Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3007: Thứ tám tòa kiếm đạo đồ đằng

Chương 3007: Tòa đồ đằng kiếm đạo thứ tám
"Ta, ta biết, ta không dám lừa gạt kiếm Quân."
Nghe Sở Phong Miên nói vậy, thân thể thiếu niên không khỏi run lên, nhưng rất nhanh vẫn cố đè nỗi sợ hãi trong lòng xuống. Trong ánh mắt hắn lộ ra chút kiên định, tựa hồ đã đưa ra quyết định.
"Trong tay ta có một bảo vật kiếm đạo, là gia truyền."
"Đưa ra đây."
Sở Phong Miên bình tĩnh nói.
"Vâng."
Đến nước này, thiếu niên cũng hiểu mình hết đường lựa chọn, bèn không do dự nữa. Hắn lấy ra một Không Giới giấu trên người. Một khắc Không Giới mở ra, một cái đồ đằng gỗ cao cỡ nửa người xuất hiện trước mặt Sở Phong Miên.
"Đồ đằng kiếm đạo?"
Nhìn thấy đồ đằng gỗ này, hai mắt Sở Phong Miên sáng lên. Hắn đã cảm nhận được kiếm ý ẩn chứa bên trong đồ đằng, nên biết rõ thân phận thật sự của nó.
Đồ đằng kiếm đạo.
Nghe nói trong thiên hạ có mười chín tòa đồ đằng kiếm đạo. Hiện tại Sở Phong Miên đã có được bảy tòa, mọi kiếm thuật và huyền diệu trong bảy tòa đồ đằng đều được hắn tìm hiểu tường tận.
Bởi vậy, nhìn thấy đồ đằng kiếm đạo này, Sở Phong Miên lập tức nhận ra thân phận của nó, khiến trên mặt hắn lộ vẻ vui mừng.
Vốn hắn còn đang nghĩ cách tìm đồ đằng kiếm đạo, không ngờ lại gặp được một tòa ở đây.
"Đây là đồ đằng kiếm đạo, bảo vật kiếm đạo, xem ra ngươi không lừa ta. Nói đi, ngươi muốn bảo vật gì? Ta có thể cho ngươi biết, đồ đằng kiếm đạo này rất có giá trị, nên ngươi có thể tùy ý muốn một kiện, muốn hai kiện cũng được."
Nhìn thấy đồ đằng kiếm đạo, Sở Phong Miên tâm tình Sở Phong Miên vô cùng tốt, hắn nhìn về phía thiếu niên, mở miệng cười nói.
Sở Phong Miên sẽ không chiếm tiện nghi của một tiểu gia hỏa như vậy, hắn nói cho thiếu niên biết giá trị của đồ đằng kiếm đạo.
"Ta, ta không muốn bảo vật."
Nghe Sở Phong Miên nói, ánh mắt thiếu niên lộ vẻ vui mừng.
Dường như hắn không ý thức được, đồ đằng kiếm đạo có giá trị cao đến vậy.
Đồ đằng kiếm đạo này do hắn tìm được trong bảo khố của gia tộc. Dù chỉ biết đây là bảo vật kiếm đạo, nhưng với trình độ kiếm đạo của hắn lại hoàn toàn không thể lĩnh hội được những điều huyền diệu bên trong.
Hơn nữa, đồ đằng kiếm đạo dù là bảo vật kiếm đạo, nhưng tại ba Đại Thánh Vực đã nhiều đời không lộ diện thật sự, nên giá trị của nó, thiếu niên này hoàn toàn không hay biết.
Vậy nên, khi đi vào đây, thiếu niên có chút lo lắng. Giờ nghe Sở Phong Miên nói vậy, cuối cùng hắn cũng yên tâm, cố lấy dũng khí nói:
"Ta muốn báo thù."
Lời vừa nói ra, người thiếu niên đều run lên.
"Báo thù?"
Sở Phong Miên nhìn thiếu niên, bình tĩnh nói:
"Kẻ thù của ngươi là ai?"
"Tứ Phương Kiếm Tông, là người của Tứ Phương Kiếm Tông, chúng đã giết cả nhà ta, khiến ta cửa nát nhà tan."
Thiếu niên nghiến răng nghiến lợi khi nhắc đến cái tên này.
"Tứ Phương Kiếm Tông?"
Sở Phong Miên nhíu mày. Cái tên này hắn chưa từng nghe qua. Rất nhanh sau khi hỏi Vân Tiêu lão nhân, hắn mới biết lai lịch Tứ Phương Kiếm Tông.
Tứ Phương Kiếm Tông là một tông môn kiếm tu ở Cảnh Ma Thiên. Ban đầu tại Cảnh Ma Thiên, Tứ Phương Kiếm Tông chỉ được xem là một tông môn kiếm đạo vô danh. Mấy năm gần đây, thế lực Tứ Phương Kiếm Tông mới tăng vọt, hiện tại đã được xem là tông môn nhị lưu mới nổi.
Người mạnh nhất của họ là một vị Pháp Tắc Tiên Tôn, đây cũng là một trong những nguyên nhân Tứ Phương Kiếm Tông có thể quật khởi.
Nhưng, một tông môn nhị lưu ở Cảnh Ma Thiên, đương nhiên Sở Phong Miên chẳng để vào mắt.
"Được."
Sở Phong Miên trả lời.
Tiêu diệt Tứ Phương Kiếm Tông đối với Sở Phong Miên mà nói không khó. Với lại, vốn Sở Phong Miên cũng muốn đến Cảnh Ma Thiên một chuyến, nên đây cũng là chuyện tiện đường.
"Ngươi, đồng ý?"
Nghe Sở Phong Miên đáp ứng dứt khoát như vậy, ánh mắt thiếu niên lộ vẻ khó tin, như không ngờ Sở Phong Miên lại đồng ý nhanh như thế.
"Lão tổ Tứ Phương Kiếm Tông là một vị Pháp Tắc Tiên Tôn, lại từng đạt được vài cơ duyên cổ xưa, thực lực vô cùng mạnh mẽ."
Thiếu niên sợ Sở Phong Miên không biết rõ Tứ Phương Kiếm Tông, vội vàng nói.
"Hơn nữa Tứ Phương Kiếm Tông có đến gần chục Tiên Tôn, Tiên Thánh thì càng có mấy chục vị."
"Sợ ta làm không được?"
Nghe thiếu niên nói, Sở Phong Miên không khỏi bật cười lớn.
"Nếu ta đã đồng ý ngươi, đương nhiên sẽ nói được thì làm được."
"Ta tin ngươi."
Nghe vậy, thiếu niên không do dự nữa. Đây là cơ hội báo thù duy nhất của hắn. Hắn đã từng tìm kiếm những cường giả khác giúp hắn báo thù, nhưng thứ hắn có thể trả công thực sự quá ít.
Gia tộc của hắn dù từng hiển hách một thời, nhưng phần lớn của cải trong bảo khố đều bị Tứ Phương Kiếm Tông cướp đoạt. Hắn chỉ giữ lại mấy món bảo vật, trong đó đồ đằng kiếm đạo này là trân quý nhất, nhưng chút ấy cũng không thể lay động các cường giả khác.
Chỉ có Sở Phong Miên là đồng ý, nên hắn không còn lựa chọn nào khác.
"Thứ này, trả lại cho ngươi."
Thiếu niên liếc nhìn đồ đằng kiếm đạo trong tay. Dù lòng có chút không nỡ, nhưng vẫn ném thẳng cho Sở Phong Miên.
"Cái này cho ta?"
Sở Phong Miên nhận lấy đồ đằng kiếm đạo, có chút kỳ lạ nói.
"Ta tin tưởng Cổ Xà Kiếm Quân cường giả như ngài, nói được thì làm được, sẽ không lừa gạt ta."
Thiếu niên nhìn Sở Phong Miên, khẳng định nói.
Nghe vậy, Sở Phong Miên chỉ cười.
Hắn khẽ động tâm thần, một tên đệ tử Kiếm Đạo Môn từ bên ngoài đi vào.
"Ngươi dẫn hắn vào trong Cổ Xà Sơn nghỉ ngơi đi."
Sở Phong Miên nhìn đệ tử Kiếm Đạo Môn, chỉ thiếu niên nói.
"Ta, ta muốn tận mắt nhìn thấy Tứ Phương Kiếm Tông bị hủy diệt."
Nghe Sở Phong Miên nói vậy, thiếu niên vội vàng nói.
"Cũng được, nhưng ta còn chút chuyện cần làm. Đợi làm xong ta sẽ dẫn ngươi đi Cảnh Ma Thiên. Trong thời gian này, ngươi cứ ở Cổ Xà Sơn đi. Vết thương của ngươi tuy không nặng, nhưng chưa chữa trị cũng ảnh hưởng đến việc tu hành sau này. Hãy đến chỗ Vân Tiêu lấy mấy bình đan dược chữa thương."
Sở Phong Miên nhìn đệ tử Kiếm Đạo Môn, dặn dò một tiếng rồi thân hình lóe lên, rời khỏi Cổ Xà Sơn.
Có được một đồ đằng kiếm đạo, Sở Phong Miên tâm tình vô cùng tốt. Nhìn thiếu niên kia, hắn cũng cảm thấy thuận mắt hơn, vì vậy quyết định thỏa mãn tâm nguyện của thiếu niên.
Nhưng trước khi đến Cảnh Ma Thiên, Sở Phong Miên còn dự định đến tìm Lôi Uy một chuyến.
Thương hội Lôi Đấu chiếm một dãy núi lớn gần Thần Toán Sơn. Dãy núi này hoàn toàn thuộc về Thương hội Lôi Đấu.
Không võ giả nào thấy bất ổn vì chuyện đó, dù sao lần này Lôi Tổ của thương hội Lôi Đấu đích thân đến, chẳng ai dại dột tranh đoạt với Tiên Đế.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận