Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 1811: Lục Dực Ngô Công Vương

Sở Phong Miên lấy Lục Dực Ngô Công từ Không Giới ra, nắm trong lòng bàn tay liền cảm thấy một luồng ma ý điên cuồng lao về phía thân thể hắn. Luồng ma ý này ăn mòn cơ thể Sở Phong Miên. Dù Huyết Tà Ma Đế đã sớm ngã xuống, nhưng ma ý của hắn vẫn tồn tại vạn năm, ẩn chứa sức mạnh vô cùng mạnh mẽ. Chỉ cần ma ý này chạm vào võ giả thực lực hơi yếu đều bị ăn mòn. Với thực lực hiện tại, Sở Phong Miên chỉ có thể chống lại ma ý, không để nó ăn mòn thân thể mình, chứ chưa đủ khả năng hóa giải nó.
“Lưu Ly Tịnh Thủy, danh xưng đệ nhất chí bảo của thiên hạ, xem ngươi có hóa giải được ma ý của Huyết Tà Ma Đế không.”
Sở Phong Miên liếc qua bình ngọc, khẽ động tâm thần, bình ngọc mở ra, một giọt Lưu Ly Tịnh Thủy từ trong bay ra, rồi theo chỉ dẫn của Sở Phong Miên rơi xuống Lục Dực Ngô Công.
Ầm!
Giọt Lưu Ly Tịnh Thủy này vừa chạm vào Lục Dực Ngô Công, Sở Phong Miên liền cảm nhận được ma ý mạnh mẽ bùng phát trên đó. Màu lưu ly bảy sắc và ma ý trong Lục Dực Ngô Công ngưng tụ lại, tạo thành màu sắc hỗn độn rồi bắt đầu biến đổi.
Nhưng sự biến đổi này không kéo dài, mấy phút sau, Sở Phong Miên rõ ràng cảm thấy ma ý thuộc về Huyết Tà Ma Đế trong Lục Dực Ngô Công đã suy yếu.
“Thật hữu dụng!”
Trong mắt Sở Phong Miên hiện lên vài phần kinh hỉ.
Phiền lão đã không lừa hắn, ma ý của Huyết Tà Ma Đế thật sự có thể bị Lưu Ly Tịnh Thủy loại bỏ.
Nhưng Sở Phong Miên chưa kịp mừng thì Lục Dực Ngô Công lại ngừng biến đổi. Khoảng một nửa ma ý trên Lục Dực Ngô Công đã bị hóa giải. Nhưng vẫn còn lại một nửa.
“Xem ra Lưu Ly Tịnh Thủy quá ít.”
Sở Phong Miên có chút bất đắc dĩ.
Lưu Ly Tịnh Thủy thật sự hóa giải được ma ý của Huyết Tà Ma Đế, nhưng không phải chỉ một giọt là đủ. Thảo nào Phiền lão đã nói với Sở Phong Miên là cần nhiều Lưu Ly Tịnh Thủy. Ma ý của Huyết Tà Ma Đế ẩn chứa trên Lục Dực Ngô Công còn kém xa so với trên Thái Sơ kiếm phong hay trái tim Huyết Tà Ma Đế. Vậy mà một giọt Lưu Ly Tịnh Thủy còn chưa đủ để hóa giải ma ý đó.
Nhưng đến nước này, Sở Phong Miên không còn đường lui. Ba món bảo vật này, Sở Phong Miên ít nhất phải loại bỏ ma ý trên Lục Dực Ngô Công trước đã.
Tay Sở Phong Miên khẽ động, lại một giọt Lưu Ly Tịnh Thủy từ bình ngọc bay ra, rơi trên Lục Dực Ngô Công.
Bình ngọc chỉ có bốn giọt Lưu Ly Tịnh Thủy, Sở Phong Miên chỉ có thể dùng từng giọt một, không dám hoang phí.
Giọt Lưu Ly Tịnh Thủy này rơi vào Lục Dực Ngô Công, rồi lại sinh ra biến đổi với ma ý trong đó.
Rất nhanh, hiệu quả của giọt Lưu Ly Tịnh Thủy này cũng hết, trên Lục Dực Ngô Công vẫn còn sót lại chút ma ý.
Phần nhỏ ma ý còn lại này chỉ bằng một phần mười ma ý ẩn chứa trên Lục Dực Ngô Công lúc trước. Nhưng đối với Sở Phong Miên mà nói, nó vẫn vô cùng khó giải quyết. Dù chỉ là một tia ma ý của Huyết Tà Ma Đế, với thực lực hiện tại Sở Phong Miên cũng không thể hóa giải.
Vả lại Sở Phong Miên không dám thật sự nuốt ma ý của Huyết Tà Ma Đế cùng Lục Dực Ngô Công vào trong thân thể. Dù Sở Phong Miên đã biến thành thiên địa dị chủng, ngưng luyện Bất Hủ chân thân, nhưng Huyết Tà Ma Đế lại là Ma Đế mạnh nhất trong Thập Phương thiên Ma. Nếu một sợi ma ý của hắn ẩn náu trong thân thể Sở Phong Miên thì tuyệt đối hậu họa vô tận.
Trừ khi loại bỏ hết ma ý của Huyết Tà Ma Đế trên Lục Dực Ngô Công, nếu không Sở Phong Miên cũng chỉ có thể nhìn chứ không thể luyện hóa.
“Liều mạng!”
Sở Phong Miên nghiến răng.
Lại từ trong bình ngọc lấy ra một giọt Lưu Ly Tịnh Thủy, nhỏ vào Lục Dực Ngô Công. Vì Lục Dực Ngô Công mà Sở Phong Miên đã hao phí hai giọt Lưu Ly Tịnh Thủy, bây giờ cũng không quan tâm tốn thêm một giọt nữa.
Ba giọt Lưu Ly Tịnh Thủy cứ thế tiêu hao, lòng Sở Phong Miên vô cùng đau đớn. Lưu Ly Tịnh Thủy là thứ chí bảo mà Sở Phong Miên mới gặp lần đầu, ngay cả Kiếm Đạo Chi Chủ cũng không có loại bảo vật này.
Bây giờ trong bình ngọc chỉ còn lại một giọt Lưu Ly Tịnh Thủy, ba giọt khác đều đã dùng để hóa giải ma ý trên Lục Dực Ngô Công.
"Chỉ riêng hóa giải ma ý ẩn chứa trên Lục Dực Ngô Công thôi đã tốn hết ba giọt Lưu Ly Tịnh Thủy, vậy Thái Sơ kiếm phong và trái tim của Huyết Tà Ma Đế ẩn chứa ma ý thì phải tốn bao nhiêu nữa đây..." Sở Phong Miên bất đắc dĩ nghĩ.
Ma ý trên Thái Sơ kiếm phong ít nhất cũng nhiều gấp mười so với Lục Dực Ngô Công. Ít nhất cũng cần ba mươi giọt Lưu Ly Tịnh Thủy mới có thể hóa giải toàn bộ ma ý trên Thái Sơ kiếm phong.
Ba mươi giọt Lưu Ly Tịnh Thủy thật sự là con số thiên văn. Trong vô số thời đại, Lưu Ly Tịnh Thủy xuất hiện cũng không biết có được ba mươi giọt không.
Sở Phong Miên biết rõ trong tất cả thế lực, Thương Hải Đô là nơi có khả năng sở hữu Lưu Ly Tịnh Thủy nhất, mà cũng chỉ có bốn giọt mà thôi. Chỉ sợ là toàn bộ Đại La thiên tinh vực cũng không tìm được thế lực nào khác có Lưu Ly Tịnh Thủy, trừ khi Sở Phong Miên đi các tinh vực khác. Có thể nói muốn tìm Lưu Ly Tịnh Thủy cũng là mò kim đáy biển.
Đúng lúc Sở Phong Miên bất đắc dĩ suy nghĩ thì Lục Dực Ngô Công rốt cuộc xuất hiện biến hóa.
Chút ma ý còn lại dưới một giọt Lưu Ly Tịnh Thủy đã bị luyện hóa hoàn toàn.
Hơn phân nửa sức mạnh ẩn chứa trong giọt Lưu Ly Tịnh Thủy này còn thừa lại. Nhưng chưa kịp thu hồi thì nó đột nhiên hòa làm một thể với Lục Dực Ngô Công.
Lưu Ly Tịnh Thủy có khả năng thuế phàm hóa tiên, nên mới là vật thiết yếu để luyện chế cực đạo tiên binh. Giờ đây, lượng Lưu Ly Tịnh Thủy còn lại dù không nguyên vẹn, nhưng vẫn ẩn chứa sức mạnh cực lớn. Vừa hòa làm một với Lục Dực Ngô Công.
Sở Phong Miên rõ ràng cảm nhận được lực lượng trong Lục Dực Ngô Công đang không ngừng tăng lên.
Từng đường vân màu tím đột nhiên xuất hiện trên Lục Dực Ngô Công. Những đường vân tím này ngưng tụ trên thân Lục Dực Ngô Công. Đặc biệt là sáu cánh sau lưng, đều phát sinh biến hóa, cánh đuôi cũng xuất hiện màu tím nhạt.
“Lục Dực Ngô Công vương?”
Sở Phong Miên nhìn thấy biến hóa của Lục Dực Ngô Công, trong lòng vui mừng, Lục Dực Ngô Công sau khi dung nhập Lưu Ly Tịnh Thủy lại muốn lột xác thành Lục Dực Ngô Công vương?
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý)
Bạn cần đăng nhập để bình luận