Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3151: Nội ứng

Sở Phong Miên một mặt nhàn nhã. Ngồi tại bên cạnh hắn trên vương tọa, Đông Hà Tông chủ lại có vẻ mặt vô cùng âm trầm, không nói một lời, không biết là đang suy nghĩ điều gì. "Tông chủ, ngươi vậy mà trở về rồi?" Đột nhiên từ bên ngoài đại điện truyền đến một tiếng kinh ngạc, hai lão giả đi vào trong đại điện. Hai vị lão giả này đều là võ giả cấp bậc Tiên Tôn, chính là hai vị Thái thượng trưởng lão hiện tại của Đông Hà Tông. Thật ra, theo quy củ của Đông Hà Tông, chỉ có người có thực lực đạt đến cấp bậc pháp tắc Tiên Tôn mới đủ tư cách giữ vị trí Thái thượng trưởng lão. Nhưng từ khi quân đội bắt đầu chèn ép các tông môn vào vạn năm trước, dẫn đến bốn vị Thái thượng trưởng lão đều ngã xuống, Đông Hà Tông không còn người, hai vị Tiên Tôn này mới phá lệ trở thành Thái thượng trưởng lão, quản lý rất nhiều công việc của Đông Hà Tông. Hai Thái thượng trưởng lão này của Đông Hà Tông nghênh ngang bước vào đại điện, đối với Đông Hà Tông chủ không có chút tôn kính nào, vênh váo hung hăng, chỉ là trong ánh mắt của bọn họ có chút kinh ngạc. "Hả?" Hai Thái thượng trưởng lão này vừa bước vào đại điện, đã đột nhiên thấy Sở Phong Miên ngồi trên vương tọa, hơi kinh ngạc nói: "Vị này là ai? Sao dám ngồi lên vương tọa của Đông Hà Tông ta?" "Vị này là quý khách của Đông Hà Tông chúng ta, một vị tiền bối từng thuộc Tam La Tông, hiện tại rời núi, đảm nhiệm vị trí Đại cung phụng của Đông Hà Tông ta." "Lần này ta trở về, triệu tập các ngươi đến đây cũng là để tuyên bố việc này." Đông Hà Tông chủ lạnh nhạt mở miệng. Thân phận Đại cung phụng này tự nhiên là do Sở Phong Miên và Đông Hà Tông chủ thương lượng trên đường mà ra. Sở Phong Miên hiện tại cần một thân phận thanh bạch trong Thiên Kiếm Lĩnh. Dù nói hiện tại Đông Hà Tông có liên hệ với hoàng thất Thiên Kiếm Lĩnh, nhưng để có được một thân phận thì cũng không phải là chuyện dễ dàng, nên chỉ có khi Sở Phong Miên gia nhập vào Đông Hà Tông mới có thể dễ dàng lấy được thân phận cho hắn. Đương nhiên, hành động này của Đông Hà Tông chủ thực ra cũng là muốn lôi kéo Sở Phong Miên. Hiện tại tình cảnh các tông môn trong Thiên Kiếm Lĩnh không khá hơn là mấy, có một cường giả cấp bậc Thiên Tôn gia nhập tuyệt đối là một lực lượng cực lớn, có thể trấn nhiếp các phe, khiến họ không dám tùy tiện ra tay với Đông Hà Tông. Có thể nói đây coi như là một giao dịch. Đông Hà Tông phụ trách cung cấp một thân phận cho Sở Phong Miên, còn Sở Phong Miên thì trở thành Đại cung phụng của Đông Hà Tông, đi giúp Đông Hà Tông giải quyết một số phiền toái. Sở Phong Miên cũng đồng ý. Dù sao thân phận Đại cung phụng này cũng chỉ là hư vị, bình thường không cần Sở Phong Miên ra tay. Hắn ở Thiên Kiếm Lĩnh này ngay cả một người quen biết cũng không có, đi đâu tìm hiểu tình báo đều cực kỳ khó khăn, chi bằng gia nhập vào Đông Hà Tông này, hắn còn có thể mượn sức Đông Hà Tông. Vì vậy mà trong Đông Hà Tông đột nhiên xuất hiện một Đại cung phụng như vậy. Nghe được lời của Đông Hà Tông chủ, trong mắt hai Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông đều lộ vẻ kinh ngạc, không chỉ bọn họ mà cả những đệ tử xung quanh của Đông Hà Tông cũng vậy. Vị trí Đại cung phụng của Đông Hà Tông có địa vị cực cao, xét theo địa vị thì gần như ngang hàng với tông chủ, cao hơn cả Thái thượng trưởng lão. Thông thường trước đây chỉ có các lão tổ của tông môn mới đủ tư cách đảm nhiệm vị trí Đại cung phụng. "Đại cung phụng?" "Đông Hà Tông chúng ta vậy mà có một Đại cung phụng?" "Tiền bối Tam La Tông?" "Tam La Tông không phải đã sớm biến mất rồi sao? Sao lại có tiền bối Tam La Tông?" Một số đệ tử Đông Hà Tông xì xào bàn tán. Cái tên Tam La Tông thật đã lâu không nghe tới, nghe nói vạn năm trước Tam La Tông đã hoàn toàn biến mất. Không ít đệ tử tò mò nhìn về phía Sở Phong Miên, nhưng họ cũng không dám mảy may bất kính, Đông Hà Tông chủ có uy nghiêm cực cao trong Đông Hà Tông, đệ tử môn hạ không dám phản bác lời của ông. Chỉ có hai vị Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông nghe vậy thì trong mắt lộ vẻ khác thường, lạnh giọng nói: "Đại cung phụng? Vị trí Đại cung phụng của Đông Hà Tông ta, chỉ có lão tổ tông môn mới đủ tư cách đảm nhiệm, và phải có sự đồng ý của chúng ta, các Thái thượng trưởng lão, mới có thể bổ nhiệm, tông chủ người muốn để người này đảm nhiệm vị trí Đại cung phụng, sao lại không hỏi ý chúng ta." "Mà Tam La Tông, không phải đã sớm biến mất rồi sao? Vị tiền bối Tam La Tông này từ đâu xuất hiện?" Hai Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông xoay chuyển lời nói, lại bắt đầu hoài nghi thân phận của Sở Phong Miên. "Theo lão phu thấy, vị trí Đại cung phụng không thể tùy tiện như vậy, nếu như để một người thân phận không rõ trở thành Đại cung phụng của Đông Hà Tông chúng ta thì sẽ dễ dàng để cho các tông môn khác chê cười." Một Thái thượng trưởng lão của Đông Hà Tông cười nhạt nói. "Chuyện này coi như xong đi, tông chủ còn chuyện gì muốn nói không, nếu không thì chúng ta muốn rời đi." Nói xong, hai Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông định trực tiếp rời đi, không hề để ý đến Đông Hà Tông chủ. Hai vị Thái thượng trưởng lão của Đông Hà Tông đối mặt với Đông Hà Tông chủ, lại có một bộ thái độ như vậy. Sở Phong Miên nhìn vào trong lòng, cũng hiểu vì sao hiện tại tình cảnh Đông Hà Tông lại khó khăn như vậy, toàn bộ Đông Hà Tông có thể nói là bị giặc ngoài, giặc trong để hình dung, không chỉ có uy hiếp từ bên ngoài mà nội bộ cũng hỗn loạn tưng bừng. Nhìn hai vị Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông định phủi tay bỏ đi, trong ánh mắt Đông Hà Tông chủ lộ ra một chút vẻ âm tàn, tức giận nói: "Càn rỡ!" "Mọi chuyện của Đông Hà Tông đều do ta chưởng quản, lẽ nào các ngươi muốn phản bội tông môn?" Trong mắt Đông Hà Tông chủ hiện lên một chút sát cơ. Nhưng hai Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông lại không sợ chút nào, còn lạnh giọng mở miệng nói: "Tông chủ nói gì vậy." "Chúng ta chỉ là khuyên tông chủ đừng làm chuyện điên rồ, tình cảnh Đông Hà Tông hiện tại tông chủ so với chúng ta hiểu rõ hơn, nếu còn tiếp tục đối kháng với Thái Tế đại nhân thì Đông Hà Tông sẽ diệt vong." "Vị Đại cung phụng này dù không biết tông chủ mời từ đâu đến nhưng vọng tưởng muốn chống lại Thái Tế đại nhân, tông chủ vẫn còn quá ngây thơ." Trong lời nói của hai Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông đã không còn che giấu gì nữa. "Nói như vậy là các ngươi đã đầu phục quân đội rồi?" Đông Hà Tông chủ nghe vậy, sát ý trong mắt càng phát ra nồng đậm. Trong lòng hắn vốn đã sớm có lựa chọn về những người tiết lộ thân phận của mình, chỉ là lần này nghe được hai Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông mở miệng, rốt cuộc đã xác định được trong lòng hắn. "Người giỏi thì đi chỗ cao, tông chủ, hiện tại Đông Hà Tông bất quá chỉ còn hai ba con mèo nhỏ, không đầu nhập vào Thái Tế đại nhân chẳng lẽ còn muốn để chúng ta chịu chết sao?" Một trong hai Thái thượng trưởng lão Đông Hà Tông cười nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận