Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 205: Luyện thành chút thành tựu

Chương 205: Luyện thành chút thành tựu
Một tiếng long ngâm vang vọng chân trời.
Ở trên bầu trời, con Lôi Ưng nghe được tiếng long ngâm này, trong đầu lập tức rơi vào trạng thái trống rỗng, theo trên trời, thân hình rơi thẳng xuống.
Tiếng chiến long ngâm này đủ để khiến Lôi Ưng ngơ ngác trong khoảng một giây, thân hình không tự chủ rơi xuống.
Viễn cổ chiến long vốn là vạn yêu chi hoàng, một tiếng long ngâm bất thình lình đủ để trấn nhiếp vô số yêu thú.
Theo Sở Phong Miên tu luyện Chiến Long Quyết, ngưng tụ ra tinh huyết viễn cổ chiến long càng ngày càng nhiều, bây giờ chỉ cần Sở Phong Miên khẽ gầm một tiếng long ngâm, tuy không thể so với chân chính viễn cổ chiến long, nhưng cũng đủ để so được với tiếng long ngâm chân long, một tiếng long ngâm này đủ để khiến Lôi Ưng ngây người khoảng một giây.
Trừ phi là yêu thú trên Thần Lực Cảnh, nếu không một tiếng long ngâm của Sở Phong Miên đều đủ trấn nhiếp trong chớp mắt.
"Long ngâm? Nhân loại! Xem ra trên người ngươi có huyết mạch chân long!" Lôi Ưng tỉnh táo lại, nhìn Sở Phong Miên phát ra giọng the thé nói.
"Hôm nay ta nuốt ngươi! Cũng có thể có được huyết mạch của ngươi, giúp ta tiến thêm một bước!" Lôi Ưng trước mắt cũng có suy nghĩ giống hệt loài Lôi Ưng, thấy Sở Phong Miên trong ánh mắt đều lộ ra vài phần tham lam.
Sở Phong Miên muốn chém giết nó để có được huyết khí của Lôi Ưng, Lôi Ưng cũng vậy, muốn giết Sở Phong Miên để thôn phệ hết huyết mạch của hắn.
Huyết mạch chân long đối với yêu thú mà nói chính là đại bổ tuyệt đối.
"Giết!" Ánh mắt Sở Phong Miên lạnh lẽo, không nói lời nào, tay cầm Xích Viêm kiếm hướng Lôi Ưng đột nhiên chém tới.
Huyết khí đầy trời hóa thành từng đạo kiếm khí hình mặt người, chém tới Lôi Ưng.
"Ầm ầm!" Lôi Ưng cười lạnh, từ trong miệng phun ra vô số lôi đình, lôi đình đầy trời cùng từng đạo từng đạo kiếm khí màu máu đan vào nhau.
"Oanh! Oanh! Oanh!" Vô số âm thanh va chạm nổ vang lên.
Trong toàn bộ không gian, vô số cây cối trong rừng đều bị hai cỗ lực lượng va chạm này làm vỡ nát.
"Thực lực của Lôi Ưng này thật sự mạnh mẽ phi phàm, không hổ là dị chủng trong tiên thiên yêu thú!" Sở Phong Miên thấy Lôi Ưng từ trong miệng phun ra lôi đình đầy trời, trong mắt lộ ra vài phần nghiêm túc.
Nhưng lực lượng của Lôi Ưng, dù tương đương Sở Phong Miên, linh lực của nó cũng không thể so sánh với Sở Phong Miên được.
Kiếm trong tay Sở Phong Miên vung lên, cơ hồ không cần dùng linh lực, vô số kiếm khí ào ạt đánh ra.
Kiếm khí đánh ra điên cuồng như vậy, dù là để một Thánh giả đến cũng không chắc đã chịu nổi, nhưng đối với Sở Phong Miên mà nói, cử động như vậy có thể nói vô cùng dễ dàng.
Còn Lôi Ưng thì không điên cuồng như Sở Phong Miên, mỗi tia chớp nó phun ra đều đang tiêu hao linh lực của nó.
Vài hiệp trôi qua, thế công của Sở Phong Miên không giảm, còn Lôi Ưng thì đã có chút chống đỡ không nổi.
"Chết cho ta!" Sở Phong Miên giận quát một tiếng, một cỗ kiếm khí màu huyết hồng dài đến trăm mét, tràn ngập vô số huyết khí hướng Lôi Ưng một kiếm chém tới.
"Tê!" Một kiếm kinh khủng như sát thần giáng lâm, bổ thẳng vào người Lôi Ưng, khiến thân hình nó lao nhanh từ trên không rơi xuống.
Vô số huyết khí từ vết thương của Lôi Ưng toát ra.
"Thôn phệ!" Sở Phong Miên vung tay, huyết khí trên người Lôi Ưng đều bị Sở Phong Miên hút hết, thôn phệ không còn.
Huyết khí này có thể bù được cho tổng số hơn trăm con yêu thú như Bạch Sa Hổ.
"Sát lục kiếm thuật này thật sự khủng bố tới cực điểm, bây giờ nếu không tu luyện sát lục kiếm thuật này, chiến một trận với Lôi Ưng chỉ sợ nhiều nhất chỉ có thể đánh ngang."
"Muốn chém giết nó nhất định phải dùng Phong Nhiêu Bi mới được, nhưng bây giờ tu luyện sát lục kiếm thuật này đã đủ để chém giết lôi đình này!" Sở Phong Miên nhìn thi thể Lôi Ưng, tay khẽ động cuốn sạch lấy vô số huyết khí trong đó, lại một lần nữa dung nhập vào sát lục kiếm thuật.
Mà lần này, Sở Phong Miên cảm thấy sát lục kiếm thuật trên người cũng bắt đầu phát sinh biến hóa, sát ý huyết khí trong đó trở nên thuần túy hơn nhiều.
Màu huyết hồng cũng biến thành đỏ thẫm hơn.
Sở Phong Miên rõ ràng đây chính là kết quả khi sát lục kiếm thuật của hắn rốt cục bước vào cảnh giới tiểu thành.
"Đồ Lục Nhân Gian!" Sở Phong Miên cầm Xích Viêm kiếm, lần nữa chém xuống rừng cây trên mặt đất.
Một cỗ kiếm mang huyết hồng dài khoảng năm, sáu trăm mét, một kiếm rơi xuống, toàn bộ mặt đất bị chẻ ra một khe lớn rộng hai mươi mét, kéo dài hàng ngàn mét.
Vô số cây rừng phía trên, đều dưới một kiếm này, vỡ vụn gần hết.
Uy lực một kiếm này, so với vừa nãy mạnh hơn mấy lần.
Đây là khi tu luyện sát lục kiếm thuật đạt đến một chút thành tựu!
"Tốt! Có sát lục kiếm thuật này, dù không dùng Phong Nhiêu Bi, đối phó Viêm Nam công tử, Sở Nanh bọn họ cũng không thành vấn đề!" Sở Phong Miên ngạo nghễ nói.
Phong Nhiêu Bi tuy mạnh nhưng không thể thường xuyên dùng, Sở Phong Miên dù có được không ít tài phú trong lăng mộ này, nhưng cũng không thể tùy ý tiêu xài.
Dù sao cơ hội đại phát tài trong lăng mộ này chỉ có lần này, cho nên Sở Phong Miên nhất định phải trân trọng.
Uy lực sát lục kiếm thuật hiện tại tuy kém Phong Nhiêu Bi, nhưng Sở Phong Miên thi triển lại vô cùng thuần thục, hắn là kiếm tu, vũ khí chung quy vẫn là kiếm.
Phong Nhiêu Bi có mạnh hơn cũng không thích hợp với Sở Phong Miên, chỉ có thể coi là át chủ bài.
Nhất là tương lai nếu sát lục kiếm thuật này tấn thăng lần nữa, uy lực chắc chắn còn hơn Phong Nhiêu Bi, việc tu luyện thành sát lục kiếm thuật này chắc chắn xứng đáng việc Sở Phong Miên đã thức tỉnh mười giọt tinh huyết viễn cổ chiến long.
Có thực lực này, Sở Phong Miên mới chính thức có vốn liếng để đối đầu với thái tử Chí Lăng Thiên.
Sở Phong Miên vẫn nhớ rõ chuyện Chí Lăng Thiên đã đánh lén hắn lúc khảo hạch, đợi đến khi có đủ thực lực, chuyện đầu tiên hắn muốn làm chính là giết Chí Lăng Thiên.
Sau đó hủy diệt hai đại gia tộc Trình gia và Sở gia trong Võ Thắng học viện!
Sáu ngày.
Sở Phong Miên đến đạo thứ ba trong cánh cửa lớn này tổng cộng đã sáu ngày, vô số yêu thú trong không gian này đều bị Sở Phong Miên chém giết không còn một tên.
Trước mắt Sở Phong Miên, cánh cửa thứ tư đã sớm mở ra.
Cánh cửa thứ tư này vốn cần phải trải qua bảy ngày mới mở, nhưng bây giờ tất cả yêu thú đã bị chém giết hết.
Cánh cửa thứ tư đã sớm mở ra.
Từ cánh cửa lớn thứ ba này, Sở Phong Miên nhận được vô vàn chỗ tốt, đã tu luyện được sát lục kiếm thuật đến cấp độ có chút thành tựu.
Điều này khiến hắn càng thêm mong chờ cuộc khảo hạch trong cánh cửa lớn thứ tư sẽ là gì.
Từng cuộc khảo hạch này tuy cực kỳ nguy hiểm, nhưng ẩn chứa trong đó cũng là kỳ ngộ.
Sở Phong Miên khẽ động chân, lại lần nữa bước vào trong cánh cửa thứ tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận