Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 6220: Mạch nước ngầm

Nhưng là từ giọng điệu của Khôn Ma Tử mà xét. Lần này tiến vào Thái Hư ở Trung vực bên ngoài các võ giả, tuyệt đối không phải số ít. Nếu không sẽ không gây ra tiếng vang lớn đến vậy, bị nhiều người chú ý đến thế. Điều này khiến Sở Phong Miên cảm thấy vô cùng kỳ quái. Cửu đại thế gia đột nhiên thay đổi cách làm sao? Còn tại phía trên Vĩnh Hằng đại lục, một thế lực khác là Tứ tông. Bởi vì trận chiến ở Thiên Vi Tông trước đây, cùng cuộc chiến tiêu diệt Minh Thiên Tông, liên tiếp bộc phát chiến đấu khiến Tứ tông tự lo thân còn không xong, trong thời gian ngắn, Tứ tông không muốn ra tay nữa. Lại càng không có khả năng đến đây Chân Tiên giới, theo như những gì Sở Phong Miên biết về Tứ tông. Lần này tiến vào Thái Hư nơi, võ giả tuyệt không có khả năng là người của Tứ tông. Mà ngoài điều đó ra, có khả năng tiến vào Chân Tiên giới, các võ giả ngoại vực… “Chẳng lẽ đến từ Cổ Tiên thành? Dòng sông thời gian?” Sở Phong Miên nhíu mày. Ở bên ngoài Vĩnh Hằng đại lục, những võ giả ngoại vực có khả năng tiến vào Chân Tiên giới, chỉ có khả năng đến từ Cổ Tiên thành, hoặc là dòng sông thời gian. Nhất là dòng sông thời gian, bên trong thế nhưng vẫn còn rất nhiều cường giả Chúa Tể sinh sống từ xưa đến nay, thực lực thâm sâu khó dò, chỉ có khả năng một vài cường giả Chúa Tể ở dòng sông thời gian mới có khả năng tiến vào Chân Tiên giới, chuyện này cũng không phải không thể xảy ra. Thêm vào việc Chân Tiên giới này vốn dĩ đã nằm trong dòng sông thời gian, cho nên cường giả trong dòng sông thời gian tiến vào Chân Tiên giới cũng là một chuyện vô cùng thuận tiện. Chỉ là từ trước đến nay, cho dù là với Vĩnh Hằng đại lục hay Cổ Tiên thành, hay là dòng sông thời gian thì Chân Tiên giới vẫn là một nơi tràn đầy vô số nguy hiểm, chỉ có những võ giả vì muốn nâng cao thực lực, vì tài nguyên mà bí quá hóa liều tiến vào Chân Tiên giới. Đối với Sở Phong Miên cũng tương tự như vậy, nếu không phải vì ở Cổ Tiên thành, hắn không có cách nào đột phá cảnh giới thần lực đạo tầng thứ năm, thì Sở Phong Miên cũng sẽ không nghĩ đến việc tiến vào Chân Tiên giới. Vì vậy, bất kể những võ giả ngoại vực kia thuộc thế lực nào, bọn họ nếu đã tiến vào Chân Tiên giới, lại còn đến Thái Hư nơi này, chắc chắn là có mục đích của họ. “Tin tức chính xác không sai, nghe nói ngay cả Đạo tổ cũng bị kinh động, đám võ giả ngoại vực này đến gây ảnh hưởng không nhỏ, hình như bọn họ cũng là nhắm vào tiên phủ mà đến.” Khôn Ma Tử ở một bên, vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng. “Trong số những võ giả ngoại vực này, cũng có người rất lợi hại, không thể coi thường, nếu như Tuyệt Kiếm đạo hữu gặp phải, cũng nên cẩn thận.” “Ta hiểu.” Sở Phong Miên gật đầu nhẹ. Tuy trên thực tế, Sở Phong Miên cũng chính là một võ giả ngoại vực trong lời Khôn Ma Tử. Thế nhưng, những võ giả ngoại vực lần này tiến vào Chân Tiên giới, mặc kệ là đến từ dòng sông thời gian, hay là cửu đại thế gia thì đều là kẻ địch, không phải bạn với Sở Phong Miên. Cửu đại thế gia thì khỏi cần nói, đã sớm xem Sở Phong Miên như cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt, đã sớm nằm trong danh sách phải giết của cửu đại thế gia. Mà ở dòng sông thời gian, việc Sở Phong Miên nắm giữ hai chí bảo thời gian, đã sớm truyền khắp dòng sông thời gian, qua nỗ lực tuyên truyền của Hắc Ám Chi Chủ. Hai chí bảo thời gian này có khả năng can thiệp vào lực lượng dòng sông thời gian. Đối với những Chúa Tể đang bị cầm tù trong dòng sông thời gian, thì hai chí bảo này chính là hi vọng để bọn họ thoát khốn, chính là chìa khóa mở lồng giam của bọn họ. Cho nên trong dòng sông thời gian, những võ giả muốn giết Sở Phong Miên, cướp đoạt hai chí bảo này cũng không hề ít. Giống như là Cửu Thiên Chi Chủ, Vĩnh Dạ Chi Chủ, cũng sẵn sàng truy sát Sở Phong Miên, thậm chí không tiếc mạo hiểm tiến vào Chân Tiên giới. Một mặt là vì cửu đại thế gia đưa ra thẻ cược, phần thưởng vô cùng phong phú. Mặt khác, hai người bọn họ cũng muốn giết chết Sở Phong Miên, có được hai chí bảo thời gian trên người Sở Phong Miên, đây mới là nguyên nhân chính hai người bọn họ ra tay. Vì vậy, bất kể những võ giả ngoại vực kia là có lai lịch gì, thì Sở Phong Miên nhất định phải thật sự cẩn thận mới được. “Ta còn có chút việc, xin phép đi trước, nếu như có gặp tiên vương phủ, có thể liên lạc với ta.” Sau khi trò chuyện thêm vài câu, Khôn Ma Tử cũng mang vẻ tươi cười rời đi. Hợp tác với Sở Phong Miên, quả thật là hắn có lợi không ít. Nhưng đối với Sở Phong Miên mà nói, sự hợp tác này cũng chỉ là tùy theo nhu cầu thôi. Sau khi đã hoàn toàn thôn phệ Hư Chân Diễm, Sở Phong Miên cũng rời khỏi tiên vương phủ này, hóa thành một đạo độn quang, bay về phương hướng động phủ của mình. Không có tiên phủ xuất thế, những ngày thường, Sở Phong Miên vẫn ở lại tu hành trong tiên phủ, hoàn cảnh yên tĩnh của Thái Hư nơi này, cùng với thiên địa pháp tắc hoàn chỉnh ở đây, giúp Sở Phong Miên tu hành vô cùng thuận lợi. “Đây là?” Ngay khi độn quang của Sở Phong Miên đi ngang qua một lục địa trôi nổi. Thân hình hắn đột ngột dừng lại. Chỉ thấy ánh mắt của Sở Phong Miên không khỏi rơi vào lục địa trôi nổi kia. Ở Thái Hư nơi này, loại lục địa trôi nổi này có ở khắp nơi, vì vậy ban đầu cũng không có gì kỳ lạ. Nhưng lần dừng lại này của Sở Phong Miên lại phát hiện. Linh thức của hắn, khi liếc nhìn lục địa kia thì lại bị biến mất. Loại biến mất này không bình thường, như thể là có thứ gì đó ngăn cản lại lực lượng của nó, có một cỗ lực lượng đã ngăn trở linh thức của Sở Phong Miên đang dòm ngó. Với linh thức của Sở Phong Miên, cho dù là Chân Quân tam giai, cũng chưa chắc có thể né tránh linh thức của hắn. Nhưng ở trước mắt, một lục địa nhỏ như thế, lại có đồ vật gì đó có thể né tránh được linh thức của hắn sao? “Qua đó xem thử.” Sở Phong Miên suy nghĩ một chút, hắn cũng ẩn giấu thân hình, lặng lẽ hạ xuống trên lục địa này. Dù không biết trên lục địa này đang ẩn giấu vật gì, nhưng hành động giấu đầu hở đuôi này, tuyệt đối không bình thường. Không giống phong cách hành sự của võ giả Chân Tiên giới. Phần lớn các võ giả Chân Tiên giới trong thời Thái Cổ đều thẳng tính, dù tính cách khác biệt, nhưng cơ hồ không ai làm chuyện kiểu ẩn núp như vậy. Cho dù là tranh đoạt bảo vật cũng đều quang minh chính đại, việc ẩn mình như vậy, ngược lại khiến Sở Phong Miên cảm thấy có chỗ không thích hợp. Khi Sở Phong Miên đã đáp xuống trên lục địa, hắn cũng hướng ánh mắt về một phương hướng. Nơi đó chính là phương hướng mà linh thức của Sở Phong Miên đã biến mất, là ở trên bình nguyên của lục địa này. Trên toàn bộ bình nguyên, không nhìn thấy bất kỳ sinh cơ nào, thậm chí còn không nhìn thấy dấu vết võ giả nào đã từng hoạt động ở đây. Nhưng linh thức của Sở Phong Miên, đúng là đã biến mất ở nơi này. Bất quá, không phải là trên vùng bình nguyên này. Mà là trong lòng đất của vùng bình nguyên này. “Trong lòng đất này, ẩn giấu vật gì.” Sở Phong Miên nhẹ nhàng thăm dò một phen, trên mặt liền không khỏi lộ ra một nụ cười. “Lục địa này, quả nhiên có vấn đề, trong lòng đất đang cất giấu cái gì…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận