Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5010: Tiến vào trung tầng

Cửu Vực kiếm thuật thức thứ sáu, Tam Sinh, đã được Sở Phong Miên hoàn toàn lĩnh hội, những huyền diệu bên trong nó đều đã được dung nhập vào Kiếm Đạo Cổ Tịch, khiến cho Kiếm Đạo Cổ Tịch càng thêm hoàn thiện. Lần này có được hài cốt Ma La thiếu chủ, chỗ tốt đạt được lại nhiều hơn so với tưởng tượng của Sở Phong Miên. Không chỉ có đạt được Chân Ma Vạn Thế Bất Diệt Thể, mà còn đạt được Ma La Tam Sinh Quyền, hơn nữa Sở Phong Miên còn đem những huyền diệu võ đạo của Ma La Tam Sinh Quyền dung nhập vào Kiếm Đạo Cổ Tịch. Từ đó, đã sáng tạo ra Cửu Vực kiếm thuật thức thứ sáu, Tam Sinh. Đây cũng là thu hoạch lớn nhất của Sở Phong Miên khi đạt được hài cốt Ma La thiếu chủ.
Mà thu hoạch của Sở Phong Miên không chỉ có vậy, hắn nhìn về hướng hài cốt Ma La thiếu chủ, hiện tại hài cốt Ma La thiếu chủ đã hoàn toàn hòa làm một thể với hình chiếu Ma La thiếu chủ mà Sở Phong Miên triệu hồi. Ngay khi hai thứ này hoàn toàn hòa vào nhau, thực lực Ma La thiếu chủ trước mắt lại tiến thêm một bước, hoàn toàn so với lúc vừa triệu hồi đã tăng gấp đôi thực lực. Điều này đồng nghĩa với việc Ma La thiếu chủ hiện tại đã có khoảng hai thành lực lượng so với lúc đỉnh phong, với thực lực như vậy, trong đám võ giả Đạo Tôn, cũng không thể coi là yếu. Thực lực của Ma La thiếu chủ hiện tại chắc chắn đủ để đối kháng với phần lớn võ giả Đạo Tôn, thậm chí nếu Ma La thiếu chủ thi triển Ma La Tam Sinh Quyền, thì ngay cả một số võ giả Đạo Tôn đỉnh phong cũng cảm thấy uy hiếp không nhỏ. Đây chính là thu hoạch mà Sở Phong Miên có được khi mạo hiểm đoạt lấy hài cốt Ma La thiếu chủ. Tuy rằng lần xuất thủ này khiến Sở Phong Miên trêu chọc Hắc Ma kỷ nguyên, trêu chọc lão tổ Tội Ngục kia, nhưng thu hoạch đạt được lớn hơn rất nhiều so với những cái giá phải trả đó.
“Tiếp theo ngược lại cần phải đi tìm kiếm một chút Vạn Ma Chi Nguyên, để có thể tu hành tốt hơn Chân Ma Vạn Thế Bất Diệt Thể.” Sở Phong Miên lẩm bẩm. Sức mạnh mà Chân Ma Vạn Thế Bất Diệt Thể mang lại, Sở Phong Miên đã từng trải qua, trong lòng rất rõ những lợi ích khi tu luyện Chân Ma Vạn Thế Bất Diệt Thể. Việc tu luyện Chân Ma Vạn Thế Bất Diệt Thể đến tầng thứ cao hơn cũng giúp tăng lên đáng kể thực lực của Sở Phong Miên. Vì vậy đối với Sở Phong Miên mà nói, hắn cần đi tìm kiếm thêm Vạn Ma Chi Nguyên, để tu hành Chân Ma Vạn Thế Bất Diệt Thể. Theo ký ức của Ma La thiếu chủ, ngay tại khu vực trung tầng, có một phân điện của Chân Ma Điện được xây dựng ở đó.
"Đi." Sở Phong Miên chậm rãi đứng dậy, hắn cũng thu hồi ba nghìn Vô Thượng Kiếm Khí về trong cơ thể, một lúc sau trận pháp cấm chế do Sở Phong Miên bố trí trong sơn cốc này đã hoàn toàn tan biến, không để lại bất cứ dấu vết nào. Sở Phong Miên bước một bước, biến thành một đạo độn quang, bay về hướng trung tầng. Trên đường đi, Sở Phong Miên cũng thi triển linh thức ra, luôn chú ý đến những gì xung quanh, một mặt là để thăm dò bảo tàng, dù sao ở trong Vô Gian cấm khu này, đâu đâu cũng có thể ẩn giấu bảo tàng. Thời kỳ Thần Vực kỷ nguyên võ đạo hưng thịnh, nhất là những kỷ nguyên võ đạo có thể thành tựu cảnh giới chúa tể, có đến mấy chục loại, không giống như bây giờ, khi võ đạo kỷ nguyên chỉ nắm giữ trong tay một số thế lực lớn. Tại Thần Vực kỷ nguyên, rất nhiều võ đạo kỷ nguyên lại được lưu truyền rộng rãi, ai ai cũng có thể tu hành.
Vì vậy, võ giả thời Thần Vực kỷ nguyên cũng không nhất thiết phải gia nhập các đại tông môn. Dù rằng gia nhập một số đại tông môn cũng có những lợi ích rất lớn, có thể có tài nguyên, được cường giả che chở. Nhưng vẫn có những võ giả đã quen tự do tự tại, không thích bất kỳ sự ràng buộc nào, từ trước đến nay quen độc hành, những võ giả độc hành như vậy cũng không phải là ít. Do đó, không chỉ một số vị trí của các đại tông môn, mà ở những nơi hẻo lánh, cũng có thể là động phủ do các võ giả độc hành lưu lại. Những võ giả độc hành này thực lực cũng không hề yếu, dựa theo ký ức của Thiên Nhân Chi Chủ, trong số những võ giả độc hành của Thần Vực kỷ nguyên, những cường giả Thánh Tôn, thậm chí Đạo Tôn cũng không phải là ít. Giống như Đế Tôn, người được xem là đệ nhất nhân dưới cảnh giới chúa tể trong Thần Vực kỷ nguyên, thực chất cũng là một võ giả độc hành. Cho nên ở mỗi nơi của Thần Vực kỷ nguyên, đều có thể xuất hiện một tòa bảo tàng, không ai có thể hoàn toàn biết được hành tung của những võ giả độc hành này, ngay cả Thiên Nhân Chi Chủ, một vị chúa tể, cũng không thể biết hết.
Trên đường đi, Sở Phong Miên lại phát hiện hai động phủ do võ giả độc hành lưu lại, và đều được Sở Phong Miên thuận tay thu lấy. Mặc dù đây chỉ là động phủ của hai võ giả cấp bậc Thánh Hoàng cao giai, nhưng Sở Phong Miên vẫn không chê, đều thuận tay thu lấy. Mặt khác, việc Sở Phong Miên thi triển linh thức còn là để phòng ngừa việc bị võ giả tập kích bất ngờ. Mỗi lần Vô Gian cấm khu mở ra, có hơn một nửa võ giả vẫn lạc, nhưng đều không phải là do nguy hiểm của bản thân Vô Gian cấm khu mà vẫn lạc. Những thiên tai như dòng lũ thiên địa, mặc dù sức mạnh bộc phát cực kỳ lớn, nhưng Vô Gian cấm khu đã mở ra vài lần, rất nhiều võ giả tiến vào Vô Gian cấm khu đều đã có sự chuẩn bị, mà một khi đã chuẩn bị sẵn sàng thì đều có thể thong dong ứng phó.
Nguyên nhân chính khiến một lượng lớn võ giả vẫn lạc vẫn là do việc võ giả chém giết lẫn nhau, tranh đoạt bảo vật, giống như Sở Phong Miên khi tranh đoạt hài cốt Ma La thiếu chủ. Hoặc chính là việc chặn đường cướp của, so với việc hao phí một lượng lớn tinh lực đi tìm bảo tàng, chi bằng trực tiếp giết người cướp của, những võ giả có suy nghĩ như vậy không phải là ít. Cho nên trong Vô Gian cấm khu này, đâu đâu cũng tiềm ẩn nguy hiểm, tiềm ẩn bẫy rập. Thực lực của Sở Phong Miên hiện tại dù đã đạt tới cấp độ Thánh Tôn, nhưng đạo lý "cẩn thận đi vạn năm thuyền" thì Sở Phong Miên vẫn hiểu rõ, hắn không muốn sơ sẩy mà lật thuyền trong mương. Trên đường đi Sở Phong Miên cũng đã phát hiện không ít bẫy rập do các võ giả đặt ra, tuy nhiên Sở Phong Miên cũng không để ý tới, hắn không có thời gian dây dưa với những võ giả này, chỉ cần là không ảnh hưởng đến Sở Phong Miên, hắn đều không để ý tới.
“Cuối cùng thì cũng xem như tiến vào khu vực trung tầng rồi.” Sở Phong Miên liên tục độn quang xuyên qua, cuối cùng khi bay qua một mảng lớn rừng rậm, Sở Phong Miên cảm thấy sự biến đổi của môi trường xung quanh, linh khí thiên địa ở đây lại đột ngột trở nên nồng đậm hơn rất nhiều. Đây cũng chính là dấu hiệu cho thấy đã tiến vào trung tầng. Vô Gian cấm khu chia làm ba khu vực, thật ra là kế thừa từ Thần Vực kỷ nguyên, vòng ngoài, trung tầng, và bên trong giới, nồng độ linh khí thiên địa ở ba khu vực này hoàn toàn khác nhau. Điều này cũng dẫn đến việc một số tông môn thường chọn nơi đóng quân ở trung tầng, thậm chí là bên trong giới, như vậy mới thích hợp để tu hành, mà chỉ có một số thế lực yếu kém, hoặc các tông môn ẩn mình độc lập, mới chọn xây dựng tông môn ở vòng ngoài.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận