Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3300: Mộ Vân công chúa

Sau khi tìm hiểu những ghi chép võ đạo bí ẩn thời Thái Cổ, những bí tàng này đối với Sở Phong Miên không còn ý nghĩa gì, nhưng dù sao đây cũng là truyền thừa của Tiên Đế, giá trị rất cao. Sở Phong Miên có thể dùng những bí tàng Thái Cổ này để đổi lấy một lượng lớn tình báo, chỉ là hiện tại hắn không rảnh để đến các phân bộ của Kỷ Nguyên Hội ở ba Đại Thánh Vực. Chỉ khi đến phân bộ, hắn mới có thể mua tin tức từ các thành viên khác của Kỷ Nguyên Hội. Phân bộ của Kỷ Nguyên Hội nằm trong một khu vực của Thiên Cửu Vực, bên trong Hỗn Loạn Lĩnh, giống như Kỳ Tiên Sơn, là một vùng đất trung lập. Nhưng khác với sự yên bình của Kỳ Tiên Sơn, Hỗn Loạn Lĩnh lại là một nơi cực kỳ hỗn loạn, thường xuyên xảy ra chiến tranh, là vùng đệm giữa các lãnh địa. Trong khu vực hỗn loạn này, ẩn chứa rất nhiều tội phạm bị truy nã từ các lãnh địa lớn. Phân bộ Kỷ Nguyên Hội nằm ở đó, Sở Phong Miên cũng dự định, ít nhất phải chờ xong việc ở Thiên Kiếm Lĩnh rồi rời đi, mới đến phân bộ xem sao. Trong ngọc phù không có nhiều tin tức. Sở Phong Miên xem một hồi là đã đọc hết. Lúc Sở Phong Miên đọc xong, ngọc phù đó liền vỡ vụn giữa không trung, tan biến hoàn toàn, không để lại chút dấu vết nào. Chuyện về thành viên Kỷ Nguyên Hội nhất định phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối không được tiết lộ, nếu không sẽ bị Vạn Giới truy sát không ngừng. Lúc Sở Phong Miên lấy lại tinh thần thì hắn đã cùng Trịnh quốc công tiến vào sâu trong hoàng cung Thiên Kiếm Lĩnh, nơi này không còn là nơi con cháu hoàng thất bình thường có thể bước vào. Ngay cả một vài hoàng tử cũng không có tư cách đặt chân đến đây, chỉ có các thân vương, quốc công mới có tư cách tiến vào. Trịnh quốc công vẫn luôn dẫn Sở Phong Miên đến một đình viện lớn nằm sâu trong hoàng cung. Đình viện này được phòng bị nghiêm ngặt, không ít con cháu hoàng thất, võ trang đầy đủ, canh giữ xung quanh. Nhìn qua, con cháu hoàng thất yếu nhất cũng phải là Tiên Thánh, Tiên Tôn, Pháp Tắc Tiên Tôn thì nhiều vô kể, thậm chí có vài cường giả tọa trấn bên trong, thực lực còn đạt đến Thiên Tôn. Sự phòng bị như vậy còn nghiêm ngặt hơn so với phần lớn cung điện trong hoàng cung. "Ai dám tự tiện xông vào cấm địa!" Nhìn thấy Trịnh quốc công dẫn Sở Phong Miên tới, mấy tên hộ vệ đồng loạt quát lên. "Là ta." Trịnh quốc công lại có vẻ mặt bình thường, trực tiếp lên tiếng. Mấy hộ vệ kia nhận ra Trịnh quốc công, vội vàng mở miệng nói: "Ra là Trịnh quốc công, không biết Trịnh quốc công đến đây hôm nay có chuyện gì?" Một hộ vệ trong đó lên tiếng hỏi. "Ta vâng mệnh điện hạ mà đến, vị này là Tùng Lâm Ma Tôn, điện hạ bảo hắn đến đây tiến vào thánh địa Thiên Kiếm Lĩnh, lĩnh hội kiếm thuật." Trịnh quốc công bình tĩnh nói. "Còn không mau tránh ra.""Người của đệ nhất hoàng nữ?""Tùng Lâm Ma Tôn?" Mấy hộ vệ trẻ tuổi sững sờ, tên nam tử trung niên cầm đầu lại nghe thấy cái tên này liền vội vàng biến sắc, lộ ra vẻ nịnh nọt: "Nguyên lai là Tùng Lâm Ma Tôn đại nhân, ta đã ngưỡng mộ đại danh đã lâu, nghe nói sự tích của Tùng Lâm Ma Tôn đại nhân tại Thái Cổ bí cảnh, cực kỳ khâm phục, mau tránh ra, Tùng Lâm Ma Tôn mời vào." Rất nhanh mấy tên hộ vệ vội vàng tránh ra một lối đi. Trịnh quốc công nhìn Sở Phong Miên một cái, ra hiệu, Sở Phong Miên liền trực tiếp bước vào đình viện. "Không có gì, ta đi trước đây." Nhìn Sở Phong Miên đi vào đình viện, Trịnh quốc công liền quay người rời đi. "Trịnh quốc công đi thong thả." Mấy tên hộ vệ liên tục nói. "Đại nhân, tại sao chúng ta lại trực tiếp để người kia vào thánh địa, chẳng phải là ai muốn vào thánh địa cũng phải có bài kiểm tra tư cách sao?" Đến khi Trịnh quốc công đi khuất, một hộ vệ mới cẩn thận mở miệng nói. Hắn định lên tiếng ngăn cản thì bị đội trưởng cầm đầu ngăn lại. "Ngăn hắn? Các ngươi không muốn sống nữa? Đó là Tùng Lâm Ma Tôn đấy, các ngươi biết không, Tùng Lâm Ma Tôn này ở Thái Cổ bí cảnh, đã cướp đoạt bí tàng từ tay Thanh Thân Vương, Lăng Quốc Công, lại còn là bạn tốt của đệ nhất hoàng nữ điện hạ, các ngươi cản hắn chẳng khác nào tìm c·hết." Đội trưởng kia nghe vậy liền hừ lạnh nói. Tin tức của hắn còn nhạy bén hơn đám hộ vệ này nhiều, chuyện ở Thái Cổ bí cảnh hắn cũng đã điều tra rõ qua nhiều con đường. Dù sao việc Thái Cổ bí cảnh lần này mở ra, có thể thay đổi cục diện của các hoàng tử Thiên Kiếm Lĩnh, ví dụ như thập hoàng tử và Thập tam hoàng tử cùng bị thiệt thòi, Lục thập hoàng tử một bước lên mây. Biết càng sớm, gia nhập càng sớm thì càng nhận được nhiều lợi ích. Về chuyện Sở Phong Miên đột nhiên xuất hiện, cướp thức ăn trước miệng cọp, lấy bí tàng từ tay hai cường giả Thanh Thân Vương, Lăng Quốc Công, hắn cũng biết rất rõ. Mặc dù nghe đồn, Thanh Thân Vương và Lăng Quốc Công chỉ nể mặt đệ nhất hoàng nữ nên không muốn truy cứu thêm. Nhưng việc Sở Phong Miên dám cướp đồ ngay trước mặt bọn họ chứng tỏ thực lực của hắn không hề thua kém hai cường giả này. Không nên trêu chọc một cường giả như vậy, nếu chọc giận đối phương thì việc nghiền c·hết mấy tên Tiên Tôn, Tiên Thánh bọn hắn dễ như bóp c·hết con kiến. Hơn nữa, Sở Phong Miên lại là người của đệ nhất hoàng nữ, nếu bóp c·hết bọn họ cũng không ai báo thù. "Sau này nhớ cho kỹ, người như vậy không thể ngăn cản, hắn không có bài kiểm tra tư cách thì thôi, không chỉ có chúng ta, những người trong đó cũng không dám thăm dò." Đội trưởng kia lạnh giọng dạy dỗ. "Vâng." Những hộ vệ khác đều nhao nhao lên tiếng, tiếp tục tuần tra. Một bên khác, Sở Phong Miên vừa bước vào đình viện. Một cô gái trẻ tuổi chủ động tiến lên đón. "Vị này hẳn là Tùng Lâm Ma Tôn đại nhân?" Cô gái trẻ tuổi này khoảng hai mươi tuổi, y phục vô cùng hoa lệ, kém hơn hoàng tử một chút nhưng lại lộng lẫy hơn con cháu hoàng thất bình thường. "Ta là Mộ Vân, lần này đặc biệt chờ Tùng Lâm Ma Tôn đại nhân đến đây, dẫn Tùng Lâm Ma Tôn đại nhân đến thánh địa." Khi nữ tử tên Mộ Vân này nói chuyện, ánh mắt của nàng ta liền dán chặt lên người Sở Phong Miên, trong ánh mắt tràn đầy ý lấy lòng trần trụi, không hề che giấu. "Ra là Mộ Vân công chúa." Sở Phong Miên lại không để tâm đến tất cả, bình tĩnh nói. Mộ Vân này một thân y phục, không giống hoàng tử, lại xa hoa hơn hẳn con cháu hoàng thất, rõ ràng là một công chúa trong hoàng thất Thiên Kiếm Lĩnh. Trong hoàng thất Thiên Kiếm Lĩnh từ trước đến nay đều là các hoàng tử nắm quyền, các công chúa dù địa vị rất cao nhưng chỉ có hư quyền, căn bản không có tư cách tranh đoạt. Giống như đệ nhất hoàng nữ là một ngoại lệ, và xưng hô của nàng ta cũng là hoàng nữ chứ không phải công chúa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận