Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 74: Kinh ngạc toàn trường

"Huyền Lão này ra tay không hề nương tay, vô cùng tàn nhẫn." "Sức mạnh thật kinh khủng, thân thể của lão già này đã luyện thành hoàn mỹ, là võ giả Đoán Thể Cảnh đỉnh phong!" Lão giả vừa ra tay, vô số võ giả trong quán trà đều giật mình, sắc mặt ai nấy đều biến đổi lớn. Đoán Thể Cảnh đỉnh phong, đây đã là thực lực mạnh nhất dưới Thần Hải Cảnh, bình thường đệ tử nội môn của năm đại tông môn cũng chỉ có thực lực này mà thôi."Tiểu tử này tiêu rồi." "Một trảo này xuống, lại thêm một thiên tài ngã xuống." Không ít võ giả đều lắc đầu. Một trảo này, tuyệt đối không phải thứ võ giả trẻ tuổi có thể đỡ được. Cho dù đổi lại đệ tử của năm đại tông môn ra mặt, cũng chưa chắc đã ngăn cản được, dù sao đây là một kích toàn lực của võ giả Đoán Thể Cảnh đỉnh phong. Không ít võ giả đều nghĩ đến cảnh Sở Phong Miên bị một móng vuốt đánh bay tu vi. "Từ đâu ra lão già tâm ngoan thủ lạt, thế mà vừa mở miệng đã muốn phế tu vi người khác sao?" Trong mắt Sở Phong Miên, sát cơ lóe lên. Huyền Lão này, chỉ vì một câu nói của Trình Tần mà đã muốn phế tu vi người khác. Đối với võ giả mà nói, phế tu vi của hắn còn thống khổ hơn cả giết chết hắn. Một kẻ ác độc như vậy, Sở Phong Miên cũng đã nảy sinh sát tâm. "Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn phế tu vi của Sở mỗ, trước khi vào tay Sở mỗ sẽ bẻ gãy một đôi móng vuốt của ngươi, xem ngươi về sau còn làm ác thế nào!" Sở Phong Miên cười lạnh một tiếng. Thân hình vừa động, nhanh như chớp đã đến trước mặt Huyền Lão. Tốc độ này quá nhanh đến kinh người, ngay cả Huyền Lão cũng không kịp phản ứng."Bẻ cho ta!" Tay phải Sở Phong Miên nắm chặt, đột nhiên đấm thẳng vào đôi tay của Huyền Lão. "Rắc!" một tiếng. Đôi tay của Huyền Lão bị gập theo một góc độ kỳ dị, vặn vẹo. Chỉ một chiêu, Huyền Lão Đoán Thể Cảnh đỉnh phong đã bị Sở Phong Miên một quyền phế hai tay."Cút đi." Sở Phong Miên lạnh nhạt nói một tiếng, rồi đá một cước vào người Huyền Lão. Ngay lập tức Huyền Lão bị đá bay ra ngoài quán trà, văng xuống giữa đường. Trận chiến vốn dĩ mọi người nhìn vào đều không hề có bất cứ lo lắng nào, lại kết thúc với phần thắng tuyệt đối thuộc về Sở Phong Miên. "Tiểu tử này là ai? Thiên tài của gia tộc nào?" "Một chiêu đã đánh bại võ giả Đoán Thể Cảnh đỉnh phong bằng Đoán Thể Cảnh ngũ trọng, tiểu tử này sao lại đáng sợ thế?" "Ở Vô Cực Kinh Thành, dường như không có nhân vật số một nào như vậy a." Nhìn Sở Phong Miên chỉ một chiêu đã cắt ngang đôi tay của Huyền Lão, đám người xung quanh cũng bắt đầu bàn tán."Tiểu tử! Ngươi dám đối nghịch với Trình gia chúng ta?" Trình Tần nhìn Huyền Lão đã ngã trên mặt đất, giọng nói âm trầm. "Rất tốt, tiểu tử, xem ra ngươi không muốn sống rời khỏi Vô Cực Kinh Thành rồi." "Không biết sống chết." Sở Phong Miên nhìn Trình Tần, ánh mắt tựa như nhìn một kẻ đã chết. Sở Phong Miên thống hận nhất là người khác uy hiếp mình, giờ Trình Tần này còn dám uy hiếp Sở Phong Miên, quả thực là xúc phạm cấm kỵ của Sở Phong Miên. Sự uy hiếp của Trình Tần trong mắt Sở Phong Miên chẳng khác nào một loại cuồng vọng tự đại, giống như gã thiếu đường chủ Đinh Hạo mà Sở Phong Miên đã gặp qua ở Võ Viêm Đường. "Kẻ nào từng nói chuyện với Sở mỗ như vậy đều đã chết rồi, xem ra ngươi muốn thành kẻ tiếp theo!" Sở Phong Miên lạnh lùng nói, chân khẽ động liền hướng về phía Trình Tần bước tới."Tiểu tử! Ngươi muốn làm gì?" Nhìn Sở Phong Miên từng bước đi tới, sắc mặt Trình Tần cũng đột nhiên biến đổi lớn. Hắn không ngờ rằng giờ lại có người dám bất chấp thân phận của hắn, dám đối đầu với hắn."Tiểu tử ngươi nên nghĩ cho kỹ, thế lực của Trình gia chúng ta ở học viện Võ Thắng còn mạnh hơn ngươi tưởng nhiều!" "Hôm nay ngươi dám làm tổn thương bản thiếu gia! Học viện Võ Thắng chắc chắn sẽ truy sát ngươi đến chân trời góc biển!" Trình Tần ngạo nghễ nói! Hắn thật sự không lo, sẽ có người dám bỏ ngoài tai lời uy hiếp của hắn. Học viện Võ Thắng là thế lực hùng mạnh nhất trong nước Võ Thắng, đắc tội với học viện Võ Thắng thì cho dù là những cường giả Thần Hải Cảnh cũng không dám. "Nha?" Sở Phong Miên nghe thấy lời Trình Tần, lại dừng chân, khóe miệng lộ ra mấy phần ý cười. Hoàn toàn chính xác, chính là đang cười. Sở Phong Miên đang cười Trình Tần này, thế mà lại ngu xuẩn đến vậy. Lúc trước Trình Tần tự khoe thân phận, Sở Phong Miên còn không thèm quan tâm đến hắn, chẳng lẽ giờ sau khi đã đắc tội hoàn toàn Trình Tần này rồi, Sở Phong Miên còn phải lo lắng sẽ đắc tội Trình gia nữa sao? Một cái Trình gia, Sở Phong Miên căn bản không để vào mắt, chỉ cần là kẻ nào dám uy hiếp Sở Phong Miên, dù cho là thất đại tông môn thì Sở Phong Miên cũng sẽ giết không tha. Nhìn thấy Sở Phong Miên dừng bước, Trình Tần còn tưởng rằng lời mình có tác dụng, đã chấn nhiếp được Sở Phong Miên, sắc mặt đang hoảng sợ, lại chuyển về vẻ ngông cuồng trước đó."Tiểu tử, biết sự lợi hại của Trình gia ta chưa? Hôm nay ngươi chủ động đưa cái Hắc Lân Mã Vương ra, rồi quỳ xuống đất tự phế tu vi, bản thiếu gia còn cân nhắc tha cho ngươi một mạng." "Tiểu tử, đây là ban ân cuối cùng cho ngươi, nếu không, cẩn thận ngươi không còn cả mạng đâu!" "Ngu xuẩn." Sở Phong Miên lạnh lùng phun ra hai chữ. "Cái gì!" Trình Tần còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Sở Phong Miên đã lao đến trước mặt hắn. Vừa ra tay, đã tóm lấy cổ áo Trình Tần. "Ngươi dám..." Trình Tần chưa dứt lời, Sở Phong Miên đã mạnh tay đập hắn xuống mặt đất."Rầm!!!" Thân thể Trình Tần đập mạnh xuống đất, tạo thành một cái hố sâu. Cảnh giới của hắn bất quá là Tôi Cốt Cảnh đỉnh phong, một cú đập này đủ để làm xương sườn trên người hắn đều gãy vụn. Yên tĩnh. Hiện tại hoàn toàn yên tĩnh. Đám người vây xem, đều há hốc mồm nhìn tất cả trước mắt. Lúc này lại có người dám ở giữa đường, trước bao nhiêu người, đánh đập người Trình gia. Lời uy hiếp của Trình Tần, đối với Sở Phong Miên mà nói, tuyệt nhiên không có chút tác dụng nào. "Lần này là cho ngươi một bài học, lần sau mà ta thấy ngươi nữa, ngươi phải chết." Đôi mắt lạnh như băng của Sở Phong Miên nhìn chằm chằm Trình Tần. Trong đôi mắt ấy ẩn chứa vô tận sát ý, khiến Trình Tần lạnh cả sống lưng, không dám mở miệng thêm nữa."Cút!" Sở Phong Miên quát lớn một tiếng, Huyền Lão vội vàng lôi Trình Tần đi, vội vã rời đi. "Thật là lãng phí chút thời gian." Sở Phong Miên lẩm bẩm một mình, rồi quay trở lại tầng ba của quán trà. Sự uy hiếp của Trình Tần, Sở Phong Miên căn bản không để vào trong lòng. Thân là võ giả, đương nhiên phải đối mặt với rất nhiều địch nhân, địch nhân của Sở Phong Miên đã đủ nhiều rồi, thất đại tông môn đều là địch của Sở Phong Miên. Hắn tự nhiên cũng sẽ không quan tâm thêm một Trình gia. Nếu Trình gia muốn chết, Sở Phong Miên cũng không ngại tiêu diệt nó. "Các hạ ra tay dạy dỗ Trình Tần một chút, cũng có phần lỗ mãng." Sở Phong Miên vừa quay lại tầng ba, một nữ tử ngồi bên cạnh bỗng lên tiếng. "Trình gia này tuy không dám ra tay đối phó các hạ ở Vô Cực Kinh Thành, nhưng nếu các hạ đến tham gia cuộc khảo hạch của học viện Võ Thắng thì ngày mai e sẽ có chút phiền phức đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận