Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5745: Kinh nghiệm chiến đấu

Sở Phong Miên cũng nhân cơ hội này để làm quen với Phật tông một chút. Dù sao thì thời gian Sở Phong Miên đến Vĩnh Hằng đại lục cũng không dài. Phật tông lại là một trong những đại tông môn của Vĩnh Hằng đại lục, nhân đó cũng có thể tìm hiểu một vài chuyện ở Vĩnh Hằng đại lục.
Sở Phong Miên cùng Lâm Thước cùng nhau dạo bước trong Phật tông. Lâm Thước đi trước dẫn đường, hai người đầu tiên đến một quảng trường. Đây là một quảng trường vô cùng rộng lớn, toàn bộ quảng trường dường như được xây bằng một loại vật liệu đá đặc biệt, vô cùng cứng rắn, cho dù là cường giả Đạo Tôn đỉnh phong cũng khó lòng để lại dấu vết trên quảng trường này. Trên quảng trường khổng lồ có thể thấy không ít võ giả Phật tông đang giao thủ. Những võ giả Phật tông này tuy nói là luận bàn, nhưng khi giao thủ lại ra chiêu vô cùng hung hãn, không hề nể tình.
"Đây là đấu võ trường của Phật tông. Phần lớn đệ tử Phật tông đều chọn nơi này để chiến đấu, làm quen với các kỹ xảo chiến đấu. Mặc dù trên Vĩnh Hằng đại lục ít khi xảy ra chiến sự quy mô lớn, nhưng với một võ giả mà nói, chỉ có trải qua chiến đấu sinh tử thì mới có thể thực sự trở thành cường giả." Lâm Thước dẫn Sở Phong Miên đến quảng trường, vừa cười vừa nói. "Không biết theo ý Sở công tử, thực lực của võ giả Phật tông chúng ta như thế nào?"
"Tư chất không tệ, nhưng về phương diện chiến đấu lại có chút khiếm khuyết." Sở Phong Miên nhìn thoáng qua các võ giả Phật tông đang giao đấu trong đấu trường, từ tốn lên tiếng. Phần lớn võ giả Phật tông có tư chất không thấp, chí ít đặt trong bất kỳ một tông môn nhỏ nào cũng được coi là thiên tài. Điều này cũng không lạ, Phật tông dù sao cũng là đại tông môn chiếm giữ Phù Đồ vực. Mỗi năm, chỉ riêng Phù Đồ vực thôi cũng sinh ra không biết bao nhiêu thiên tài võ đạo. Mỗi lần Phật tông mở tông lập phái, luôn có rất nhiều võ giả mong muốn gia nhập, nên người có thể lọt vào mắt xanh, trở thành đệ tử nội môn, chính thức gia nhập Phật tông đều không phải là người có tư chất tầm thường. Vì thế tư chất của các võ giả Phật tông này ngược lại rất tốt, chỉ là khi chiến đấu, tuy họ không hề giữ lại, nhìn thì có vẻ vô cùng hung hãn, nhưng Sở Phong Miên liếc mắt một cái liền thấy những võ giả Phật tông này vẫn còn thiếu kinh nghiệm khi chiến đấu, chiêu thức sát phạt còn chưa đủ mãnh liệt.
Những chiêu thức sát phạt này không phải cứ khổ luyện là có thể đạt được, chỉ có trải qua hết lần này đến lần khác sinh tử chi chiến, khi đối mặt với địch thủ chân chính thì mới có thể không ngừng tôi luyện, cuối cùng đạt đến đại thành. Cũng giống như kiếm thuật của Sở Phong Miên vậy, dù có được kiếm thuật gì, chỉ cần hắn hoàn toàn lĩnh hội sự huyền diệu của nó, dung nhập vào Kiếm Đạo Cổ Tịch, thì xem như hắn đã nắm giữ sự huyền diệu của kiếm thuật đó. Nhưng lĩnh hội được một đạo kiếm thuật huyền diệu, không có nghĩa là Sở Phong Miên đã hoàn toàn khống chế được đạo kiếm thuật này, chỉ khi trải qua đại chiến, Sở Phong Miên mới có thể nắm giữ hoàn toàn sự huyền diệu bên trong. Còn những võ giả Phật tông hiện tại, rõ ràng là thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Không chỉ võ giả Phật tông mà những võ giả Sở Phong Miên từng gặp ở Vĩnh Hằng đại lục cũng thiếu kinh nghiệm trong chiến đấu. Dù sao Vĩnh Hằng đại lục không phải Kỷ Nguyên Biển. Trên Vĩnh Hằng đại lục đã hòa bình từ rất lâu rồi, trải qua không biết bao nhiêu thời đại, các võ giả hay thế lực chiến đấu với nhau đa phần cũng chỉ là giao đấu, hiếm khi xảy ra đại chiến sinh tử thực sự.
Bởi có sự trấn áp của Cửu Đại Thế Gia, Tứ Tông nên về bản chất, chiến đấu giữa các thế lực trên Vĩnh Hằng đại lục cũng chỉ là trò đùa. Còn ở Kỷ Nguyên Biển, đại chiến xảy ra thường xuyên trong mỗi kỷ nguyên, thậm chí giữa các kỷ nguyên, nhất là khi một võ giả bước vào Đạo Tôn, hoặc thậm chí là cảnh giới nửa bước Chúa Tể thì chắc chắn phải tham gia đại chiến kỷ nguyên. Vì thế võ giả Kỷ Nguyên Biển trời sinh không thiếu kinh nghiệm chiến đấu, thậm chí nhiều người như Sở Phong Miên, từ khi còn nhỏ yếu đã trải qua hết trận chiến này đến trận chiến khác, mới có thực lực như ngày nay. Nếu xét về kỹ xảo chiến đấu thì võ giả Vĩnh Hằng đại lục kém xa võ giả Kỷ Nguyên Biển. Đó chính là sự khác biệt về kinh nghiệm chiến đấu.
Tuy vậy, võ giả Vĩnh Hằng đại lục không phải không có gì đặc biệt, võ đạo mà họ tu hành vốn đã cao hơn võ đạo lưu truyền ở Kỷ Nguyên Biển một bậc. Nếu cường giả trên Vĩnh Hằng đại lục đến Kỷ Nguyên Biển lịch luyện một phen, thực lực của họ chắc chắn sẽ tăng tiến vượt bậc, đạt tới một tầm cao mới. Thật ra cũng không thiếu những nhân vật như vậy. Tỷ như Cô Loan Bỉ Ngạn, Lộ Tu đều như vậy. Lý do bọn họ đến Kỷ Nguyên Biển là để rèn luyện bản thân, nâng cao thực lực. Chỉ tiếc là vận khí của bọn họ không tốt, cuối cùng đều bị Sở Phong Miên hạ sát. Những võ giả Phật tông hiện tại thiếu kinh nghiệm chiến đấu, thực ra cũng không có gì lạ.
"Đúng vậy, loại tỷ thí như vậy, cho dù hung hãn đến mấy cũng không thể so với chiến đấu sinh tử thực sự, chỉ có thể coi như trò trẻ con." Nghe Sở Phong Miên nói, Lâm Thước khẽ gật đầu, thừa nhận ý kiến của Sở Phong Miên. "Ở Vĩnh Hằng đại lục này không có nhiều cơ hội chiến đấu, may mắn là Phật tông chúng ta cũng có tọa độ của một vài kỷ nguyên khác, nếu đệ tử Phật tông nào được tấn thăng thành đệ tử hạch tâm thì đều có cơ hội đến các kỷ nguyên khác để tham chiến." Lâm Thước cười nói. "Thì ra là thế." Nghe Lâm Thước nói, Sở Phong Miên cũng khẽ gật đầu.
Hắn thực ra cũng có chút hiếu kỳ, đám võ giả Phật tông này nhìn thì thiếu kinh nghiệm chiến đấu, nhưng trên thực tế cường giả Phật tông, ví như đại trưởng lão Phật tông, hay những võ giả Phật tông từ ngoại vực đến lại không hề thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Tuy họ không bằng võ giả cùng cảnh giới ở Kỷ Nguyên Biển, nhưng cũng không đến nỗi thực lực bị ảnh hưởng vì thiếu kinh nghiệm chiến đấu. Còn cả Lâm Thước trước mắt nữa. Tuy Sở Phong Miên không giao đấu với Lâm Thước nhưng qua ánh mắt của đối phương, Sở Phong Miên nhận ra một cỗ sát ý nhàn nhạt. Loại sát ý này không phải cố tình thể hiện mà là do Lâm Thước đã trải qua vô số trận chiến sinh tử nên chưa hoàn toàn bình phục, vô tình mà thể hiện ra sát ý đó.
Trên Vĩnh Hằng đại lục quả thực không có nhiều cơ hội chiến đấu, nhưng võ giả Phật tông cũng có thể đến những kỷ nguyên khác để chiến đấu. Kỷ Nguyên Biển rộng lớn, vô biên vô hạn, không chỉ có mỗi một bộ phận kỷ nguyên do Sở Phong Miên Võ Minh khống chế và Vĩnh Hằng đại lục mà vẫn còn tồn tại nhiều kỷ nguyên hơn thế nữa, thậm chí ngay cả Sở Phong Miên cũng chưa từng biết đến. Hơn nữa, việc đến các kỷ nguyên khác không chỉ có thể chiến đấu mà còn có thể tìm kiếm bảo vật, cướp đoạt tài nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận