Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 559: Nhân Hoàng bình mảnh vỡ

Năm bá chủ Hư Không, bị một chưởng của Sở Phong Miên đánh bay, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài. Năm người bọn họ liên thủ, trừ phi là cường giả cảnh giới Tử cao giai, không thì đều có thể oanh sát. Bây giờ lại bị một chưởng của Sở Phong Miên, không có chút sức phản kháng nào, đều bị đánh bay ra ngoài.
“Thực lực của ngươi, sao có thể như vậy!”
“Không có gì là không thể, mấy tên rác rưởi, c·h·ế·t đi.” Sở Phong Miên lạnh lùng nói, mấy tên bá chủ Hư Không này, trước mặt Sở Phong Miên chẳng khác nào sâu kiến, không đáng gì cả. Ngay khi Sở Phong Miên định b·ó·p n·á·t đám bá chủ Hư Không này thì Bạch Huyên đột nhiên lên tiếng:
“Sở Phong Miên, hãy để bọn họ c·h·ế·t t·o·à·n t·h·ây.”
Nghe lời Bạch Huyên, Sở Phong Miên gật nhẹ đầu, một chưởng đánh nát hồn phách của năm người này, nhưng cũng không làm nát thân thể họ. Bạch Huyên đi đến bên cạnh đám bá chủ Hư Không, mở ra một Không Giới, trực tiếp thu thân thể họ vào, rồi quay sang Sở Phong Miên nói:
“Đám bá chủ Hư Không này bị treo giải thưởng trong Hư Không Hải, rất có giá trị, có thể dùng thân thể bọn họ đổi lấy của cải.”
“Ừ.”
Sở Phong Miên vung tay, Không Giới của năm tên bá chủ Hư Không liền rơi vào tay hắn. Một luồng linh lực rót vào trong đó, mở ra xem, đám bá chủ Hư Không này không biết đã g·i·ế·t bao nhiêu võ giả. Của cải trên người bọn họ nhiều đến đáng sợ, như là linh thạch Hoàng phẩm, những kỳ vật như vậy đều có không ít. Trong Không Giới có một mảnh vỡ nhỏ cỡ ngón cái, thu hút sự chú ý của Sở Phong Miên.
“Đây là?”
Thấy mảnh vỡ nhỏ này, mắt Sở Phong Miên sáng lên, cầm mảnh vỡ trên tay, một cỗ lực quen thuộc lập tức truyền vào cơ thể Sở Phong Miên.
“Quả nhiên, là mảnh vỡ Nhân Hoàng bình!”
Trong lòng Sở Phong Miên vui mừng, mảnh vỡ nhỏ này lại là mảnh vỡ của Nhân Hoàng bình. Mặc dù nó chỉ là một mảnh rất nhỏ, nhưng mỗi mảnh vụn dung nhập vào Nhân Hoàng bình, đều sẽ tạo ra hiệu quả không gì sánh được.
“Tốt rồi, mảnh vỡ Nhân Hoàng bình đã phân tán khắp Bắc Vực, thậm chí là các nơi của chín vực, không ngờ hôm nay lại để ta tìm được một khối, lẽ nào đây là do số phận, thực sự giúp ta có cơ hội thu thập hết các mảnh vỡ của Nhân Hoàng bình, để nó lại một lần nữa ngưng tụ?”
Sở Phong Miên trong lòng vô cùng kinh ngạc. Các mảnh vỡ Nhân Hoàng bình có lẽ đã phân tán khắp các ngõ ngách của chín vực, người bình thường có thể gặp một khối trong số đó đã rất khó. Vậy mà Sở Phong Miên hiện giờ lại có được thêm khối thứ ba, điều này không phải chỉ do vận may có thể giải thích. Chỉ có thể nói, Nhân Hoàng bình này thực sự có duyên phận với Sở Phong Miên. Hiện tại Nhân Hoàng bình chỉ có thể xem là một kiện cực đạo tiên binh không hoàn chỉnh, uy lực cũng chỉ mạnh hơn chút so với Thiên cấp Linh khí. Nhưng nếu thực sự có thể tìm hết các mảnh vỡ Nhân Hoàng bình, ngưng tụ lại thì uy lực của một kiện cực đạo tiên binh sẽ đủ sức khiến toàn bộ chín vực run rẩy. Ngay cả bảy đại tông môn cũng không có một kiện cực đạo tiên binh hoàn chỉnh thực sự. Một kiện cực đạo tiên binh hoàn chỉnh xuất hiện, đủ để thay đổi toàn bộ cục diện chín vực.
“Trước tiên cứ dung hợp mảnh vỡ này vào Nhân Hoàng bình đã!”
Sở Phong Miên vung tay, Nhân Hoàng bình liền xuất hiện trên tay, mảnh vỡ này cảm nhận được lực lượng Nhân Hoàng bình, liền bay thẳng vào trong. Trong nháy mắt đã dung nhập vào bên trong, khiến cho một chỗ trống của Nhân Hoàng bình được bù lại, đường vân cũng trở nên hoàn chỉnh hơn một chút.
“Mảnh vỡ Nhân Hoàng bình này, hết thảy có chín mảnh, trong đó hai mảnh lớn nhất, ta đã tìm thấy, còn những mảnh còn lại có tìm được hay không thì chỉ có thể xem cơ duyên.”
Mảnh vỡ này dung nhập, khiến cho Sở Phong Miên hiểu thêm một bước về Nhân Hoàng bình, phát hiện mảnh vỡ Nhân Hoàng bình, có lẽ đã biến thành chín mảnh vụn. Hiện tại Sở Phong Miên đã có được ba mảnh, còn sáu mảnh, phân tán tại các ngõ ngách trong chín vực.
“Mỗi khi có thêm một mảnh vỡ Nhân Hoàng bình, thì một bộ phận lực lượng chân chính của Nhân Hoàng bình lại thức tỉnh, uy lực cũng sẽ tăng cường rất nhiều.”
Sở Phong Miên cảm thấy, lực lượng của Nhân Hoàng bình hiện tại lại tăng lên không ít. Chỉ cần có được càng nhiều mảnh vỡ Nhân Hoàng bình, lực lượng của nó cũng đủ để hoàn toàn bộc phát ra.
“Nhân Hoàng bình khôi phục lực lượng, cũng đủ làm cho ta có thêm một át chủ bài, càng thêm thâm hậu!”
Sở Phong Miên thở phào nhẹ nhõm, liền thu Nhân Hoàng bình lại.
“Đi thôi, chúng ta rời đi, đi Hư Không Hải.”
Sở Phong Miên nói với Bạch Huyên. Hai bóng người lại hóa thành độn quang xuất phát, trực tiếp rời khỏi Loạn Táng Hải, trở lại Hư Không Hải. Trong Hư Không Hải này, có vô số những cứ điểm giống như Tinh Thiên Phong, nhưng trong đó to lớn nhất thuộc về đại lục Hỗn Nguyên, nằm tại trung tâm Hư Không Hải. Đại lục Hỗn Nguyên này, không phải là một khối nham thạch, mà là một đại lục vô cùng lớn, như là một không gian độc lập vậy, nằm giữa Hư Không Hải. Đây là nơi an toàn nhất trong Hư Không Hải, có vô số cửa hàng, thậm chí còn có mấy thế lực kinh doanh buôn bán. Vô số võ giả, sau khi có được kỳ ngộ, đều đến đại lục Hỗn Nguyên này để mua bán kỳ vật, giao dịch với nhau. Một số võ giả, thậm chí còn thường trú tại đại lục Hỗn Nguyên, dù sao trong Hư Không Hải có vô số cơ duyên, là nơi tốt nhất để tu hành. Bạch Huyên dẫn theo Sở Phong Miên, một đường phi hành trong Hư Không Hải. Chẳng mấy chốc, phía trước, một đại lục vô cùng to lớn, đã xuất hiện.
“Nơi này chính là đại lục Hỗn Nguyên sao? Tại Hư Không Hải nguy hiểm như vậy, thế mà vẫn có thể tồn tại một khu vực như thế này?”
Đại lục vô cùng lớn này, còn to hơn rất nhiều quốc độ của Bắc Vực. Hư không loạn lưu trong Hư Không Hải, ngay cả võ giả thực lực đỉnh phong Thánh giả tiến vào cũng phải mỗi thời mỗi khắc vận linh lực, ngăn cản hư không loạn lưu. Vậy mà một đại lục lớn như vậy, lại có thể tồn tại được trong Hư Không Hải, điều này khiến Sở Phong Miên cực kỳ kinh ngạc.
“Đại lục Hỗn Nguyên này, giống như một đại năng, mở ra?”
Sở Phong Miên liếc qua đại lục Hỗn Nguyên, đã cảm giác được, trên đại lục Hỗn Nguyên có vô số dấu vết do nhân công tạo thành. Một đại lục lớn như vậy, lại do con người tạo nên. Người có được thực lực này, đã tạo ra đại lục Hỗn Nguyên, e rằng cũng phải ở đỉnh phong chín vực, đủ sức sánh ngang với những nhân vật như Nhan Cổ Long Đế.
“Chúng ta xuống trước đi.” Bạch Huyên nói với Sở Phong Miên.
Rồi dẫn Sở Phong Miên, từ từ hạ xuống từ Hư Không Hải, rơi xuống đại lục Hỗn Nguyên. Đại lục Hỗn Nguyên, khác với những cứ điểm trong Hư Không Hải, phải nộp kỳ vật mới có thể tiến vào bên trong. Bạch Huyên tùy ý nộp một ít kỳ vật có giá trị cực thấp, liền dẫn Sở Phong Miên thẳng vào trong đại lục Hỗn Nguyên.
Canh năm! Cộng thêm canh một! Chỉ cần trạng thái tốt, ta sẽ cố gắng viết thêm. (Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận