Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3257: Thần Đạo lão nhân

"Thần Đạo? Thần Đạo?" Sở Phong Miên nhìn hai chữ lớn màu vàng này, trong đầu suy tư.
"Lẽ nào là Thần Đạo lão nhân?"
Trong ghi chép cổ của Vu tộc, thời đại Hoang Cổ từng có một vị lão giả lấy Thần Đạo làm tên, tên là Thần Đạo lão nhân. Thần Đạo lão nhân này lai lịch vô cùng thần bí, thân phận của hắn không ai biết, thậm chí không ai biết hắn thuộc chủng tộc nào. Hắn khi thì lấy hình người xuất hiện, khi thì lấy thân phận yêu tộc, hoang cổ dị thú, thậm chí là Vu tộc xuất hiện. Ngay cả Vu tộc cũng không biết lai lịch chủng tộc thật sự của Thần Đạo lão nhân này. Hắn vẫn lạc cũng không ai hay, chỉ là khoảng thời gian cuối thời đại Hoang Cổ, Thần Đạo lão nhân đã biến mất hoàn toàn.
Thấy hai chữ Thần Đạo này, Sở Phong Miên có thể nghĩ đến cường giả, chỉ có Thần Đạo lão nhân.
"Nếu thật sự là truyền thừa của Thần Đạo lão nhân..."
Ánh mắt Sở Phong Miên lộ ra một chút vẻ kích động.
Đối với Sở Phong Miên mà nói, truyền thừa của Tiên Đế bình thường, hay truyền thừa của Thiên Tôn, đều là có cũng được mà không có cũng không sao. Có thể nói bây giờ Sở Phong Miên để lại một động phủ, tự hắn lưu lại truyền thừa cũng chính là truyền thừa Tiên Đế chân chính, truyền thừa Thiên Tôn. Cho dù là truyền thừa Tiên Đế, cũng không đủ làm Sở Phong Miên động lòng, trừ phi là của những tồn tại đứng đầu Tiên Đế như Đệ Nhất Kiếm Đế, Huyết Tà Ma Đế để lại.
Thần Đạo lão nhân đương nhiên không tính loại này. Thực lực Thần Đạo lão nhân thể hiện ra đại khái là ở giữa Tiên Đế ngũ giai đến lục giai, mà hẳn là một vị Thiên Tôn. So với thực lực hiện tại của Sở Phong Miên không kém bao nhiêu, thậm chí nếu so về lực lượng hoàn toàn bộc phát của Sở Phong Miên vẫn hơi yếu một chút.
Nhưng Thần Đạo lão nhân lại là một nhân vật vô cùng khó nhằn trong thời đại Hoang Cổ. Thậm chí nhiều Tiên Đế đỉnh cấp cũng cảm thấy vô cùng khó giải quyết, đó chính là bí thuật thiên biến vạn hóa của Thần Đạo lão nhân.
Thân phận của Thần Đạo lão nhân, thiên biến vạn hóa, không ai biết bản thể thật sự của Thần Đạo lão nhân như thế nào. Hắn phảng phất có thể biến ảo thành bất cứ sinh linh nào trên đại lục Hoang Cổ. Loại biến ảo này ngay cả Chúa Tể cũng không nhìn ra.
Ai mà đối đầu với Thần Đạo lão nhân, đều là một chuyện phiền toái. Một khi đã đối đầu với Thần Đạo lão nhân, rất có thể người thân cận nhất bên cạnh ngươi đột nhiên trở thành địch nhân của ngươi, khiến người trở tay không kịp.
Bất quá, Thần Đạo lão nhân lại không có bất kỳ thế lực nào, cũng sẽ không tham gia vào tranh đoạt bảo vật. Vì vậy các tộc thường không đụng chạm đến Thần Đạo lão nhân.
Một chiêu thần thông thiên biến vạn hóa này, ngay cả Chúa Tể cũng không thể nhìn thấu.
Hiện tại Sở Phong Miên tuy cũng hiểu được một chút bí thuật che giấu tung tích, nhưng nhiều nhất chỉ có thể làm Tiên Đế bình thường không nhìn ra, đồng thời còn phải phong ấn phần lớn lực lượng. Nếu như vận dụng toàn lực, thân phận của hắn sẽ tự nhiên bại lộ. Nếu có thể đạt được thần thông thiên biến vạn hóa của Thần Đạo lão nhân, sẽ có tác dụng lớn đối với Sở Phong Miên.
Thân phận của Sở Phong Miên vô cùng mẫn cảm. Một khi bại lộ có thể gặp phải tai họa ngập đầu. Phải biết, lúc trước vây giết Kiếm Đạo Chi Chủ có đến bảy vị Thiên Cửu Vực Thần Hoàng, Thiên Kiếm Thần Hoàng chỉ là một trong số đó. Bảy vị Thần Hoàng này không chỉ giết Kiếm Đạo Chi Chủ, mà còn triệt để diệt cỏ tận gốc Kiếm Đạo Môn. Nếu thân phận Sở Phong Miên bại lộ, hắn gần như sẽ trở thành địch nhân lớn nhất trong toàn bộ Thiên Cửu Vực.
Mang theo sự mong đợi này, một luồng linh lực của Sở Phong Miên dần xâm nhập vào bên trong cung điện này. Đột nhiên một giọng nói hư vô phiêu miểu xuất hiện trong óc Sở Phong Miên:
"Ta tên là Hồng, người ngoài gọi ta là Thần Đạo lão nhân. Ta sinh ra trong hỗn độn, không có tộc nhân, không có đồng bạn. Một thân truyền thừa mà không biết lưu lại cho ai, đành để lại tòa cung điện này, chờ đợi một truyền nhân hữu duyên vậy."
"Cả đời này ta tung hoành Hoang Cổ, bằng vào một tay bí thuật trêu đùa các cường giả. Có thể lưu lại, cũng chỉ có một đạo bí thuật này."
"...Chỉ hy vọng đem một đạo bí thuật này, cùng tên Hồng của ta truyền lại..."
Bóng dáng kia đứt quãng, dần dần biến mất trong đầu Sở Phong Miên.
Tòa cung điện này cũng từ thời đại Hoang Cổ đã luôn tồn tại đến bây giờ. Đã trải qua không biết bao nhiêu thời đại. Trong đó, một vài cấm chế trận pháp cũng đã mục nát.
Tuy chỉ nghe thấy những lời đứt quãng, Sở Phong Miên cũng đại khái biết được chủ nhân tòa cung điện này.
"Quả nhiên là Thần Đạo lão nhân."
Ở thời đại Hoang Cổ, có tư cách tự xưng Thần Đạo, chính là Thần Đạo lão nhân. Chỉ là Sở Phong Miên không ngờ, tên thật của Thần Đạo lão nhân lại là Hồng.
Chỉ có một chữ tên.
Thời đại Hoang Cổ, rất nhiều cường giả, tên của họ đều chỉ có một chữ.
Chỉ bất quá, đa phần cường giả thời đại Hoang Cổ đều nổi tiếng với danh xưng, người biết bản danh thật lại vô cùng ít ỏi. Giống như Thần Đạo lão nhân này, tên của Thần Đạo lão nhân ở thời đại Hoang Cổ vang dội như sấm bên tai, không ai không biết, nhưng bản danh Hồng của hắn, lại chưa hề được bất kỳ cuốn cổ tịch nào ghi chép.
Sinh linh đặc biệt sinh ra từ hỗn độn sao?
Đồng thời Thần Đạo lão nhân cũng nói rõ lai lịch của mình, là sinh linh đặc biệt sinh ra từ hỗn độn.
Ở thời đại Hoang Cổ, trong hỗn độn từng sinh ra vô số sinh linh. Những sinh linh này hình thái khác nhau. Có những kẻ sinh ra đã cường đại, một thân thực lực có thể so với tiên thiên Thần thú. Cũng có những kẻ trời sinh nhỏ yếu nhưng không tầm thường, có sức mạnh đặc biệt. Thần Đạo lão nhân này chính là một trong những tồn tại đặc biệt đó.
"Một đạo bí thuật này, ta sẽ vì ngươi mà truyền thừa."
Sở Phong Miên lẩm bẩm.
Hy vọng duy nhất mà Thần Đạo lão nhân để lại là có người có thể truyền thừa lại bí thuật do hắn sáng tạo. Sở Phong Miên nếu nhận được truyền thừa của Thần Đạo lão nhân, chắc chắn sẽ hoàn thành ước hẹn này.
"Thần Đạo bí thuật."
Rất nhanh, Sở Phong Miên tìm thấy một cuốn cổ tịch bên trong cung điện. Quyển cổ tịch này, dù trải qua ức vạn năm vẫn bất hủ. Sở Phong Miên chưa từng gặp qua loại vật liệu này. Nhưng nó lại ẩn chứa một chút lực lượng hỗn độn.
"Hẳn là một bảo vật sinh ra trong hỗn độn."
Hỗn độn chính là thời đại đầu tiên sau thời đại thái sơ. Lực lượng vô cùng ngưng tụ. Tương truyền, toàn bộ hỗn độn lớn cỡ nào cũng không bằng Thiên Cửu Vực hiện tại. Nhưng chính vì nhỏ như vậy, lực lượng trong hỗn độn mới ngưng tụ đến cực điểm. Từ đó sinh ra sinh linh, cây cỏ, dù chỉ là một hòn đá tùy ý cũng có lực lượng không thể tưởng tượng nổi.
Thần Đạo lão nhân lại xa xỉ dùng một bảo vật như vậy để lưu lại truyền thừa của mình.
Thần Đạo bí thuật.
Trên quyển cổ tịch này hiện ra bốn chữ lớn màu vàng.
"Đây là, một phương pháp thôi động cực đạo tiên binh?"
Sở Phong Miên mở Thần Đạo bí thuật ra, ghi chép trong đó lại không phải là bí thuật che giấu khí tức mà là phương pháp thôi động cực đạo tiên binh.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận