Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1918: Gặp chính chủ

Trầm Luân Hải Vương cũng được xem là một cường giả có uy tín lâu năm ở tinh vực Thương Hải, tung hoành cả ngàn năm, kiến thức uyên thâm, nhưng hắn chưa từng nghe qua loại đan dược này. "Phi Tiên Niết Bàn Đan, từng ở thời Viễn Cổ, được xưng là đệ nhất thánh đan, nó không thể, không phải tiên đan tầm thường." Nguyệt đại nhân trầm giọng nói, trong giọng nói đều lộ ra vài phần khát vọng. "Một viên Phi Tiên Niết Bàn Đan, cũng đủ để trợ giúp võ giả nửa bước Thiên Nhân Cảnh như Yêu Thần, một bước lên trời, vượt qua Thiên Nhân đại kiếp, vũ hóa thành tiên." "Cái này, trên đời thật có thần đan như thế?" Trầm Luân Hải Vương cả người run lên, kinh hãi không thôi nói. Lời Nguyệt đại nhân mặc dù chỉ miêu tả sơ qua vài câu về Phi Tiên Niết Bàn Đan, nhưng chỉ riêng việc nó đủ sức trợ giúp cường giả nửa bước Thiên Nhân Cảnh, vượt qua Thiên Nhân đại kiếp, vũ hóa thành tiên, thì cái danh đệ nhất thánh đan này, quả không khoa trương chút nào. "Có, chẳng qua loại thánh đan này sớm đã thất truyền, hiện tại ngay cả đan phương cũng không thấy." Nguyệt đại nhân dường như có kiến thức vượt xa Trầm Luân Hải Vương, biết được bí ẩn bên trong. "Vậy Hải Thập Tứ này, là dự định luyện chế Phi Tiên Niết Bàn Đan?" Trầm Luân Hải Vương vừa nghĩ tới việc Sở Phong Miên muốn mua thánh dược, không khỏi vô cùng kinh ngạc hỏi. Hắn tuy đoán được rằng Sở Phong Miên cho ngọc phù ghi chép nhiều viễn cổ thánh dược như vậy, muốn luyện đan dược, chắc chắn không phải là loại phàm đan bình thường. Nhưng vẫn không ngờ, khẩu vị của Sở Phong Miên lại lớn đến thế, lại muốn luyện chế đệ nhất thánh đan gia thiên hạ. "Tiểu tử đó, là có ý định này, chẳng qua muốn luyện Phi Tiên Niết Bàn Đan, đâu có dễ dàng như vậy, hẳn là tiểu tử này đã đoạt được đan phương Phi Tiên Niết Bàn Đan từ tay Lâm Lang tam ma, nhưng mà muốn luyện ra thì tuyệt đối không thể." Nguyệt đại nhân cười lạnh một tiếng nói. "Phi Tiên Niết Bàn Đan, đệ nhất thánh đan gia thiên hạ, muốn luyện ra, có dễ dàng như vậy sao, ta dù không biết đan phương, nhưng theo lời đồn thì Phi Tiên Niết Bàn Đan cũng phải cần đến tận chín mươi chín loại thánh dược, hơn nữa đều là những viễn cổ thánh dược." "Tiểu tử này có ý đó, đáng tiếc căn bản không có khả năng này." "Vậy Nguyệt đại nhân, mấy thánh dược này, chúng ta có nên bán không?" Trầm Luân Hải Vương cẩn thận từng li từng tí hỏi. Viễn cổ thánh dược, trong Nguyệt Hải thương hội không có bao nhiêu, mỗi một gốc đều không dễ gì có được, ngày thường căn bản không bán ra. Loại viễn cổ thánh dược này, cho dù bán cho lão cổ đổng nào, đều là một mối nhân tình. "Bán, đương nhiên phải bán, có làm ăn, đương nhiên phải làm." Nguyệt đại nhân suy nghĩ một chút, mở miệng nói. "Chẳng qua nếu tiểu tử kia, có thể tiêu diệt vương triều Lâm Lang, vậy thì trong tay hắn, có không ít đồ tốt đấy, ngươi nói cho hắn biết, ta muốn ba viên Thần Tượng Huyền Lực Đan, chỉ cần hắn chịu bán, hắn muốn thánh dược gì, chỉ cần Nguyệt Hải thương hội ta có, đều có thể cho hắn." "Đi xuống đi." "Vâng." Trầm Luân Hải Vương cung kính hành lễ, rồi rời khỏi gian phòng. "Thần Tượng Huyền Lực Đan? Xem ra Nguyệt đại nhân này, thật sự là biết rõ không ít chuyện, chuyện Lâm Lang tam ma có Thần Tượng Huyền Lực Đan trong bảo khố, hắn đều biết." Trầm Luân Hải Vương vừa rời đi, Sở Phong Miên cũng thu hồi linh thức, trong lòng thầm nghĩ. Hắn từ trong bảo khố của vương triều Lâm Lang, phát hiện tổng cộng mười ba viên Thần Tượng Huyền Lực Đan, Sở Phong Miên đã luyện hóa năm viên. Hiện tại còn lại tám viên, vốn định giữ tám viên Thần Tượng Huyền Lực Đan này để khi về cửu vực, cho Lạc Tịch Hàn Nguyệt Li bọn người. Không ngờ bây giờ lại có người để mắt tới. Thần Tượng Huyền Lực Đan, Sở Phong Miên có thể bán, nhưng mà Sở Phong Miên cũng phải có được nhiều lợi ích tương ứng. "Thập Tứ c·ô·ng t·ử đã đợi lâu." Trầm Luân Hải Vương trong chốc lát đã trở lại phòng, hắn nhìn Sở Phong Miên, áy náy nói. "Kho hàng quá bề bộn, nên chậm trễ một chút thời gian." "Không sao, ta muốn thánh dược, đều có hết chứ?" Sở Phong Miên cũng không nói gì đến lời của Trầm Luân Hải Vương, tùy ý mở miệng hỏi. "Chín loại thánh dược đầu, Nguyệt Hải thương hội chúng ta đều có, nhưng mấy loại viễn cổ thánh dược phía sau, lại thuộc về một vị tiền bối của Nguyệt Hải thương hội chúng ta, vị tiền bối này cũng muốn bán, nhưng không muốn bán bằng linh thạch, mà muốn đổi lấy một loại thánh đan tên là Thần Tượng Huyền Lực Đan." Trầm Luân Hải Vương vừa nói, vừa quan s·á·t nhất cử nhất động của Sở Phong Miên. "Thần Tượng Huyền Lực Đan? Xem ra vị tiền bối của Nguyệt Hải thương hội các ngươi, tin tức đúng là linh thông a." Khóe miệng Sở Phong Miên hiện lên mấy ý cười nói. "Đã như vậy, thì cho ta gặp mặt vị tiền bối của Nguyệt Hải thương hội các ngươi một lần xem sao?" "Cái này…" Nghe nói vậy, trên mặt Trầm Luân Hải Vương lộ ra vẻ khó xử. "Vị tiền bối của Nguyệt Hải thương hội chúng ta, tính tình cổ quái, không muốn gặp người ngoài." "Không muốn gặp sao?" Khóe miệng Sở Phong Miên lộ ra mấy nụ cười, đột nhiên bước một bước, ánh mắt hắn lạnh đi, kiếm ý kinh thiên bùng nổ, bao phủ trên người Sở Phong Miên. Oanh! Kiếm ý kinh thiên vừa bùng nổ, Trầm Luân Hải Vương cảm thấy một loại nguy cơ, liên tục lui về phía sau, trong lòng thậm chí cảm thấy một nỗi sợ hãi. Với cảnh giới nửa bước Thiên Nhân Cảnh của hắn, khi đối mặt với kiếm ý của Sở Phong Miên, lại không tự chủ được mà sinh ra cảm giác sợ hãi. "Thập Tứ c·ô·ng t·ử, ngươi muốn làm gì?" Trầm Luân Hải Vương nhìn chằm chằm Sở Phong Miên, lạnh giọng hỏi. "Sao? Không muốn gặp sao?" Sở Phong Miên không thèm để ý tới Trầm Luân Hải Vương, mà hướng về phía Nguyệt đại nhân trực tiếp mở miệng nói. Nếu Nguyệt đại nhân là chưởng quỹ Nguyệt Hải thương hội, vậy mọi chuyện xảy ra ở nơi này, khó có khả năng giấu diếm được ông ta. "Thập Tứ c·ô·ng t·ử không cần nóng giận." Một tiếng thanh âm nhẹ nhàng, từ hư không vang lên. Chính là Nguyệt đại nhân, đã lên tiếng. "Nếu Thập Tứ c·ô·ng t·ử đã muốn gặp, vậy thì gặp mặt một lần vậy." "Trầm Luân, đưa Thập Tứ c·ô·ng t·ử đến đây đi." Tiếng nói vừa dứt, liền tan biến. Sở Phong Miên cũng tán đi kiếm ý trên người, Trầm Luân Hải Vương mới thở phào nhẹ nhõm. "Hải Thập Tứ này, rốt cuộc là có kỳ ngộ kinh thiên gì? Cho dù là Hải Trường Ca, cũng không có khí thế như vậy, người này nếu một mực che giấu thực lực, vậy thì ẩn t·à·ng cũng quá sâu." Trầm Luân Hải Vương nhìn về phía Sở Phong Miên, trong lòng không khỏi nghĩ đến. Về cảnh giới, Sở Phong Miên chỉ là Cửu Kiếp Cổ Đế, còn hắn lại là nửa bước Thiên Nhân Cảnh. Nhưng ngay khi bị kiếm ý kinh ngạc thiên địa kia bao phủ, trong lòng Trầm Luân Hải Vương lại sinh ra một cảm giác sợ hãi không thể kháng cự. Nếu hắn có chút phản kháng, vậy thì người c·hết, chỉ có thể là hắn. "Thập Tứ c·ô·ng t·ử mời." Trầm Luân Hải Vương không dám nói thêm gì, đối với Sở Phong Miên làm một tư thế mời, liền dẫn hắn tiến vào chỗ sâu của Nguyệt Hải thương hội. Sở Phong Miên đi theo phía sau. Vượt qua vô số không gian, cuối cùng đã đến chỗ sâu nhất của Nguyệt Hải thương hội, nơi này chính là chỗ của Nguyệt đại nhân. "Đại nhân, người đã tới rồi." Trầm Luân Hải Vương nhìn về phía Nguyệt đại nhân đang ngồi ở trên ghế, cung kính nói. "Đi xuống đi." Nguyệt đại nhân vừa mở miệng, Trầm Luân Hải Vương liền như trút được gánh nặng, vội vàng rời đi. Cảm giác Sở Phong Miên mang đến cho hắn thật sự là quá tà môn, khiến cho hắn không muốn đối mặt với Sở Phong Miên. (Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận