Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 4769: Yêu nghiệt thiên tài

Trong toàn bộ Hoang giới, cũng chỉ có hai vị thần bộc tùng kia, đối mặt Hoang Thần không hề sợ hãi, chỉ có tôn kính. Nhưng Hồng Diệp này lại khác biệt. Trong mắt Hồng Diệp không hề có chút kính sợ nào, dù ánh mắt tôn kính, nhưng lại càng bình tĩnh. Dường như Hoang Thần trước mắt, trong mắt nàng, cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Điều này khiến Sở Phong Miên cũng cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Dù sao, Hồng Diệp trước mắt, cho dù tư chất có cao đến đâu, thì hiện tại cũng chỉ vừa mới bước vào Thần Thoại cảnh giới, tương đương với một vị Tiên Đế cao giai. Mà Hoang Thần, lại là một vị cường giả đỉnh cấp Hóa Đạo Chi Cảnh, nhất là sau khi Sở Phong Miên trở về, lại càng thể hiện rõ Hoang Thần đã thành tựu Đế Quân. Đối diện một vị Đế Quân, bất kỳ một võ giả thần thoại nào cũng đều phải kính sợ, kính sợ cường giả là quy tắc sinh tồn của Kỷ Nguyên Võ Đạo Tinh Thể. Thế nhưng trong mắt Hồng Diệp lại không hề có chút kính sợ nào, sự an tĩnh này khiến Sở Phong Miên cảm thấy một chút dị dạng. Hồng Diệp này, quả nhiên bất phàm.
"Hồng Diệp, ngươi đã bước vào Thần Thoại cảnh giới?" Sở Phong Miên không hề biến sắc mở miệng hỏi. Ánh mắt của hắn cũng đang quan sát Hồng Diệp. Hồng Diệp đã bước vào Thần Thoại cảnh giới, tức là một vị Tiên Đế cao giai, với cảnh giới này, căn bản không thể qua mắt được Sở Phong Miên, thậm chí cả linh thức của Sở Phong Miên cũng không thể qua mắt được. Linh thức của Sở Phong Miên vượt xa các võ giả cùng cảnh giới, linh thức của hắn trong các cường giả đỉnh cấp Hóa Đạo Chi Cảnh cũng được xem là mạnh mẽ. Khi ánh mắt Sở Phong Miên nhìn tới, mọi sức mạnh trên người Hồng Diệp đều bị hắn xem thấu triệt để. Chỉ là, mặc dù Sở Phong Miên đã thực sự tìm tòi cặn kẽ mọi bí mật trên người Hồng Diệp, nhưng hắn lại càng nhíu mày hơn. Bởi vì hắn không hề phát hiện ra vấn đề gì. Trên người Hồng Diệp quả thật chứa không ít cơ duyên, thậm chí còn có một chút sức mạnh tiềm ẩn, những cơ duyên này nếu đối với các võ giả tầm thường mà nói, thì quả là vô cùng kinh người. Nhưng đối với võ giả ở tầng thứ của Sở Phong Miên mà nói thì lại hết sức bình thường, căn bản không đáng gì. Hơn nữa, chỉ dựa vào những cơ duyên này thì cũng còn quá xa mới đủ để nâng đỡ tốc độ tấn thăng yêu nghiệt như Hồng Diệp. Trên người Hồng Diệp, chắc chắn còn ẩn giấu những bí mật sâu hơn, đây gần như là nhận thức chung của Hoang Thần và Sở Phong Miên. Nhưng cho dù là Sở Phong Miên, vậy mà cũng không thể nhìn ra một chút tung tích nào trên người Hồng Nguyệt, tựa như trên người Hồng Diệp, thực sự không có ẩn chứa bí mật gì vậy. Điều này khiến Sở Phong Miên có chút bất ngờ, hắn có tự tin rằng, dù cho tam hoàng có động tay chân trên người Hồng Diệp thì Sở Phong Miên cũng có thể nhìn thấu được. Nhưng lần này, dù Sở Phong Miên có tìm kiếm như thế nào, trên người Hồng Diệp lại không hề có bất kỳ vấn đề gì. Linh thức của hắn, vốn luôn thuận lợi, lại mà lần này không có tác dụng trên người Hồng Diệp.
"Đây rốt cuộc là gì?" Trong lòng Sở Phong Miên dù vô cùng kinh ngạc, nhưng trên mặt lại không hề có bất kỳ biểu hiện gì.
"Dạ bẩm sư tôn, ta đã chính thức tấn thăng lên Thần Thoại cảnh giới một tháng trước." Hồng Diệp nghe Sở Phong Miên hỏi thăm thì bình tĩnh trả lời, nói xong Hồng Diệp dừng lại một chút rồi lại tiếp lời. "Hôm qua, ta đã tấn thăng lên Thần Thoại nhị trọng cảnh giới rồi."
"Thần Thoại nhị trọng cảnh giới, trong một tháng?" Sở Phong Miên còn chưa nói gì, mà Hoang Viên đã lộ vẻ kinh ngạc trên mặt. Hồng Diệp trước mắt dù đã khiến Hoang Viên không ít lần giật mình, Hoang Viên trong lòng cũng đã có một sự chuẩn bị tâm lý nhất định cho sự yêu nghiệt của Hồng Diệp. Thế nhưng, khi nghe Hồng Diệp nói, Hoang Viên vẫn ngẩn người tại chỗ. Cũng kinh ngạc không kém là Sở Phong Miên. Thần Thoại cảnh giới chia làm 5 cấp bậc, trong đó thần thoại nhất trọng cảnh giới tương đương với Tiên Đế bát giai. Thần Thoại nhị trọng cảnh giới tương đương với Tiên Đế bát giai, thần thoại tam trọng cảnh giới thì tương đương với Hóa Hư Chi Cảnh, Tiên Đế cửu giai. Thần Thoại tứ trọng cảnh giới thì tương đương với Hóa Cổ Chi Cảnh của Tiên Đế kỷ nguyên, còn thần thoại ngũ trọng võ giả thì tương đương với cường giả đỉnh cấp Hóa Đạo Chi Cảnh. Trong Kỷ Nguyên Võ Đạo Tinh Thể, cường giả thần thoại ngũ trọng cảnh giới được xưng là Quân Vương, Hoang Thần trước kia cũng là ở cảnh giới này. Có thể nói rằng, năm cảnh giới của thần thoại, mỗi một cảnh đều có một khoảng cách rất lớn. Việc Hồng Diệp có thể từ Truyền Kỳ cảnh giới bước vào Thần Thoại cảnh giới trong thời gian ngắn như vậy thật sự chưa đủ làm cho người khác quá kinh hãi. Bởi dù sao, khi cảnh giới thấp thì ở Kỷ Nguyên Võ Đạo Tinh Thể cũng có không ít thiên tài yêu nghiệt, dù có thua kém Hồng Diệp, nhưng vẫn có một số điểm tương đồng. Nhưng chưa đầy một tháng, Hồng Diệp vậy mà đã có thể lại lần nữa bước vào thần thoại nhị trọng cảnh giới, việc này thật sự quá kinh người. Cho dù có lật t·r·ải rộng tất cả các cổ tịch trong Kỷ Nguyên Võ Đạo Tinh Thể, chỉ sợ cũng không thể tìm ra bất kỳ một võ giả, một thiên tài nào có thể so sánh với Hồng Diệp. Dù cho là thiên tài c·h·ói mắt nhất trong Kỷ Nguyên Võ Đạo Tinh Thể, nghe nói khi bước vào Thần Thoại cảnh giới thì cũng phải mất tới một năm mới đạt được thần thoại nhị trọng cảnh giới. Trong một năm, từ Tiên Đế thất giai cảnh giới bước vào bát giai, đã là một thành tựu vô cùng kinh người trong Tiên Đế kỷ nguyên rồi, loại tư chất này có thể xưng là yêu nghiệt. Thế nhưng Hồng Diệp còn nhanh hơn người thiên tài được ghi trong cổ tịch tới mười lần, thậm chí chưa đầy một tháng nàng đã bước vào thần thoại nhị trọng cảnh giới. Điều này khiến Sở Phong Miên là người ngoài cuộc nhìn thấy cũng phải cảm thấy vô cùng sợ hãi, chứ đừng nói đến những người khác.
"Việc ngươi đột p·h·á, trước không cần để lộ ra ngoài." Sở Phong Miên trầm ngâm một chút rồi nhìn về phía Hồng Diệp mở miệng nói. "Gần đây bên ngoài cũng không yên ổn, ngươi phải cẩn t·h·ậ·n một chút."
"Đệ t·ử biết." Hồng Diệp nghe Sở Phong Miên nói, cũng khẽ gật đầu đáp lời. "Vì ngươi đã bước vào Thần Thoại cảnh giới, vậy Bát Hoang Thần p·h·áp ở cảnh giới Thần Thoại này, ở trong ngọc giản này. Bát Hoang Thần p·h·áp này đủ sức nâng đỡ ngươi tu hành tới thần thoại năm trọng cảnh giới." Sở Phong Miên khẽ động tâm thần, một chiếc ngọc giản xuất hiện trong lòng bàn tay hắn rồi đưa cho Hồng Diệp. "Hơn nữa, vì ngươi đã bước vào Thần Thoại cảnh giới, theo quy củ thì có thể tính là đệ t·ử chân truyền của ta, đây là ngọc phù thân ph·ậ·n của ngươi." Sở Phong Miên lại lấy ra một quả ngọc phù, cùng với ngọc giản kia, đưa cho Hồng Diệp.
"Đa tạ sư tôn." Hồng Diệp nhận lấy ngọc giản và ngọc phù, cung kính hành lễ nói.
"Đi đi, nếu như ngươi có thể bước vào thần thoại năm trọng cảnh giới thì ngôi vị thiếu chủ thứ nhất trong Hoang giới chắc chắn thuộc về ngươi." Sở Phong Miên nói xong thì phất tay, để Hồng Diệp rời đi.
Hồng Diệp hành lễ rồi quay người rời đi.
"Đại nhân, thiếu chủ Hồng Diệp này thật sự là..." Sau khi Hồng Diệp đi khuất, Hoang Viên mới không nhịn được mà mở miệng nói.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận