Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 6362: Trọng thương mà chạy

Chương 6362: Trọng thương bỏ chạy Cùng lúc đó, một đạo móng vuốt rồng khổng lồ xuất hiện, hướng về phía lôi đình cung điện oanh kích tới.
Ầm ầm!
Phía trên lôi đình cung điện, vô số tia sét nổi lên, cố gắng ngăn cản móng vuốt rồng to lớn của Ngạo Long Vương.
Nhưng dưới sự oanh kích của móng vuốt rồng ẩn chứa long bản nguyên lực lượng này, lôi đình cung điện lại một lần nữa bị đánh thủng một lỗ hổng, theo móng vuốt rồng hạ xuống, cánh tay phải Đông Đế dùng để ngăn cản cũng bị xé rách.
Hai tay đều bị chém đứt.
Bất quá Sở Phong Miên cùng Ngạo Long Vương vẫn chưa kịp tấn công thêm, điện quang trên người Đông Đế không ngừng lóe lên, tốc độ độn quang của hắn ngày càng nhanh.
Ngay cả Sở Phong Miên và Ngạo Long Vương cũng có chút không đuổi kịp, trong chốc lát, thân hình Đông Đế hoàn toàn biến mất trong Thái Hư.
Trong Thái Hư không còn bất kỳ khí tức nào của Đông Đế, hiển nhiên hắn đã rời đi.
Thà rằng bẻ gãy hai tay, cũng phải rời đi.
Đông Đế quả thực là hạng người trải qua trăm trận chiến, khi phát hiện lực một mình không thể đối kháng liên thủ của Sở Phong Miên và Ngạo Long Vương, liền lựa chọn trực tiếp bỏ chạy, thậm chí nguyện liều mạng bị thương để trốn thoát.
Mặc dù Sở Phong Miên và Ngạo Long Vương đều đã ra tay làm Đông Đế bị thương, nhưng cuối cùng vẫn không giết được hắn, coi như một tai họa ngầm.
"Con vịt luộc chín lại bay."
Sở Phong Miên bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Bất kể là Sở Phong Miên hay Ngạo Long Vương đều cảm thấy như vậy.
Bọn họ vốn dĩ là vì tranh đoạt đạo thể hoàn mỹ của Đông Đế mà ra tay đánh nhau, nhưng không ai ngờ rằng kết quả lại vì sự hồi sinh của Đông Đế mà xảy ra biến cố bất ngờ như vậy.
Không ai trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Thậm chí Hoàn Vũ Thiên Tôn thức tỉnh còn rơi vào cảnh vẫn lạc, một vị đại năng giả, vốn rất khó chết, dù sao có thể thành tựu đại năng giả, ai cũng đều là thiên chi kiêu tử, không biết có bao nhiêu cơ duyên, thủ đoạn bảo mệnh vô cùng nhiều.
Giống như Sở Phong Miên tự tin có thể đánh bại một vị đại năng giả.
Nhưng để chém giết một vị đại năng giả.
Cho dù là vị đại năng giả yếu nhất, Sở Phong Miên cũng không có nắm chắc nào.
Chỉ có điều Hoàn Vũ Thiên Tôn đã bị Đông Đế trực tiếp thôn phệ, chết không thể chết hơn.
Thực lực của Hoàn Vũ Thiên Tôn lúc đó, kỳ thật cũng không kém bao nhiêu so với Đông Đế, nhưng tốc độ ra tay của Đông Đế thực sự quá nhanh.
Thêm vào đó là biến cố Đông Đế đột nhiên phục sinh, đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, không ai nghĩ rằng Đông Đế vừa mới hồi sinh lại trở thành hắc thủ.
Tuy nhiên, Sở Phong Miên và Ngạo Long Vương cũng không tính là hoàn toàn không có thu hoạch gì, ít nhất cả hai đều có được một bàn tay của Đông Đế.
Sở Phong Miên trực tiếp dùng vô số cấm chế trận pháp trấn áp bàn tay của Đông Đế, sau đó thu vào thế giới bản thể, cẩn thận dùng lực lượng trấn áp, để phòng ngừa xảy ra bất kỳ biến cố nào.
Trên bàn tay của Đông Đế này ẩn chứa một cỗ lực lượng cường đại, giữ lại cũng có chút tác dụng.
Ngạo Long Vương cũng làm như vậy, đều thu lấy bàn tay của Đông Đế và trấn áp.
Bất quá so với việc kết thù kết oán với một vị cường giả đỉnh cấp như Đông Đế, một chút thu hoạch cũng không đáng kể.
Hiện tại mặc dù lực lượng của Đông Đế vẫn vô cùng suy yếu, nhưng dù sao Đông Đế trong truyền thuyết chính là một trong Ngũ Phương Đại Đế của Tiên Giới cổ xưa, là tuyệt đối cự đầu.
Một khi Đông Đế khôi phục thực lực, đó sẽ là một mối uy hiếp lớn, rất phiền phức.
Sở Phong Miên và Ngạo Long Vương liếc nhìn nhau, cả hai đều không có ý định tiếp tục tranh đấu.
Dù sao sau sự hồi sinh của Đông Đế, hai người bọn họ đều hiểu rằng sắp có chuyện lớn xảy ra.
Lúc này mà tiếp tục tranh đấu cũng không có ý nghĩa gì.
"Đi!"
Ngạo Long Vương nhìn chằm chằm Sở Phong Miên một cái, thân hình bước ra một bước, hướng về phía bên ngoài Thái Hư bay đi.
Sở Phong Miên không hề ngăn cản, tùy ý để Ngạo Long Vương rời đi.
Đông Đế phục sinh, mới là đại sự.
So với Thiên Yêu Đạo, Quần Tinh Hội các loại thì chuyện này lại không tính là gì.
"May mà Hư Chân Diễm vẫn còn."
Sở Phong Miên thở dài một tiếng, hắn nhìn về phía nội bộ Tiên Hoàng phủ, sau những trận chiến liên tiếp, nơi đây bây giờ cũng đã là một mảnh hỗn độn.
Nếu không phải do tiên hoàng phủ không thể bị đánh vỡ, với mức độ chiến đấu này, có lẽ đã sớm bị xé nát rồi.
Bất quá may mắn là Hư Chân Diễm vẫn còn, đối với Sở Phong Miên mà nói đây cũng coi như một sự an ủi.
Sau khi thôn phệ Hư Chân Diễm, Sở Phong Miên cũng rời khỏi Tiên Hoàng phủ, thân hình liên tục lóe lên, rất nhanh liền rời khỏi Thái Hư, hướng về phía thế giới khe núi bay đi.
Đông Đế phục sinh, thực sự là một chuyện lớn kinh thiên động địa, Sở Phong Miên định thông báo tin tức này cho Đạo Tổ và những người khác để cùng nhau tìm cách đối phó.
Các võ giả Chân Tiên giới ở Thái Hư chỉ biết rằng tiên hoàng phủ vừa bùng nổ một trận đại chiến kinh thiên, nhưng không ai biết chuyện lớn kinh thiên động địa nào đã xảy ra bên trong.
Một vị cự đầu đỉnh cấp đến từ Tiên giới cổ xưa đã sống lại, tin tức này đủ để gây chấn động các giới, dòng sông thời gian, Vĩnh Hằng đại lục, Chân Tiên giới, đều sẽ vì chuyện này mà rung chuyển.
Đồng thời Sở Phong Miên lờ mờ cũng cảm thấy sự phục sinh của Đông Đế không phải ngẫu nhiên, xem ra vì Hoàn Vũ Thiên Tôn nên Đông Đế mới hồi sinh.
Thế nhưng, ở nơi sâu xa lại có một bàn tay lớn đang đẩy mọi chuyện theo hướng này.
"Thái Hư, chuyện gì xảy ra? Có phải lại có đại năng giả xuất thủ?"
Sở Phong Miên vừa đến khe núi, đã gặp Đạo Tổ.
Khí tức trên người Đạo Tổ bây giờ cũng vô cùng hỗn loạn, dường như ông cũng vừa mới trải qua một trận đại chiến.
Khi thấy Sở Phong Miên đến, Đạo Tổ đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, sau đó lập tức hỏi Sở Phong Miên.
Ông vừa mới phát hiện có đại năng giả tiến vào Thái Hư.
Nhưng Đạo Tổ vừa định ra tay giúp đỡ đã bị một vị đại năng giả khác ngăn cản, vị đại năng kia mặc dù không đánh bại được ông, nhưng Đạo Tổ cũng không thể nào tiến về Thái Hư được.
Bởi vậy ông không thể biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì bên trong Thái Hư, nhưng từ sức mạnh bộc phát thì biết chắc chắn đã có một trận đại chiến.
Điều ông lo lắng nhất vẫn là an nguy của Sở Phong Miên, dù sao Sở Phong Miên là người nắm giữ cơ hội chạy trốn khỏi Chân Tiên giới của bọn họ.
Nhìn thấy Sở Phong Miên không sao, Đạo Tổ cũng yên tâm hơn nhiều, sau đó truy hỏi.
"Do tiên hoàng phủ hiện thế nên Hoàn Vũ Thiên Tôn và Ngạo Long Vương đều đã tiến vào Thái Hư."
Nghe Đạo Tổ hỏi, Sở Phong Miên lập tức trả lời.
"Hoàn Vũ Thiên Tôn?"
"Ngạo Long Vương?"
Nghe được hai cái tên này, sắc mặt Đạo Tổ cũng trở nên khó coi.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận