Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2611: Một kiếm nát trận

"Tốt, tốt, không ngờ không chỉ có một cái huyết nhục hoàn mỹ tự đưa đến cửa, mà còn có cơ duyên thế này, nếu chúng ta có được thủ đoạn này, thì còn lo gì không thống nhất được Vu Thần Cung?" Sau một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, Sơn Hà Vương đột nhiên cười ha hả.
"Tiểu tử, ngươi vẫn là quá cuồng vọng, có thủ đoạn như vậy, ngươi mà vẫn dám nghênh ngang nói ra? Ngươi cho rằng ngươi hàng phục mấy tên phế vật thì có thể đối kháng chúng ta sao?"
"Nếu ở bên ngoài, ta có lẽ không có cách nào đối phó ngươi, nhưng ở đây, dù là Tam Vương của Vu Thần Cung đến, cũng đừng hòng làm đối thủ của chúng ta, Diệt Tiên Đại Trận! Ra cho ta!"
Ầm vang giữa trời, ngay tại khu vực cung điện phụ cận, từng đạo trận pháp ngưng tụ hiện ra, tổng cộng có đến mấy trăm đạo trận pháp cùng lúc xuất hiện, biến thành một đại trận, bao phủ hoàn toàn Sở Phong Miên cùng những người khác.
"Tiểu tử, hiện tại ngươi ngoan ngoãn giao ra cách hóa giải lạc ấn của Vu Thần Cung, ta sẽ cho ngươi được chết sướng khoái, nếu không, ngươi sẽ phải nếm trải nỗi khổ rút hồn luyện phách đấy!" Sơn Hà Vương nhìn chằm chằm Sở Phong Miên, lộ vẻ dữ tợn mà mở miệng.
"Không biết điều! Tự tìm c·h·ế·t!" Sở Phong Miên hừ lạnh một tiếng, thân hình hắn khẽ động, đột ngột lao về phía hướng của Sơn Hà Vương, một giây sau thân hình Sở Phong Miên đã đứng trước mặt Sơn Hà Vương, đột ngột một cỗ Vu Thần chi lực ngưng tụ trong lòng bàn tay Sở Phong Miên.
Một quyền đánh ra, tựa như một quả cầu lửa khổng lồ từ trên trời giáng xuống, oanh sát xuống.
"Đất Rung Núi Chuyển!" Sơn Hà Vương đối diện với Sở Phong Miên, cũng ngưng tụ Vu Thần chi lực, một chưởng ầm vang đánh ra, thi triển ra võ đạo Vu Thần cực kỳ cổ xưa.
Những Vu Vương của Vu Thần Cung này, phần lớn là Thần Tử Vu tộc từ mấy chục vạn năm trước, tuổi của bọn chúng, thậm chí còn cổ xưa hơn cả Hắc Vu Đế.
Trong Vu Thần Cung này, không thể tạo ra thế giới của riêng mình, mà cứ mỗi hơn trăm năm lại phải chịu sự thôn phệ đau khổ của Vu Thần Cung, khiến cho thực lực của những Thần Tử Vu tộc này tiến triển chậm chạp.
Nhưng võ đạo Vu Thần của bọn chúng, lại được mài dũa nhiều lần trong suốt hàng trăm nghìn năm, gần như hoàn mỹ không một tì vết.
"Võ đạo Vu Thần chính tông hoàn mỹ, tiếc là của Thổ Chi Vu Thần, không thể dùng cho ta được." Sở Phong Miên liếc Sơn Hà Vương, lạnh nhạt nói.
"Đáng tiếc lực lượng quá yếu, loại lực lượng này trước mặt ta, không chịu nổi một kích, phá cho ta!" Trong chớp mắt, khí tức trên người Sở Phong Miên tăng vọt, khi nãy hắn chỉ vận dụng khoảng một thành thực lực, bỗng nhiên bộc phát toàn lực, Sở Phong Miên ầm vang một quyền oanh kích ra.
Chỉ thấy võ đạo Vu Thần trước mặt Sơn Hà Vương, đều bị đánh vỡ nát, hoàn toàn sụp đổ.
Ầm ầm!
Thân thể Sơn Hà Vương, đều phải chịu một lực lượng khổng lồ, liên tục lùi về sau, thân thể hắn kịch liệt lắc lư, cả Thiên Vu chân thân cũng sắp vỡ vụn.
"Cái gì?"
"Lực lượng mạnh quá!"
"Đối diện đánh tan Sơn Hà Vương?"
"Quái thai từ đâu ra vậy?"
Thông Linh Vương, Kim Lăng Vương, thấy Sơn Hà Vương cứ như vậy bị ép lui, trong mắt ai nấy đều lộ vẻ kinh hãi tột độ.
Sơn Hà Vương kế thừa huyết mạch của Thổ Chi Vu Thần, mà Thổ Chi Vu Thần, mạnh nhất chính là sức mạnh đối kháng chính diện, trong đám Vu tộc có cùng cảnh giới, những Vu tộc sở hữu huyết mạch Thổ Chi Vu Thần, đều là tồn tại vô địch về sức mạnh đối diện.
Vậy mà bây giờ Sơn Hà Vương lại bị Sở Phong Miên đánh tan tùy tiện bằng sức mạnh đối diện.
Thực lực thế này, đã vượt xa tuyệt đại đa số Thần Tử Vu tộc của Vu Thần Cung.
"Người này khó đối phó!"
"Dùng đại trận!"
Thông Linh Vương, Kim Lăng Vương trong thời khắc này, cũng lập tức phản ứng lại, vội thao túng đại trận trên không trung, ngay tức thì một lực lượng hủy diệt, từ trên đại trận này bộc phát ra.
Diệt Tiên Đại Trận.
Đây là một sát trận cực kỳ thuần túy.
Cho dù là trong Tam Đại Thánh Vực, cũng là sát trận vô cùng lợi hại, một khi bộc phát hoàn toàn, hầu như không có Tiên Tôn Vu Vương nào ngăn được.
Trong chớp mắt, một lực lượng hủy diệt đã bắt đầu ngưng tụ, trên trời biến thành một trường thương, hủy diệt chi thương!
Loáng thoáng, trên cây hủy diệt chi thương này lại ẩn chứa một loại Lôi Hủy Diệt thuần túy, như là lực lượng thiên kiếp.
Tất cả những Thần Tử Vu tộc cảm nhận được lực lượng hủy diệt tỏa ra từ cây hủy diệt chi thương, bây giờ sắc mặt đều vô cùng kinh hoàng.
"Đại nhân, bây giờ chúng ta phải làm sao?"
Lực Thánh Vương nhỏ giọng dò hỏi Sở Phong Miên.
Trong giọng nói của hắn, tràn đầy hoảng sợ, lực lượng hủy diệt của hủy diệt chi thương này khiến hắn bây giờ trong lòng nảy ý muốn rút lui.
"Một đạo sát trận nhỏ mà thôi, có là gì." Sở Phong Miên ngẩng đầu, nhìn hủy diệt chi thương, vẻ mặt hắn không hề có chút thay đổi nào, bình thản vô cùng.
"Hừ!"
Nghe vậy, Sơn Hà Vương, Thông Linh Vương, Kim Lăng Vương đều hừ lạnh một tiếng.
Diệt Tiên Đại Trận này, chính là do bọn chúng hao tâm kinh doanh mấy vạn năm mới hóa thành sát trận, là át chủ bài lớn nhất của chúng, chưa từng có ai dám khinh thị nó như vậy.
"Khẩu khí cuồng vọng, ta ngược lại muốn xem thử, ngươi có bản lĩnh đó không!" Sơn Hà Vương quát lạnh, hắn vung tay lên, hủy diệt chi thương trên không trung đột ngột giáng xuống.
Ẩn chứa sức mạnh hủy diệt, càn quét mọi thứ, bao trùm cả mặt đất, mang theo một hương vị hủy diệt thế gian.
"Buồn cười." Sở Phong Miên lắc đầu, hắn khẽ cười một tiếng, đột nhiên tay hơi động đậy, Thái Sơ Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Lập tức một luồng kiếm ý kinh thiên bộc phát, bao trùm thân thể Sở Phong Miên, khoảnh khắc khi cầm Thái Sơ Kiếm trong tay, khí tức trên người Sở Phong Miên hoàn toàn khác biệt.
Kiếm ý sắc bén ngưng tụ trên đầu mũi kiếm.
Đột ngột một kiếm, bất ngờ chém giết ra, nhắm thẳng vào cây hủy diệt chi thương đang giáng xuống trên không trung, biến thành một đạo kiếm mang dài vạn trượng, bùng phát trên không trung.
Ầm ầm!
Kiếm mang vạn trượng quét ngang một khắc, lực lượng hủy diệt tan biến hoàn toàn, cây hủy diệt chi thương do sức mạnh hủy diệt thuần túy ngưng tụ cũng ầm vang nổ tung, lập tức sụp đổ.
Mắt thấy Diệt Tiên Đại Trận bao trùm trên không trung đều sụp đổ.
Uy lực của một kiếm từ Sở Phong Miên, liền phá hủy Diệt Tiên Đại Trận.
"Chút thủ đoạn đó, cũng dám động thủ với ta sao?" Khóe miệng Sở Phong Miên lộ ra một tia khinh thường.
Rồi không cần để ý tới Sơn Hà Vương và những người khác vẫn còn đang khiếp sợ.
Hắn vung tay lên, một cỗ Vu Thần chi lực đột ngột trấn áp xuống.
Ba người Sơn Hà Vương muốn phản kháng, nhưng trước lực lượng của Sở Phong Miên, mọi sự phản kháng của chúng đều vô nghĩa.
Vu Thần chi lực trên người chúng, chỉ sau một hồi giao phong ngắn ngủi, lực lượng của ba người Sơn Hà Vương liền hoàn toàn bị đánh tan.
Vu Thần chi lực to lớn của Sở Phong Miên trấn áp trên người chúng, lập tức ba người bọn chúng quỳ xuống trước mặt Sở Phong Miên, không còn chút sức hoàn thủ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận