Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2533: Thổ Chi Vu Thần tinh huyết

Vu Nhai Vương, không phải là cường giả Vu vương bình thường. Nếu là cường giả Vu vương bình thường, tự nhiên không đáng để Sở Phong Miên lôi kéo. Nhưng Vu Nhai Vương này lại có thực lực mạnh mẽ, dù là Sở Phong Miên vận dụng bí thuật Phí Huyết, cũng không chắc có thể oanh sát được Vu Nhai Vương. Đánh bại Vu Nhai Vương có thể, nhưng có thể oanh sát hắn hay không thì chính Sở Phong Miên cũng không tự tin. Đó là xét đến thực lực hiện tại của Vu Nhai Vương. Trên thực tế, thực lực chân chính của Vu Nhai Vương còn mạnh hơn rất nhiều so với những gì đang thể hiện. Trên người Vu Nhai Vương luôn có một luồng Vu Thần chi lực, đang ăn mòn thân thể hắn, khiến Vu Nhai Vương luôn phải hao phí lực lượng để ngăn chặn vết thương. Nếu như thực lực Vu Nhai Vương hoàn toàn hồi phục, e rằng sẽ không hề kém cạnh gì so với đại trưởng lão Vu Tuyên của Không Vu Tháp. Một khi quyết chiến với Không Vu Tháp, có Vu Nhai Vương tương trợ cũng là một sự giúp đỡ lớn. Và quan trọng hơn một điều, Vu Nhai Vương này từ trước đến nay vẫn luôn đơn độc hành động, không thuộc về bất kỳ thế lực nào, không hề cố kỵ khi xuất thủ với ai. Đây mới là điều mà Sở Phong Miên coi trọng nhất. Các cường giả Vu vương xuất thân từ các thế lực lớn, cần cân nhắc rất nhiều, nhất là còn phải đối địch với một bá chủ Bắc Cảnh như Không Vu Tháp. Đối với Vu Nhai Vương mà nói, hắn không hề quan tâm đến những điều đó. Hai điều kiện này tuy khó khăn đối với Vu Nhai Vương, nhưng cũng không phải là không thể chấp nhận. Sở Phong Miên tự tin rằng Vu Nhai Vương chắc chắn sẽ chấp nhận điều kiện của mình, bởi vì chỉ có Sở Phong Miên mới có biện pháp giải quyết luồng Vu Thần chi lực trong người Vu Nhai Vương. Trước kia, Vu Nhai Vương không nhìn thấy bất cứ hy vọng nào, nên mới cam chịu sống tạm bợ nhờ vào vu tệ. Nhưng bây giờ, nếu thấy được hy vọng rồi lại để mất đi, đó là điều mà Vu Nhai Vương không muốn thấy. “Được, ta đồng ý hai điều kiện này.” Vu Nhai Vương suy nghĩ trong giây lát rồi gật đầu nói. “Hai thứ này cho ngươi.” Nói xong, Vu Nhai Vương ném hai thứ về phía Sở Phong Miên. Sở Phong Miên đón lấy hai thứ mà Vu Nhai Vương ném tới, nhìn qua thì thấy đây là hai cái đầu lâu. Một cái là đầu lâu của Huyền Kỳ mà Sở Phong Miên đã từng gặp. Còn một cái là đầu lâu của một hoang thú Tiên Tôn, một loại hoang thú có tên là quỷ ưng. Trong tay Vu Nhai Vương thế mà không chỉ có một đầu lâu hoang thú. Sở Phong Miên có chút kinh ngạc. Vu Nhai Vương này ngược lại có khả năng giết chóc đấy, trong tay đã có hai cái đầu lâu Tiên Tôn rồi, thì số hoang thú Tiên Tôn mà hắn đã giết còn không biết bao nhiêu. Sở Phong Miên cũng có chút thất thố, nhưng không nên nói nhiều, đã thỏa thuận rồi thì Sở Phong Miên tự nhiên cũng không bội ước, hắn thu trực tiếp hai đầu lâu hoang thú đó vào Không Giới. Để khi nào rảnh thì luyện hóa tinh huyết hoang thú trong đó, ngưng tụ đạo thiên Vu chân mệnh thứ bảy. "Còn lại thứ kia, mấy ngày nữa ta sẽ cho ngươi, còn về việc ra tay một lần vì ngươi, nếu như ngươi có cần, có thể trực tiếp đến Hắc Vu thành tìm ta, ta thường ở trong Hắc Vu thành." Vu Nhai Vương nhìn Sở Phong Miên, ngữ khí lạnh nhạt nói. Giọng điệu này tuy lạnh nhạt, nhưng Sở Phong Miên lại nghe được một loại mong chờ trong đó. Đối với Vu Nhai Vương, luồng Vu Thần chi lực trong người đã trở thành ác mộng của hắn, bây giờ ác mộng này cuối cùng cũng có ngày bị tiêu diệt, cho dù là hắn, cũng sẽ vì thế mà mong đợi. "Được." Giao dịch thành công, Sở Phong Miên cũng không lãng phí thời gian, một luồng Vu Thần chi lực từ trong lòng bàn tay của Sở Phong Miên ngưng tụ mà ra, ầm ầm bao phủ lên thân thể Vu Nhai Vương. Cảm nhận được Vu Thần chi lực tới gần, thân thể Vu Nhai Vương đều run rẩy theo bản năng, sự khắc chế đến từ trong huyết mạch này là điều mà bất kỳ Vu tộc nào cũng không thể chống cự. Một số Vu tộc có thực lực không đủ, có thể sẽ quỳ rạp xuống đất ngay khi Vu Thần chi lực đến gần. Vu Nhai Vương này thì không đến nỗi như vậy, nhưng Vu Thần chi lực vẫn khiến hắn vô cùng khó chịu. Sở Phong Miên tự nhiên không quan tâm đến việc Vu Nhai Vương có khó chịu hay không, mục tiêu của hắn là giải quyết luồng Vu Thần chi lực trên người Vu Nhai Vương. Theo Vu Thần chi lực mà Sở Phong Miên đánh ra, bao phủ lên thân thể Vu Nhai Vương. Một luồng sức mạnh đột nhiên bộc phát từ trong thân thể Vu Nhai Vương, va chạm với Vu Thần chi lực của Sở Phong Miên. Vu Thần chi lực không dung nạp nhau, tuy mười đại Vu Thần được hậu thế xưng tụng cùng nhau, nhưng ở thời đại Hoang Cổ, mười đại Vu Thần vẫn thường xuyên tranh đấu với nhau. Chỉ khi đối mặt với dị tộc, họ mới đoàn kết lại. Cho nên khi luồng Vu Thần chi lực trong cơ thể Vu Nhai Vương nhìn thấy Vu Thần chi lực mà Sở Phong Miên đánh ra, đã bộc phát từ trong người Vu Nhai Vương để va chạm với Vu Thần chi lực của Sở Phong Miên. “Đây là sức mạnh của Thổ Chi Vu Thần.” Một luồng sức mạnh nặng nề vô cùng, như mặt đất, phát ra từ trên người Vu Nhai Vương. Thứ đang cắn nuốt thân thể Vu Nhai Vương, chính là luồng Vu Thần chi lực còn sót lại của Thổ Chi Vu Thần. Luồng sức mạnh của Thổ Chi Vu Thần này, cùng Vu Thần chi lực mà Sở Phong Miên đánh ra, giao phong, va chạm liên tục ở biên giới thân thể Vu Nhai Vương. Sau mấy hiệp, luồng sức mạnh của Thổ Chi Vu Thần đã bắt đầu yếu dần. Luồng sức mạnh của Thổ Chi Vu Thần trong cơ thể Vu Nhai Vương, thực chất chỉ là một luồng sức mạnh còn sót lại trong trời đất, một khi tiêu hao thì chỉ càng ngày càng yếu. Còn Vu Thần chi lực trên người Sở Phong Miên thì lại đến từ Vu Thần huyết mạch của Sở Phong Miên, có thể nói là vô tận, chỉ cần Sở Phong Miên không chết, luồng Vu Thần chi lực này sẽ không ngừng tuôn ra. Nửa canh giờ trôi qua. Luồng sức mạnh của Thổ Chi Vu Thần trong người Vu Nhai Vương đã yếu đến cực điểm. Ngay lúc này, Sở Phong Miên chợt động tâm, hắn khống chế Vu Thần chi lực, biến thành một bàn tay lớn, đột ngột bắt vào trong thân thể Vu Nhai Vương. Một giọt tinh huyết màu hỗn độn được ôm ra từ trong cơ thể Vu Nhai Vương. Nguồn gốc sức mạnh Thổ Chi Vu Thần trên người Vu Nhai Vương, chính là một giọt tinh huyết Thổ Chi Vu Thần này. Một khi giọt tinh huyết Thổ Chi Vu Thần này vừa được Sở Phong Miên trực tiếp lấy ra, đã bị Vu Thần chi lực trấn áp, sức mạnh trên đó không ngừng lặn xuống, cuối cùng biến thành bộ dạng ban đầu, lặng lẽ nằm trong lòng bàn tay Sở Phong Miên, không còn nhúc nhích. Cùng lúc đó, ngay khi giọt tinh huyết Thổ Chi Vu Thần rời khỏi cơ thể, Vu Nhai Vương đều cảm nhận được một loại cảm giác vô cùng thư sướng, toàn thân sảng khoái. Cảm giác bị Vu Thần chi lực ăn mòn trong người đã hoàn toàn biến mất, khiến hắn như được tái sinh.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận