là Bát Kiếp Cổ Đế đỉnh phong, nhưng Sở Phong Miên nhìn ra được, thực lực của Nghiêm Quân tuyệt đối là hao tốn đại lượng thánh dược và các loại thiên kỳ vật chất chồng chất mà nên. Thực lực chân chính cũng chỉ hơn Bát Kiếp Cổ Đế bình thường một chút, ngay cả Lạc Tịch cũng đủ sức đánh bại hắn. Nhưng Nghiêm Thương thì tuyệt đối là một kẻ địch khó giải quyết, một thân thực lực của hắn có được chắc chắn từ vô số trận sinh tử, nhất thời Sở Phong Miên cũng không đủ sức giết hắn. Ở Quy Khư Thiên này, Sở Phong Miên không phải đến tìm người đánh nhau, hắn cảm thấy có không ít người đều đến Xích Hồng đại lục. Hiển nhiên không ít cường giả ở Quy Khư Thiên đã phát hiện sự tồn tại của Xích Hồng đại lục này, hiện tại chuyện đầu tiên của Sở Phong Miên vẫn là tìm kiếm bảo tàng ở Xích Hồng đại lục. Việc Nghiêm Quân cầm trong tay chiếc gương đồng cổ này, lúc nào cũng có thể gây phiền phức cho Sở Phong Miên. Dù cho là Sở Phong Miên, cũng không thể hết lần này đến lần khác hóa giải những lần đánh lén, đặc biệt là khi Sở Phong Miên đang giao đấu với những cường giả khác. Nếu Nghiêm Quân và đồng bọn đột nhiên xuất thủ đánh lén, thì Sở Phong Miên thật sự lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Hiện tại chiếc gương đồng cổ đã bị Sở Phong Miên đoạt được, liền hóa giải được mối phiền phức này. Về phần người của Nghiêm gia, bây giờ chưa phải lúc giết bọn chúng, trước mắt cứ đột phá Đế Tôn cảnh, đợi khi Sở Phong Miên bước vào Đế Tôn cảnh, muốn giết thì giết, tương lai đến Diêm La đại lục, diệt Nghiêm gia cũng chẳng phải việc khó! Việc Nghiêm Quân đánh lén Sở Phong Miên, loại thù hận này Sở Phong Miên không thể nào quên. "Xem thử chiếc gương đồng cổ này rốt cuộc có lai lịch gì." Chiếc gương đồng cổ này hẳn là một kiện Linh khí, hơn nữa còn là một kiện thiên cấp Linh khí, mặc dù nhìn cổ xưa, nhưng lại được đúc bằng một loại kim loại đặc biệt. Sở Phong Miên nhìn chiếc gương đồng cổ đang giãy dụa, hiển nhiên lạc ấn trong đó vẫn đang phản kháng. Nhưng những lạc ấn này, trong lòng bàn tay của Sở Phong Miên thoáng chốc đã có một cỗ linh lực đánh vào trong đó, lập tức những lạc ấn mà Nghiêm Quân lưu lại ở phía trên, bị hủy diệt ngay. Ngoài trăm dặm, đám người Nghiêm gia, bây giờ dù vô cùng phẫn nộ, nhưng vẫn đang tìm kiếm bảo tàng trong Xích Hồng đại lục. Gương đồng cổ bị Sở Phong Miên cướp đi, Nghiêm Quân nhất thời cũng không thể tìm thấy tung tích của Sở Phong Miên, chỉ có thể tạm thời từ bỏ việc truy sát Sở Phong Miên. Đột nhiên, thân hình hắn lăng không run lên, lại là một ngụm tinh huyết phun ra. Cơ thể của Nghiêm Quân càng thêm suy yếu, thậm chí mặt trắng bệch. "Quân thiếu, làm sao vậy?" Mấy tên Cổ Đế Nghiêm gia vội vàng tiến đến đỡ Nghiêm Quân. "Tiểu tạp chủng đáng chết, lại có thể luyện hóa lạc ấn của ta trong Dòm Thần Kính!" Trong mắt Nghiêm Quân sát ý vô cùng nồng đậm, khi thấy Sở Phong Miên, hắn nhất định phải giết Sở Phong Miên, không, phải trấn áp hắn lại, hành hạ đến chết mới hả dạ! (Xin hãy vote tối đa 100 điểm đánh giá chất lượng ủng hộ convert. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận