Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1359: Thiên Nhai kiếm tiên

Chương 1359: Thiên Nhai kiếm tiên Sở Phong Miên đeo hộp kiếm sau lưng, vốn còn muốn đặt tên cho hộp kiếm này. Nhưng khi Sở Phong Miên vừa định đặt tên, hai chữ "Thiên Nhai" liền xuất hiện trong đầu hắn, hiển nhiên là do chính hộp kiếm nói với Sở Phong Miên.
"Thiên Nhai, đã thích gọi Thiên Nhai, vậy cứ tiếp tục gọi Thiên Nhai đi."
Sở Phong Miên cảm nhận được sự dao động của hộp kiếm, cười nói, dù sao cũng chỉ là một cái tên, hắn cũng không để ý, giống như Tổ Long Chí Tôn Kiếm, Sở Phong Miên cũng không tự mình đặt tên.
"La Khang, ngươi có biết một người tên là Thiên Nhai không?"
Sở Phong Miên đột nhiên nhìn về phía La Khang, chỉ vào hộp kiếm sau lưng hỏi.
"Liên quan đến hộp kiếm."
"Thiên Nhai?"
La Khang nghe thấy cái tên này, trong mắt lộ ra vẻ mơ hồ, cái tên này cũng không hiếm gặp, nhưng nếu có liên quan đến hộp kiếm của Sở Phong Miên thì nhất thời hắn có chút không nghĩ ra. Có liên quan đến hộp kiếm, chắc chắn phải là một vị kiếm tu cường giả mới đúng.
Đột nhiên mắt La Khang sáng lên, vội vàng nói:
"Thiên Nhai, Thiên Nhai, sư huynh nói là Thiên Nhai kiếm tiên?"
"Thiên Nhai kiếm tiên? Đó là nhân vật nào?"
Trong mắt Sở Phong Miên lộ ra vẻ mờ mịt. Hắn luôn ở Cửu Vực lớn lên, kiếp trước càng chưa từng rời khỏi Cửu Vực, nếu là cường giả của Cửu Vực trước đây, Sở Phong Miên có lẽ còn biết một chút. Nhưng những cường giả ở Vực Ngoại Tinh Không thì Sở Phong Miên hoàn toàn không biết, huống chi Thiên Nhai kiếm tiên này có lẽ đã sớm qua đời.
"Thiên Nhai kiếm tiên, thế nhưng là cường giả nổi danh vài vạn năm, không, hẳn là người đệ nhất của thời đại đó, lấy kiếm thành tiên, chưa đến trăm tuổi đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, thậm chí nghe đồn cảnh giới của Thiên Nhai kiếm tiên còn vượt qua cả Thiên Nhân Cảnh."
La Khang kinh ngạc nhìn hộp kiếm sau lưng Sở Phong Miên nói.
"Hộp kiếm sau lưng sư huynh, là vật của Thiên Nhai kiếm tiên?"
Thiên Nhai kiếm tiên, dù đã qua vài vạn năm, ở thời đại này vẫn có rất nhiều người nghe đến cái tên của vị cường giả truyền thuyết đó. Nghe nói Thiên Nhai kiếm tiên không phải là đệ tử của bất kỳ thế lực nào, thuở thiếu thời không có tiếng tăm gì, nhưng lần đầu xuất hiện đã đứng đầu bảng xếp hạng thiên tài lúc đó, sau này còn chưa đến trăm tuổi đã bước vào Thiên Nhân Cảnh, trở thành Thiên Nhân trẻ tuổi nhất. Bởi vì kiếm thuật vô song, nên sau khi bước vào Thiên Nhân được xưng là kiếm tiên.
Nhưng Thiên Nhai kiếm tiên cũng tàn lụi vô cùng nhanh chóng, tung hoành ngang dọc mấy trăm năm thì bị người vây công đến chết, dù Thiên Nhai kiếm tiên đã chém giết hết kẻ địch nhưng vẫn bị trọng thương, sau đó biến mất, không còn xuất hiện nữa. Dựa theo ghi chép của các môn phái thì Thiên Nhai kiếm tiên đã chết, còn về truyền thừa của hắn thì chưa ai từng đạt được.
"Lẽ nào kiếm Cốt lão nhân đã đạt được truyền thừa của Thiên Nhai kiếm tiên?"
Đột nhiên La Khang như nghĩ ra điều gì, mở miệng nói.
"Kiếm Cốt lão nhân thực sự là một nhân vật đột ngột xuất hiện, chẳng lẽ đã có được truyền thừa của hộp kiếm Thiên Nhai?"
"A? Kiếm thuật của Kiếm Cốt lão nhân đúng là bất phàm."
Nghe La Khang nói, Sở Phong Miên cũng hơi động lòng, đột nhiên đưa tay ra phía trước, chỉ thấy một vệt kim quang rơi vào lòng bàn tay Sở Phong Miên. Vệt kim quang này chính là ký ức của Kiếm Cốt lão nhân, theo linh thức của Sở Phong Miên chui vào trong đó, ký ức của Kiếm Cốt lão nhân cũng bị Sở Phong Miên có được.
Trong ký ức này, Sở Phong Miên biết được Kiếm Cốt lão nhân vốn chỉ là một võ giả bình thường, không có gì nổi trội, sau này hắn đến Táng Tiên đại lục tìm cơ duyên, phát hiện một tòa động phủ, trong động phủ này có được hộp kiếm Thiên Nhai và vài đạo kiếm thuật, từ đó một bước lên trời.
Trong ký ức của Kiếm Cốt lão nhân, hắn thực ra không tính là đã nhận được cơ duyên trong tòa động phủ đó, thực tế hắn chỉ có được một phần nhỏ trong đó, còn chân chính cơ duyên truyền thừa thì vẫn ở bên trong động phủ, chỉ là với thực lực của Kiếm Cốt lão nhân thì vẫn chưa có cách nào lấy được. Hắn nóng lòng muốn có được kiếm đạo đồ đằng, cũng là để mượn lực lượng của kiếm đạo đồ đằng, dẫn đầu bước vào cảnh giới Bát kiếp cổ đế, rồi mới đi thu lấy chân chính cơ duyên trong động phủ.
Thiên Nhai kiếm tiên là vương giả của một thời đại, nếu có được cơ duyên của hắn thì đúng là kinh thiên động địa, đó mới là truyền thừa chân chính của Thiên Nhân.
"Cái động phủ đó, có lẽ hơn phân nửa là động phủ của Thiên Nhai kiếm tiên, vừa hay ở trong Táng Tiên đại lục, nếu như ta có thể đạt được thì đối với ta sẽ có chỗ tốt vô cùng lớn!"
Thiên Nhai kiếm tiên, có thể xem là nhân vật thứ hai mà Sở Phong Miên nhìn thấy dùng kiếm đạo đạt tới Thiên Nhân Cảnh, động phủ của hắn bất kể ai có được, đều là một đại cơ duyên. Huống chi Sở Phong Miên cũng là kiếm tu, kiếm thuật của Thiên Nhai kiếm tiên mà Sở Phong Miên có được, dung nhập vào kiếm thuật của Cửu Vực, đủ để khiến kiếm thuật của Sở Phong Miên ở Cửu Vực thăng hoa.
"Muốn có được động phủ của Thiên Nhai kiếm tiên thì không dễ dàng, Kiếm Cốt lão nhân còn không có được, với thực lực bây giờ của ta thì cũng chưa thể làm được."
Sở Phong Miên ghi nhớ lại những gì Kiếm Cốt lão nhân ghi trong trí nhớ liên quan đến động phủ của Thiên Nhai kiếm tiên, sau đó mở mắt ra. Động phủ này dù quan trọng nhưng Sở Phong Miên cũng không vội vàng đi lấy, Kiếm Cốt lão nhân không có khả năng lấy đi, bây giờ Sở Phong Miên cũng làm không được. Việc cấp bách là vẫn nên nâng cao thực lực của Sở Phong Miên trước đã. Hiện tại Sở Phong Miên vừa bước vào Chuẩn Đế Cảnh, vẫn có thể nâng cao thực lực không ít.
"Huyền Hoàng Thảo..."
Thân hình Sở Phong Miên lóe lên, đến chỗ Âm Huyết Giao vừa bay ra, trong khe nứt dưới đất đột nhiên nhìn thấy một gốc linh thảo màu vàng.
"Tìm được rồi."
Sở Phong Miên đưa tay vồ lấy, Huyền Hoàng Thảo liền rơi vào lòng bàn tay Sở Phong Miên. Âm Huyết Giao vừa bị Kiếm Cốt lão nhân giết, cũng tạo cho Sở Phong Miên một sự tiện lợi, không cần đích thân đối phó với Âm Huyết Giao. Huyền Hoàng Thảo này quả nhiên giống như Tử Mạch Lạc, đều đã hoàn toàn trưởng thành. Nguyên liệu của Tử Mạch Huyền Đan ngoài Huyền Hoàng Thảo và Tử Mạch Lạc ra, chỉ là một số linh dược thông thường, Sở Phong Miên đã chuẩn bị sẵn.
"Ta định luyện một lò đan dược."
Sở Phong Miên nhìn La Khang nói.
"Trong khoảng thời gian này tốt nhất đừng để ai quấy rầy ta."
Dùng cổ thánh dược, luyện chế thượng cổ thánh đan, không thể coi thường, cho dù là Sở Phong Miên cũng là lần đầu tiên thử sức. Lúc đầu Sở Phong Miên nên đi tìm một nơi an toàn, nhưng bây giờ thời gian của Sở Phong Miên gấp rút, cũng không có thời gian lãng phí, Táng Tiên đại lục mở ra chỉ có một tháng, hiện tại đã chậm trễ gần một tuần, nếu còn tìm nơi luyện đan, có lẽ khi Sở Phong Miên luyện chế ra đan dược thì Táng Tiên đại lục đã đóng lại. Táng Tiên đại lục mỗi lần xuất hiện cũng khác nhau, có khi mấy trăm năm đều không thấy xuất hiện, Sở Phong Miên không muốn lãng phí mấy trăm năm chờ đợi, chỉ có thể mạo hiểm luyện đan ở đây. May mắn là sơn cốc này còn khá kín đáo, ít võ giả đặt chân đến.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận