Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 666: Trăm tuyệt bảng thứ 9

Chương 666: Bảng Trăm Tuyệt vị thứ 9 Võ Anh, là một thanh niên, mặc một bộ áo đen, trên tay hắn không có bất kỳ đao kiếm binh khí nào mà lại đeo một đôi quyền sáo. Ở Bắc Mang Thánh Vực, Võ Anh còn có một cái tên gọi khác, chính là Lục Huyết Quyền Hoàng. Hai chữ Lục Huyết, đại diện cho tính cách tàn nhẫn của Võ Anh, hắn vô cùng tàn nhẫn, đối mặt với bất kỳ người nào có uy hiếp, thậm chí là chạm trán với một chút thiên tài, đều sẽ tàn nhẫn bóp chết, trong tay máu tươi vô số. Sở Phong Miên trong tay mặc dù cũng dính đầy máu tươi, nhưng hắn xưa nay không giết người vô tội, điều này khác hoàn toàn so với Võ Anh. Còn hai chữ Quyền Hoàng phía sau, đại diện cho quyền pháp cường đại của Võ Anh. Trên lôi đài, Võ Anh và Sở Phong Miên đứng đối mặt nhau, nhìn Sở Phong Miên, trên mặt Võ Anh lộ ra mấy phần cười lạnh. "Tiểu tử, không ngờ ta lại gặp may mắn thế này, lại có thể gặp được ngươi." Sở Phong Miên là kẻ thù lớn nhất của thánh đảng bọn họ, là địch của Dạ Thiên Quân, ai giết được Sở Phong Miên đều có thể nhận được chỗ tốt cực lớn. Bây giờ Võ Anh nhìn Sở Phong Miên hoàn toàn giống như nhìn một con dê béo, chỉ cần giết Sở Phong Miên, đủ để hắn đạt được vô số chỗ tốt từ chỗ Dạ Thiên Quân. Về phần thực lực của Sở Phong Miên? Thực lực mà Sở Phong Miên biểu hiện ra tuy rất kinh người, nhưng theo Võ Anh thì lại không đáng nhắc tới. Thực lực của Sở Phong Miên chưa từng được Võ Anh để trong mắt. Dù sao Võ Anh là người đứng thứ chín bảng Trăm Tuyệt Bắc Vực, người có thể lọt vào top mười của bảng Trăm Tuyệt Bắc Vực đều có đủ thực lực để đạt tới đỉnh cao của Sinh Tử cảnh. "Cái tên Sở Phong Miên này lại đụng phải Võ Anh." Bên dưới, rất nhiều võ giả thấy trận đấu này, đều không khỏi chú ý đến. Sở Phong Miên vốn dĩ không có tiếng tăm gì, nhưng qua các trận đấu liên tiếp, đã cho thấy thực lực của Sở Phong Miên, có thể nói là hắc mã số một của giải đấu lần này. Các trận đấu trên lôi đài của hắn đủ để thu hút vô số võ giả đến xem. Hơn nữa, tin đồn liên quan đến việc Sở Phong Miên đạt được sự thừa nhận của Bắc Mang Thánh Quân đã bắt đầu lan truyền trong đại hội đấu võ, mặc dù phần lớn các võ giả đều không tin, nhưng không có lửa làm sao có khói, ít nhất thì Sở Phong Miên đúng là đã đạt được truyền thừa trong thánh đường. Trong mấy trận đấu trước, Sở Phong Miên đều cường thế nghiền ép đối thủ, đánh bại chỉ bằng một chiêu. Cho nên ở đây, vô số võ giả đều không rõ thực lực thật sự của Sở Phong Miên là như thế nào. Bây giờ đụng phải Võ Anh, mọi người rốt cuộc kích động, Võ Anh là nhân vật top mười của bảng Trăm Tuyệt Bắc Vực, thực lực cường đại vô cùng, bất kể là ai đối mặt với hắn đều phải dùng toàn lực. Trận chiến này, nhất định sẽ cực kỳ đặc sắc. Chỉ là gần như toàn bộ võ giả, trong lòng đều xem trọng Võ Anh. Dù sao Võ Anh là nhân vật trong top mười bảng Trăm Tuyệt Bắc Vực, lại không phải là người mới đột ngột quật khởi, mà là nhân vật đã góp mặt trong bảng Trăm Tuyệt Bắc Vực mười năm. Từ dưới đáy từng bước bò lên vị trí top mười hiện tại, thực lực của Võ Anh không thể nghi ngờ. Thực lực mà Sở Phong Miên thể hiện trước đó tuy rất đáng sợ, nhưng lại chỉ là nghiền ép Cổ Ngạo Hàn, La Nanh. Hai người này chỉ ở mức trung du trong bảng Trăm Tuyệt Bắc Vực, giờ để Võ Anh ra tay, vậy một chiêu là đủ để nghiền ép bọn họ. Ngoài ra, Sở Phong Miên cơ bản không có thành tích gì quá nổi bật. Mọi người vô cùng kích động, phần lớn đều muốn xem thực lực thật sự của nhóm "Hắc mã" Sở Phong Miên, còn về phần thắng bại, thì lại không có nhiều người quan tâm. Bởi vì trong mắt phần lớn người xem, trận chiến này Sở Phong Miên thua không nghi ngờ, không có gì đáng lo. Người thật sự ủng hộ Sở Phong Miên bên dưới, chỉ có một mình Hàn Nguyệt Li, chỉ có Hàn Nguyệt Li rõ, với thực lực của Sở Phong Miên thì đánh bại Võ Anh này không có gì khó khăn. Đối thủ thật sự của Sở Phong Miên là Dạ Thiên Quân, Phong Vô Tâm và những người khác. Võ Anh này còn chưa đáng. Nghe những tiếng bàn luận của mọi người, sắc mặt Võ Anh vô cùng đắc ý. Vẻn vẹn về mặt khí thế, hắn đã áp đảo Sở Phong Miên. "Tiểu tử, ban đầu nể tình ngươi và ta đều là đệ tử đồng môn, ta còn muốn thả cho ngươi một con đường sống, chỉ đáng tiếc, ngươi không biết trời cao đất dày, lại dám đến tội Thánh Chủ." Võ Anh nhìn Sở Phong Miên, trên mặt lộ ra mấy phần âm lãnh, khinh miệt mở miệng nói. "Ngươi tự tìm cái chết, đừng trách ta, ngươi bây giờ tự sát, còn có thể giữ được toàn thây, nếu không ta sợ một lát ta vận dụng lực lượng quá lớn, trực tiếp đánh cho thân thể ngươi nổ tan xác." "Có thật không? Câu này đáng lẽ ta mới là người nói, ngươi còn gì để nói thì nói nhanh đi, nếu không ngươi cũng muốn đi bồi bọn Cổ Ngạo Hàn, La Nanh kia." Sở Phong Miên hời hợt mở miệng. Đối diện với Võ Anh, sắc mặt hắn vô cùng thoải mái. "Muốn chết!" Sắc mặt Võ Anh trong nháy mắt trở nên dữ tợn, quát lớn nói. "Chết đến nơi rồi mà còn dám mạnh miệng, một kẻ mới đạt được chút kỳ ngộ như tiểu gia hỏa mà lại thật sự cho rằng đủ sức đối đầu với thánh đảng của chúng ta? Đắc tội với thánh đảng chúng ta, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi! Cái gọi là truyền thừa thì sao chứ? Trước thực lực chân chính chẳng là cái gì cả! Chết đi!" Võ Anh hét lớn một tiếng, toàn bộ vũ đạo liền được bộc phát ra. Võ Anh tu luyện chính là vũ đạo thuần túy, lực lượng thuần túy, loại vũ đạo thuần túy này, tu luyện không có bất kỳ đường tắt nào. Nhưng một khi tu luyện thành công, thì cũng gần như không có nhược điểm, trừ phi là dùng lực lượng mạnh hơn đánh bại hắn, còn không thì bất kỳ thủ đoạn nào khác đều không thể đánh bại Võ Anh. "Vũ Nghịch Thiên Địa!" Toàn thân vũ đạo của Võ Anh ngưng tụ trên quyền phong, một quyền đột nhiên đánh về phía Sở Phong Miên. Một quyền này nhìn có vẻ bình thường, nhưng lại ẩn chứa vũ đạo huyền diệu vô cùng bên trong, một quyền đánh ra mang theo hàng ngàn vạn loại biến hóa. Mặc kệ Sở Phong Miên ứng phó thế nào, đều có thể dùng chiêu thức huyền diệu nhất để oanh kích Sở Phong Miên. Vũ đạo của Võ Anh đã đạt tới trình độ thiên biến vạn hóa, một quyền đánh ra không phải là một quyền phong bình thường mà đủ sức biến thành các loại sức mạnh, điều này chỉ có người có tạo nghệ cao siêu trên vũ đạo mới làm được. Tuy nhiên uy lực của một quyền này toàn bộ đều tập trung ở lực lượng thuần túy, không có bất kỳ biến hóa nào. Rõ ràng lúc trước Võ Anh chỉ đang thăm dò thực lực của Sở Phong Miên mà thôi, muốn biết thực lực của hắn rốt cuộc đã đạt tới mức độ nào. "Lấy lực chạm nhau? Tốt!" Đối mặt một quyền này của Võ Anh, sắc mặt Sở Phong Miên vô cùng thoải mái. So với lực lượng, hắn không sợ bất kỳ ai, có được huyết mạch chiến long, ngưng tụ thân thể viễn cổ chiến long, Sở Phong Miên đơn giản là một con viễn cổ chiến long. Dù với thực lực hiện tại thì hắn chỉ được coi là ấu long, nhưng một võ giả lại dám so đấu lực lượng với viễn cổ chiến long, thì chẳng phải là đang tự tìm đường chết sao? "Chiến!" Sở Phong Miên hét lớn một tiếng, huyết mạch viễn cổ chiến long bị thúc ép toàn bộ, trên tay phải Sở Phong Miên ngưng tụ vô số linh lực. Đột nhiên ở giữa, hắn cũng đánh ra một chưởng, trực tiếp oanh kích tới. (Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận