Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 46: Thị Phi Bất Phân

"Ra tay đi." Câu nói này, từ miệng Sở Phong Miên thốt ra, chẳng khác nào một con dao găm cứa vào tim Ngũ trưởng lão. Hắn thân là bậc trưởng bối, trong tay còn nắm giữ Hạo Phong Thương, trấn phủ chi bảo của Lâm phủ, với uy thế như vậy. Sở Phong Miên lại dám mở miệng nói rằng thực lực của Ngũ trưởng lão không đủ để hắn rút kiếm. Thái độ này, nhất định là sự miệt thị đối với Ngũ trưởng lão.
"Hảo! Tiểu tử ngông cuồng! Lão phu xem ngươi còn có thể ngông cuồng đến bao giờ!" Ngũ trưởng lão nổi giận gầm lên, tay cầm Hạo Phong Thương vung lên. Hạo Phong Thương múa một chiêu, cuồng phong nổi lên khắp xung quanh. "Tử Khí Đông Lai!" Mũi thương của Ngũ trưởng lão xé gió chuyển hướng, hung hăng đâm thẳng vào Sở Phong Miên. Uy lực của Hạo Phong Thương này cực kỳ kinh người, một thương phối hợp cùng lực lượng của Ngũ trưởng lão, e rằng võ giả Đoán Thể Cảnh ngũ trọng cũng khó lòng ngăn cản.
Cuồng phong quét sạch, vô số cuồng phong ngưng tụ thành những cây trường thương phiên bản nhỏ, nhắm vào Sở Phong Miên mà đâm tới tấp. Trong nháy mắt, vô số bóng thương như mưa lao tới Sở Phong Miên. "Thương thuật kiểu này, không chịu nổi một kích!" Sở Phong Miên liếc nhìn Ngũ trưởng lão, trong mắt tràn ngập vẻ khinh thường. Ở trong mắt Sở Phong Miên, chiêu thức này quả thực sơ hở trăm chỗ. Hạo Phong Thương, rơi vào tay Ngũ trưởng lão, quả thực lãng phí của trời.
"Cho ta xem nào!" Sở Phong Miên hét lớn, chỉ thấy thân hình hắn di chuyển. Trên người Sở Phong Miên, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, tựa như biến thành một con dã thú hung mãnh. Lúc này trên người Sở Phong Miên đã ngưng tụ ra một giọt tinh huyết viễn cổ chiến long đầu tiên, thân thể hắn không còn đơn thuần là con người nữa, khi toàn lực bộc phát, còn mang theo vài phần long uy.
"Uy thế thật là mạnh mẽ!" "Cảnh giới của Sở Phong Miên mới chỉ bước vào Đoán Thể Cảnh, mà uy thế của hắn đã đáng sợ đến thế này!" Với võ giả, uy thế trong chiến đấu vô cùng quan trọng. Một khi uy thế yếu đi, sẽ mất đi tiên cơ trong cuộc chiến tiếp theo. Nhìn uy thế của Sở Phong Miên, ngay cả Ngũ trưởng lão cũng có chút hoảng hốt, Hạo Phong Thương trong tay không điều khiển được, chần chừ một chút.
"Nguy rồi." Ngũ trưởng lão bỗng dưng hiểu rõ, sự phân tâm này làm cho thương của ông ta đáng lẽ phải xuất ra thì lại không thể đâm tới. Mà Sở Phong Miên, làm sao có thể cho Ngũ trưởng lão cơ hội thứ hai. "Phá cho ta!" Sở Phong Miên nắm tay phải, hung hăng đập thẳng vào người Ngũ trưởng lão.
Một quyền này, ầm ầm phá tan cuồng phong xoáy quanh người Ngũ trưởng lão, càng đấm vỡ cả lớp khải giáp linh lực trên người ông ta, nện vào lồng ngực. Thân hình Ngũ trưởng lão lập tức bị đánh bay xuống đất. Hạo Phong Thương trong tay ông ta cũng bị sức đánh bay ra ngoài.
"Lấy ra a!" Sở Phong Miên nhìn Hạo Phong Thương bay đi, khóe miệng lộ ra một nụ cười, tay khẽ động, chụp lấy Hạo Phong Thương. "Dừng tay!" "Hạo Phong Thương này không thể rơi vào tay tên tạp chủng kia được!" Thấy cảnh này, rất nhiều đệ tử Lâm phủ trên khán đài đều vô cùng kích động. Hạo Phong Thương là trấn phủ chi bảo của Lâm phủ, nếu thật sự rơi vào tay Sở Phong Miên, Lâm phủ coi như mất hết mặt mũi.
"Tạp chủng! Cút ngay!" Một thân hình to lớn, ầm ầm bay vào sinh tử đài, chắn trước mặt Sở Phong Miên, muốn cướp đoạt Hạo Phong Thương. Người vừa xông lên đài chính là Tứ trưởng lão, thấy Sở Phong Miên, ông ta giơ chưởng đánh thẳng vào mặt hắn. "Tạp chủng, cút ngay cho ta!" "Tứ trưởng lão? Sở mỗ còn chưa tìm đến ngươi, ngươi lại tự mình đến sinh tử đài, tốt thôi, cũng nên cho ngươi vài bài học!"
Ánh mắt Sở Phong Miên nhìn Tứ trưởng lão ra tay, lộ ra vài phần âm lãnh. Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão vẫn luôn nhằm vào hắn, đặc biệt là bây giờ Tứ trưởng lão chủ động lên sinh tử đài, Sở Phong Miên cũng muốn thừa cơ giáo huấn hắn. "Bảo ta cút? Người nên cút là ngươi mới đúng!"
Tứ trưởng lão sắp tóm được Hạo Phong Thương thì bất chợt thân hình khựng lại, bị một luồng sức mạnh khổng lồ nắm lấy. Sở Phong Miên túm lấy áo Tứ trưởng lão, xoay một cái rồi hung hăng đập xuống đất. "Oanh!" Thân thể to lớn của Tứ trưởng lão bị Sở Phong Miên quăng xuống, đập mạnh xuống sinh tử đài. Một cú nện làm vỡ vụn vô số gạch đá trên mặt đất.
Thực lực của Tứ trưởng lão, kỳ thực còn mạnh hơn Ngũ trưởng lão vài phần, đạt tới Tôi Cốt Cảnh ngũ trọng. Nhưng ông ta không ngờ lực lượng của Sở Phong Miên lại lớn đến thế, bị đánh xuống đất, máu tươi trào ra khỏi miệng. Rồi Hạo Phong Thương cũng rơi vào tay Sở Phong Miên. "Đã ngươi dám lên sinh tử đài, nghĩa là đã ký vào sinh tử ước, vậy thì tốt rồi, hôm nay cả hai người các ngươi đừng hòng sống sót!" Sở Phong Miên ánh mắt lạnh lẽo.
Lần trước Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão đã muốn liên hợp để tước đoạt thân phận của Sở Phong Miên, phế bỏ tu vi của hắn, để Sở Phong Miên đến mỏ làm nô lệ. Tuy không thành, nhưng đó là do Sở Phong Miên chủ động hẹn ước ba tháng. Nay có cơ hội, Sở Phong Miên không thể bỏ qua cho hai người này.
"Sở Phong Miên, dừng tay!" Chấp pháp trưởng lão ở một bên vội vàng lên tiếng. Nếu thật để Sở Phong Miên chém giết Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão, Lâm Phủ coi như triệt để loạn. "Hai người bọn họ là trưởng bối của ngươi, quy củ của Lâm phủ, phạm thượng là tội chết, hôm nay ngươi rút lui, chúng ta sẽ không truy cứu việc ngươi đánh trọng thương hai vị trưởng lão!"
Chấp pháp trưởng lão lạnh lùng nói, lời nói mang theo ý tứ ra lệnh. Trong mắt hắn, với thân phận của mình, lời nói với Sở Phong Miên chính là mệnh lệnh chí cao vô thượng, Sở Phong Miên phải ngoan ngoãn nghe theo mới đúng, nhưng hắn lại quên mất. Sở Phong Miên bây giờ, không còn là Sở Phong Miên khúm núm ngày xưa.
"Quy củ? Hai người bọn họ đã dám lên sinh tử đài, nghĩa là đã là địch nhân, địch nhân không chết không thôi, nói gì trưởng bối, chẳng lẽ quy củ của sinh tử đài ngàn năm nay của Lâm phủ muốn thay đổi sao?" Ánh mắt Sở Phong Miên sắc bén, nhìn về phía Chấp pháp trưởng lão, lạnh giọng nói. "Thân là Chấp pháp trưởng lão của Lâm phủ, lúc Tứ trưởng lão can thiệp vào sinh tử đài ngươi không lên tiếng, giờ thì lại quay ra nói đến quy củ!"
Nếu ngay lúc đầu Chấp pháp trưởng lão ngăn cản Tứ trưởng lão hành động, có lẽ Sở Phong Miên cũng sẽ nể mặt hắn. Nhưng vừa nãy, khi Tứ trưởng lão ra tay, Chấp pháp trưởng lão không hề có ý ngăn cản, thậm chí còn chẳng hề có ý định khuyên dừng. Chính hắn còn không tuân thủ quy củ, làm sao bắt Sở Phong Miên tuân thủ được.
"Lão phu làm việc, chưa đến lượt một tên tiểu bối như ngươi đánh giá!" Chấp pháp trưởng lão lạnh giọng nói. "Rút lui, giao Hạo Phong Thương ra đây, chuyện lần này coi như xong."
Bạn cần đăng nhập để bình luận