Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 5897: Điên cuồng Cô Loan Ngọc

Chương 5897: Điên cuồng Cô Loan Ngọc
Mắt thấy Cô Loan Ngọc lao tới. Ngọn lửa màu vàng óng trên thân cự nhân kia tỏa ra khí tức mạnh mẽ. Những cường giả cấp chúa tể ở đây đều kinh hãi không thôi. Trước mặt sức mạnh đáng sợ như thế, không ai trong số họ dám chắc có thể ngăn cản Cô Loan Ngọc này. Khi ngọn lửa trên người Cô Loan Ngọc chạm đất, trong Cổ Tiên thành đều bùng lên lửa cháy hừng hực. Bất quá vì tất cả ở Cổ Tiên thành đều được sức mạnh thời gian bảo hộ, nên ngọn lửa vàng này không thể ảnh hưởng đến Cổ Tiên thành. Nhưng đám lửa như thế này, nếu ở trên Vĩnh Hằng đại lục, cũng đủ thiêu đốt một vùng rộng lớn, biến thành ngàn dặm đất đỏ. Loại hỏa diễm kim sắc đáng sợ này, đã là thứ mà chúa tể bình thường khó có thể chống đỡ. Huống chi ngọn lửa vàng này, vẫn chỉ là một phần lực lượng do bí thuật của Cô Loan Ngọc thi triển. Cô Loan Ngọc đốt cháy huyết mạch tinh huyết, đổi lấy sức mạnh gần như vô tận. Tất cả những ai nhìn thấy Cô Loan Ngọc biến thành cự nhân hỏa diễm kim sắc đều kinh hãi. Trước sức mạnh như thế, không ai cho rằng Sở Phong Miên có thể ngăn cản. Cho dù Sở Phong Miên có thể hiện thực lực mạnh hơn, trước chênh lệch sức mạnh tuyệt đối này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Huống chi bây giờ Sở Phong Miên lại bị vây trong không gian thanh sát, chưa trốn thoát được, thậm chí ngay cả trốn cũng không xong.
"Phải làm sao đây?"
"Tuyệt Kiếm xem ra sắp không ngăn nổi rồi!"
"Cô Loan Ngọc này điên rồi! Vì một kiện bảo vật, có cần phải liều mạng như vậy không?"
"Ám Thánh, bên ngươi còn chưa giải quyết xong à?"
"Còn thiếu một chút nữa!"
"Một khi Tuyệt Kiếm không cản nổi, chúng ta cũng không thể chống lại Cô Loan Ngọc bây giờ."
"Không được thì chỉ có thể từ bỏ! Một khi Tuyệt Kiếm không cản nổi, chúng ta mau chóng rời đi!"
Phi Dương Chi Chủ, Quỷ Thánh, Ám Thánh thấy cảnh này cũng nói chuyện với nhau một trận. Đối mặt Cô Loan Ngọc liều mạng hiện tại, không ai dám ngăn cản, cũng không muốn ngăn cản. Không cần thiết phải liều mạng vì một món thần binh như vậy, huống chi bây giờ Cô Loan Ngọc có vẻ như đã phát điên, đối đầu với một người điên như thế, không có kết cục tốt đẹp. Cho dù bọn họ cũng nắm giữ bí thuật tương tự đủ để tăng vọt thực lực, liều mạng, nhưng dù sao đây không phải là trận chiến sinh tử, bọn họ cũng không muốn tùy tiện sử dụng. Còn về Sở Phong Miên, càng không liên quan gì đến bọn họ. Ngay cả vì thần binh, bọn họ cũng không muốn liều mạng với Cô Loan Ngọc. Càng không muốn vì Sở Phong Miên mà liều mạng với Cô Loan Ngọc, nên cả ba quyết định, một khi Sở Phong Miên không ngăn cản nổi, bọn họ sẽ lập tức bỏ chạy, không giao chiến với Cô Loan Ngọc. Dù rằng bọn họ cũng không tin Sở Phong Miên có thể ngăn cản Cô Loan Ngọc. Nhưng luôn có vạn nhất.
"Đốt cháy huyết mạch tinh huyết, bí thuật như vậy..."
Trong không gian thanh sát. Sở Phong Miên cũng có thể thấy rõ ràng, Cô Loan Ngọc kia đang bốc cháy hỏa diễm kim sắc. Thậm chí không cần nhìn cũng biết. Từ khí tức Cô Loan Ngọc tỏa ra, chấn động sức mạnh khủng khiếp kia, và sức mạnh thanh sát ngày càng mạnh trong không gian thanh sát này. Sở Phong Miên đều cảm nhận được sức mạnh của Cô Loan Ngọc đang tăng vọt. Lúc đầu, sau khi Sở Phong Miên liên tiếp thi triển kiếm thuật công kích, không gian thanh sát này, lực thanh sát bên trong đã không còn uy hiếp gì đến Sở Phong Miên. Chút thanh sát lực đánh lên người Sở Phong Miên chẳng khác nào gãi ngứa. Cứ tiếp tục phát triển như vậy, sớm muộn Sở Phong Miên cũng phá được không gian thanh sát này. Cho nên lúc đầu Sở Phong Miên không lo lắng. Nhưng bây giờ, Cô Loan Ngọc này lại thi triển bí thuật, còn đốt cả huyết mạch tinh huyết, một bí thuật liều chết như vậy. Đối với một võ giả huyết mạch mà nói, lực huyết mạch quan trọng như thế nào, Sở Phong Miên đương nhiên rõ. Nhưng Cô Loan Ngọc hiện tại lại làm ra hành động điên cuồng này.
"Vì tâm vô địch? Không cam tâm thất bại sao?"
So với những chúa tể khác không hiểu hành động của Cô Loan Ngọc. Vì sao lần này Cô Loan Ngọc chỉ nhận thù lao của Tử Kim thế gia, đến đoạt thần hộ mệnh binh. Làm đến mức như trước đó, đã quá đủ rồi. Dù sao thì thần binh này cũng không có quan hệ gì đến Cô Loan Ngọc, hắn chỉ cần theo ước định ngăn cản Sở Phong Miên là được. Căn bản không cần thiết phải liều mạng như vậy. Nhưng Sở Phong Miên lại nhìn thấu. Đó là vì Cô Loan Ngọc không muốn thất bại. Hắn kiêu ngạo, trong lòng luôn muốn vô địch, không muốn thất bại, không muốn thua Sở Phong Miên. Thậm chí nếu như Cô Loan Ngọc muốn thua, thì là thua trước một cường giả chúa tể kỳ cựu, như Ám Thánh, Quỷ Thánh, những người kiểu Chấn Trụ Ngũ Thánh này. Hắn có lẽ cũng sẽ không chọn liều mạng như vậy, bởi vì Cô Loan Ngọc dù sao mới bước vào cảnh giới chúa tể. Thua trước những chúa tể kỳ cựu này, cũng sẽ không có vấn đề gì đối với danh tiếng của hắn. Nhưng Sở Phong Miên lại khác, Sở Phong Miên trước lần ra tay này, luôn vô danh tiểu tốt. Thậm chí ngay cả tên Tuyệt Kiếm, cũng là lần đầu tiên xuất hiện trên Vĩnh Hằng đại lục. Bị một võ giả vô danh tiểu tốt như Sở Phong Miên đánh bại, Cô Loan Ngọc dù thế nào cũng không dễ dàng tha thứ. Lấy tự tôn là thiên tài đệ nhất của Cô Loan thế gia, hắn không thể chấp nhận, đồng thời tâm vô địch của hắn cũng sẽ bị tổn hại. Cho nên Cô Loan Ngọc trận chiến này không thể thất bại, cũng không dám thất bại. Đối mặt với Sở Phong Miên này, hắn tình nguyện trực tiếp thiêu đốt sức mạnh huyết mạch tinh huyết, thi triển bí thuật, cũng muốn đánh bại, oanh sát Sở Phong Miên triệt để. Làm như vậy tuy sẽ tiêu hao lực huyết mạch trên người Cô Loan Ngọc, thậm chí có thể khiến thực lực Cô Loan Ngọc tụt lùi. Bất quá dù sao Cô Loan Ngọc còn trẻ, chưa đến vạn tuổi đã thành tựu chúa tể, thiên tư của Cô Loan Ngọc không dừng lại ở đây. Nếu như có thể đánh bại Sở Phong Miên, hắn thông qua trận chiến này, nhất định sẽ tiến thêm một bước, bước vào tầng thứ cao hơn. Bởi vậy dù thi triển bí thuật như thế, đối với Cô Loan Ngọc mà nói, cũng không phải là không thể chấp nhận.
"Đã muốn liều mạng, vậy thì đến đi."
Đối mặt với Cô Loan Ngọc gần như phát điên này, Sở Phong Miên trong lòng lại không hề có ý lùi bước, chỉ có vô tận chiến ý. Cô Loan Ngọc này nếu dự định liều mạng với Sở Phong Miên, vậy Sở Phong Miên cũng không sợ. Đến bước này, Sở Phong Miên không còn gì phải kiêng dè, đối mặt một kẻ thù thi triển bí thuật muốn oanh sát mình, Sở Phong Miên trong lòng không có chút do dự nào.
Rầm rầm rầm!
Theo sức mạnh trên người Cô Loan Ngọc không ngừng tăng lên, lực thanh sát trong không gian thanh sát này, uy lực cũng ngày càng mạnh, so với lực thanh sát đỉnh phong lúc đầu, còn mạnh hơn. Trong không gian thanh sát này, lực thanh sát không ngừng cuộn trào, xé rách thân thể Sở Phong Miên, cho dù là với vĩnh hằng chân thân của Sở Phong Miên, cũng đã không thể ngăn cản được lực thanh sát này. Nhiều nhất là mười hơi thời gian, trước lực thanh sát này, nhục thân Sở Phong Miên sẽ bị hủy diệt hoàn toàn. Cô Loan Ngọc thi triển bí thuật, đốt cháy huyết mạch tinh huyết xong, thực lực đã ở trên cả những chúa tể kỳ cựu như Quỷ Thánh.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận