Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3739: Chốn cũ ký ức

Chương 3739: Chốn cũ ký ức Đương nhiên cũng là bởi vì Kiếm Đạo Chi Chủ khi đối mặt với Sở Phong Miên, sẽ thu liễm lực lượng trên người, phòng ngừa gây tổn thương đến Sở Phong Miên. Cho nên, khi còn ở kiếp trước, Sở Phong Miên chưa từng cảm nhận được sức mạnh của Kiếm Đạo Chi Chủ. Vào lúc đó, Sở Phong Miên chỉ là một vị Kiếm Đạo Chi Chủ, một cường giả trong Cửu Vực, có thực lực gần với Tiên Nhân. Đến kiếp này, Sở Phong Miên mới dần hiểu được thân phận thật sự của Kiếm Đạo Chi Chủ. Từ lực lượng ẩn chứa trong Cực Đạo kiếm ấn này có thể thấy, thực lực của Kiếm Đạo Chi Chủ so với U Đế còn mạnh hơn, rõ ràng là ở một đẳng cấp cao hơn. Chỉ riêng việc lưu lại Cực Đạo kiếm ấn này thôi cũng khiến U Đế bó tay hết cách, không thể nào mở được hộp ngọc này. Thực lực của U Đế miễn cưỡng được xem là bước vào cấp độ thứ ba của cửu giai Tiên Đế, Hóa Đạo Chi Cảnh. Còn thực lực của Kiếm Đạo Chi Chủ thậm chí còn vượt xa U Đế một bậc, như vậy thực lực thật sự của Kiếm Đạo Chi Chủ hẳn là đạt đến đỉnh phong của Hóa Đạo Chi Cảnh. Đỉnh phong Hóa Đạo Chi Cảnh của cửu giai Tiên Đế đã có được sức mạnh gần như sánh ngang với chúa tể.
"Đây mới là sức mạnh thực sự của sư tôn sao?" Sở Phong Miên lẩm bẩm một mình. Ánh mắt của hắn hướng đến hộp ngọc. Uy lực của Cực Đạo kiếm ấn này khiến U Đế bó tay. Nhưng Sở Phong Miên, thân là đệ tử của Kiếm Đạo Chi Chủ, lại có phương pháp hóa giải Cực Đạo kiếm ấn này. "Đi." Đầu ngón tay Sở Phong Miên khẽ động, một đạo ánh kiếm màu bạc hiện lên ở trên đầu ngón tay. Đạo ánh kiếm này gần như giống hệt với Cực Đạo kiếm ấn trên hộp ngọc, đây chính là Cực Đạo kiếm ấn của riêng Sở Phong Miên. Cực Đạo kiếm ấn là một loại thủ đoạn riêng của Kiếm Đạo Môn, chỉ có đệ tử của Kiếm Đạo Chi Chủ, người được Kiếm Đạo Chi Chủ công nhận, mới có thể có được. Mỗi người ngưng tụ ra Cực Đạo kiếm ấn đều có lực lượng khác nhau, nhưng có một điểm chung, đó là phong tỏa của Cực Đạo kiếm ấn chỉ có thể được hóa giải bằng chính Cực Đạo kiếm ấn tương ứng. Nếu không, chỉ có thể dùng lực cưỡng ép bài trừ. Cực Đạo kiếm ấn trên hộp ngọc là một nan đề đối với U Đế, nhưng với Sở Phong Miên mà nói, có thể dễ dàng giải trừ trong tích tắc. Đạo ánh kiếm màu bạc vừa ngưng tụ trên đầu ngón tay Sở Phong Miên liền bay đến hộp ngọc, hòa vào Cực Đạo kiếm ấn trên đó. Trong khoảnh khắc hợp nhất, sức mạnh của cả hai Cực Đạo kiếm ấn đều nhanh chóng tiêu hao. Tuy nhiên, Cực Đạo kiếm ấn trên hộp ngọc dù sao cũng là do chính Kiếm Đạo Chi Chủ để lại, sức mạnh ẩn chứa trong đó đến U Đế cũng không thể loại bỏ. Việc Sở Phong Miên dùng Cực Đạo kiếm ấn để bài trừ cũng cần một khoảng thời gian nhất định, nhưng Sở Phong Miên không hề vội vàng.
Thời gian từng giây trôi qua. Sở Phong Miên kiên nhẫn chờ đợi, Cực Đạo kiếm ấn trên hộp ngọc dần dần bị hóa giải từng chút một. Sau nửa ngày, rốt cuộc Cực Đạo kiếm ấn còn sót lại một chút lực lượng cuối cùng cũng tiêu tan hoàn toàn. Hộp ngọc không còn bất kỳ phong tỏa nào. Nhìn hộp ngọc đó, lòng Sở Phong Miên cũng không khỏi bồn chồn. Hắn không biết Kiếm Đạo Chi Chủ rốt cuộc đã để lại cho hắn vật gì, nhưng bây giờ, đáp án đã ở trước mắt, chỉ chờ Sở Phong Miên tự mình khám phá. Sở Phong Miên vươn tay, chậm rãi mở hộp ngọc ra. Thế nhưng, trong hộp ngọc, Sở Phong Miên lại không thấy gì cả.
"Không có?" Sắc mặt Sở Phong Miên hoàn toàn biến đổi. Hắn đã bỏ ra quá nhiều công sức, suýt nữa thì mất mạng để đến được hộp ngọc này, mà bên trong lại trống rỗng? Ngay lúc Sở Phong Miên còn đang suy nghĩ thì đột nhiên trước mắt hắn xuất hiện một khung cảnh hoàn toàn khác, đây là một ngọn núi cao lớn, một ngọn núi đơn độc vút thẳng lên trời, mây mù bao phủ. Trên ngọn núi này có rất nhiều cung điện được xây dựng rải rác khắp nơi.
"Nơi này là, Thiên Tuyệt Sơn?" Sở Phong Miên đánh giá khung cảnh xung quanh, trong ánh mắt lộ rõ một chút hoài niệm. Thiên Tuyệt Sơn. Đây chính là nơi từng đặt Kiếm Đạo Môn. Sở Phong Miên từ nhỏ đã lớn lên ở Thiên Tuyệt Sơn này. Sau khi Kiếm Đạo Chi Chủ vẫn lạc, bảy đại tông môn đã tấn công vào Thiên Tuyệt Sơn. Vô số đệ tử Kiếm Đạo Môn đã chết trên Thiên Tuyệt Sơn này. Và cuối cùng Sở Phong Miên cũng chọn nhảy xuống vách núi Thiên Tuyệt Sơn. Khi tỉnh dậy, hắn đã chuyển thế trọng sinh, trở thành Sở Phong Miên. Hiện tại, Sở Phong Miên lại đến Thiên Tuyệt Sơn. Không, không phải đến Thiên Tuyệt Sơn. Cuộc chiến giữa bảy đại tông môn liên thủ tấn công Kiếm Đạo Môn đã diễn ra vô cùng khốc liệt, Thiên Tuyệt Sơn đã bị phá hủy hoàn toàn. Có thể nói, trong Cửu Vực không còn tồn tại Thiên Tuyệt Sơn. Đó cũng là lý do khiến Sở Phong Miên không thể thực hiện được ý nguyện trở về Thiên Tuyệt Sơn để nhìn lại. Nhưng giờ đây, khung cảnh trước mặt hắn lại chính là Thiên Tuyệt Sơn, hơn nữa còn là khung cảnh trước vạn năm đại chiến, nên Sở Phong Miên có thể kết luận rằng hắn không thực sự đến Thiên Tuyệt Sơn. Mà ý thức của hắn đã bị đưa vào một không gian. Hiện tại, hắn đang ở trong không gian đó, nhìn thấy khung cảnh của Thiên Tuyệt Sơn.
"Đây chính là vật bên trong hộp ngọc, là thứ mà sư tôn muốn ta nhìn thấy sao?" Sở Phong Miên lẩm bẩm. Sự thay đổi trước mắt, cảnh tượng hắn đang thấy, đều xuất phát từ hộp ngọc đó. Trong hộp ngọc không hề trống rỗng, mà là một đoạn cảnh tượng. Trên Thiên Tuyệt Sơn này, Sở Phong Miên không hề nhìn thấy bóng dáng của bất kỳ một võ giả nào.
"Đây là Thiên Tuyệt Sơn trước khi Kiếm Đạo Môn được thành lập." Thiên Tuyệt Sơn từng là một vùng đất chết ở Cửu Vực, khí độc bao quanh, côn trùng độc hại khắp nơi, linh khí lại không hề dồi dào. Vì vậy, không một võ giả nào muốn đến gần. Sau khi Kiếm Đạo Chi Chủ chọn Thiên Tuyệt Sơn làm nơi xây dựng Kiếm Đạo Môn, chiêu mộ môn đồ, Thiên Tuyệt Sơn mới dần dần trở nên náo nhiệt. Hiện tại, Thiên Tuyệt Sơn này hẳn là Thiên Tuyệt Sơn trước khi Kiếm Đạo Môn được thành lập.
"Kia là cái gì?" Đúng lúc Sở Phong Miên quan sát xung quanh, đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một vết nứt vỡ ra, từ đó, một bóng dáng trẻ tuổi chậm rãi bước ra.
"Sư tôn!" Sở Phong Miên lập tức nhận ra, bóng dáng đó chính là Kiếm Đạo Chi Chủ. Nhưng điều thu hút Sở Phong Miên không phải là Kiếm Đạo Chi Chủ, mà là đứa trẻ đang được ôm trong lòng Kiếm Đạo Chi Chủ.
"Đây là, ta?" Từ đứa trẻ đó, Sở Phong Miên cảm thấy một luồng khí tức giống hệt mình. Đứa trẻ đó chính là Sở Phong Miên, hay nói đúng hơn, chính là Sở Kiếm Bạch ở kiếp trước. Sở Phong Miên từ nhỏ đã lớn lên trên Thiên Tuyệt Phong. Hắn không có cha mẹ, chỉ có sư tôn và các sư huynh sư tỷ. Với Sở Phong Miên, Kiếm Đạo Chi Chủ vừa là thầy vừa là cha. Sở Phong Miên từng hỏi Kiếm Đạo Chi Chủ về xuất thân của mình. Kiếm Đạo Chi Chủ chỉ nói rằng Sở Phong Miên là một đứa trẻ mồ côi mà hắn tình cờ nhặt được.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận