Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1873: Giáo huấn một trận

Trong lời nói của Càn Long Đế, ý tứ chính là dứt khoát với Thương Long Tông. Hắn đã từng đáp ứng Sở Phong Miên, vì Sở Phong Miên hiệu lực, hiện tại tự nhiên sẽ không thay đổi ý định. Nghe vậy, những lão tổ Thương Long Tông kia đều trầm mặc, vốn bọn họ cho rằng có thể khiến Càn Long Đế dừng tay. Nhưng bây giờ ý trong lời nói của Càn Long Đế, chính là chỉ cần Sở Phong Miên bằng lòng, hắn liền sẽ ra tay, hủy diệt Thương Long Tông. Toàn bộ sinh tử của Thương Long Tông, hoàn toàn khống chế trong lòng bàn tay của Sở Phong Miên. Từng ánh mắt đều đổ dồn về phía Sở Phong Miên. Nhất thời, tất cả đều im ắng. "Hiện tại không ai cản trở nữa, có thể tiếp tục rồi." Sở Phong Miên hoàn toàn không để ý đến đám lão tổ Thương Long Tông, ánh mắt của hắn rơi vào Hám Long Vương đang quỳ trước mặt. Sở Phong Miên nếu đã nói, muốn rút gân rồng của Hám Long Vương, tự nhiên phải nói được làm được. Sở Phong Miên vung tay lên, bao phủ lên người Hám Long Vương, đột nhiên một trảo, trên thân Hám Long Vương, một vệt kim quang chậm rãi bay ra, chính là gân rồng của Hám Long Vương. "Càn Long Đế đại nhân cứu ta!" Hám Long Vương nhìn về phía Càn Long Đế, cao giọng hô. Nhưng mặc cho hắn có nói như thế nào, Càn Long Đế vẫn không hề lay động. Sưu! Một đạo kiếm quang này, trực tiếp đoạt lấy từ trong thân thể Hám Long Vương, lập tức Hám Long Vương liền mất đi lực lượng, co quắp ngã trên mặt đất. Một tôn Long tộc bị rút gân rồng, cũng giống như một võ giả bị phế đi linh mạch vậy, từ đó về sau Hám Long Vương này, liền là một phế vật. Một tôn Yêu Thần Long tộc nửa bước Thiên Nhân Cảnh, hiện tại trực tiếp bị rút gân rồng, trở thành phế vật, sự tương phản quá lớn này, không ai có thể tiếp nhận. "Đưa người, mang hắn đi." Sở Phong Miên tùy ý nói. Hắn cũng không định giết Hám Long Vương, với Hám Long Vương mà nói, việc bị rút gân rồng, phế bỏ hắn bây giờ, so với giết hắn còn thống khổ hơn. Một lão tổ Thương Long Tông ra hiệu, mấy đệ tử Thương Long Tông vội vàng tiến đến, mang Hám Long Vương đi xuống. Các lão tổ Thương Long Tông này, giờ nhìn Sở Phong Miên ra tay phế bỏ Hám Long Vương, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn, không ai dám đứng ra ngăn cản. "Bây giờ phải làm sao?" "Càn Long Đế sao có thể đứng về phía tiểu tử này?" "Hiện tại không dễ làm rồi." "Chúng ta liên thủ, cũng không phải đối thủ của Càn Long Đế." "Lẽ nào chúng ta phải chịu thua sao?" "Chỉ có thể làm vậy thôi, trước hết nói lời mềm mỏng với tiểu tử này, ta không tin Càn Long Đế có thể canh giữ hắn mãi, chỉ cần không có Càn Long Đế, thì với tiểu tử chỉ là một Cửu Kiếp Cổ Đế, muốn giết cứ giết hắn!" "Không sai, bây giờ cứ giả bộ nói chuyện phải trái với tiểu tử này." "Tiểu tử này dám để cho Thương Long Tông ta chịu thiệt lớn như vậy, không giết hắn, không đủ để rửa nỗi sỉ nhục!" Từng đạo linh thức lặng lẽ trò chuyện với nhau. Cuối cùng, vẫn là tông chủ Thương Long Tông, mở miệng trước tiên. "Sở công tử, chuyện lần này, là do Thương Long Tông chúng ta sai, ta ở đây, xin lỗi ngươi." "Xin lỗi? Vậy phải có bộ dáng xin lỗi chứ." Sở Phong Miên nhìn tông chủ Thương Long Tông, khóe miệng lộ ra vài phần vẻ lạnh lùng. Những lão tổ Thương Long Tông này vừa rồi nói chuyện linh thức, tự cho là kín kẽ, nhưng đều bị Sở Phong Miên nghe hết vào tai. Đến nước này, những lão tổ Thương Long Tông này, còn muốn trả thù Sở Phong Miên. Vốn Sở Phong Miên còn muốn nể mặt Càn Long Đế, Doãn Long Tiên mà bỏ qua cho những lão tổ Thương Long Tông này, xem ra bây giờ, bọn họ là tự muốn chết. "Quỳ xuống!" Ánh mắt Sở Phong Miên nhìn chằm chằm tông chủ Thương Long Tông, lạnh giọng nói ra. "Nếu muốn xin lỗi, vậy thì quỳ xuống mà nói." "Ngươi nói cái gì?" "Tiểu tử, ngươi đừng có quá đáng!" "Chúng ta đã nể mặt ngươi, ngươi đừng được voi đòi tiên!" Giọng nói của Sở Phong Miên vừa dứt, mấy lão tổ Thương Long Tông đã vội vàng đứng dậy quát lớn. "Quá đáng? Được một tấc lại muốn tiến một thước? Mấy cái phế vật thôi, cũng dám lớn tiếng quát? Càn Long Đế, bắt bọn họ lại đây quỳ xuống!" Sở Phong Miên lạnh lùng nhìn mấy lão tổ Thương Long Tông vừa lên tiếng, lạnh giọng nói. Mấy lão tổ Thương Long Tông này, trong lòng vẫn còn muốn trả thù Sở Phong Miên. "Vâng!" Càn Long Đế nghe lời Sở Phong Miên, không chút do dự ra tay, vung tay lên, đột nhiên biến thành một trảo rồng hướng về mấy lão tổ Thương Long Tông vừa mở miệng bắt tới. Thiên Nhân chi uy, Càn Long Đế vừa ra tay, không ai có thể ngăn cản. Ba lão tổ Thương Long Tông vừa lên tiếng, còn chưa kịp có bất cứ phản kháng nào, đã bị linh lực của Càn Long Đế bao phủ, tóm gọn trong lòng bàn tay. Sau một khắc, đã mang ba lão tổ Thương Long Tông này đến trước mặt Sở Phong Miên, một luồng linh lực trấn áp xuống, ba lão tổ Thương Long Tông lập tức quỳ gối trước mặt Sở Phong Miên. "Ngươi, ngươi..." Một màn này khiến những lão tổ Thương Long Tông đều biến sắc mặt, nhưng lại không ai dám quát Sở Phong Miên nữa. Hiện tại Càn Long Đế, một vị Thiên Nhân chân chính đứng trước mặt Sở Phong Miên, toàn bộ bọn họ cùng lên, cũng không phải đối thủ của Càn Long Đế. Chỉ cần Sở Phong Miên một câu, bọn họ chỉ có đường chết, cho dù không giết, việc phải quỳ trước mặt Sở Phong Miên cũng là vô cùng nhục nhã. Lúc này, những lão tổ Thương Long Tông đều vô cùng tức giận, nhưng không một ai dám mở miệng. "Sao? Không ai nói gì nữa sao?" Khóe miệng Sở Phong Miên hiện lên vài phần ý cười, ánh mắt của hắn nhìn những lão tổ Thương Long Tông, linh lực ngưng tụ, đột nhiên biến thành một tòa vương tọa cao lớn. Sở Phong Miên ngồi trên vương tọa này, vẻ mặt chế nhạo nhìn những lão tổ Thương Long Tông. "Chuyện lần này, là do Thương Long Tông chúng ta sai, Sở công tử có điều kiện gì, cứ việc nói." Vị lão tổ cổ xưa kia, nhìn Sở Phong Miên lên tiếng, trong giọng nói vô cùng cung kính, không còn vẻ vênh váo hung hăng như trước của các lão tổ Thương Long Tông. "Xem ra trong Thương Long Tông, vẫn còn người biết điều." Sở Phong Miên nghe lời lão tổ này, vừa cười vừa nói. Sở Phong Miên lần này đến Thương Long Tông, không phải để diệt Thương Long Tông, hắn muốn tiêu diệt Thương Long Tông, căn bản không cần phiền phức như vậy. Thương Long Tông này, dù sao cũng là tông môn của Càn Long Đế, Doãn Long Tiên, Sở Phong Miên cũng không muốn hủy Thương Long Tông. Điều hắn muốn, là Thương Long Tông thần phục. Đương nhiên, trước đó, Sở Phong Miên vẫn muốn giết trước đám người đối địch với mình. "Sở công tử có điều kiện gì, cứ việc nói." Lão tổ kia nghe lời Sở Phong Miên, trong lòng cũng nhẹ nhõm đi, nếu lần này Sở Phong Miên không có ý định diệt Thương Long Tông, vậy mọi chuyện còn có thể thương lượng. Thương Long Tông dù là quái vật khổng lồ thống trị Thương Long đại lục, nhưng hôm nay trước mặt Sở Phong Miên, lại chẳng là gì cả. Chỉ cần có thể giải quyết chuyện hôm nay, dù Thương Long Tông phải đánh đổi một số thứ, cũng đáng... (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận