Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 3329: Cố ý hành động

Chương 3329: Cố ý hành động "Toàn bộ Thiên Cửu Vực, ngươi không có chỗ nào có thể trốn!" Thái Vương thân hình lóe lên, vừa mới chuẩn bị rời khỏi mảnh tinh không này. Đột nhiên, một bóng người xuất hiện bên cạnh Thái Vương.
"Thái Vương." Bóng người này chậm rãi ngưng tụ, biến thành một ông lão mặc áo trắng, nhìn trang phục mộc mạc, nhưng bất cứ ai cũng cảm nhận được một khí chất tôn quý trên người lão giả này.
"Phù Vương." Nhìn thấy lão giả này, Thái Vương hơi khựng lại, hai mắt cũng thu liễm loại ánh mắt ngông cuồng lại. Lão giả Phù Vương trước mắt này, cũng giống như hắn, là một trong chư vương của Thiên Kiếm Lĩnh.
"Ngươi vì sao cản ta?" Dù đối diện với Phù Vương cũng là chư vương, Thái Vương lại không hề khách khí, trực tiếp lên tiếng. Phù Vương này cố ý xuất hiện ở đây là để chặn đường hắn. Việc Phù Vương đến, Thái Vương đã có suy đoán trong lòng.
"Bị người nhờ vả, mời Thái Vương không nên động thủ với Tùng Lạc Ma Tôn." Phù Vương chậm rãi lên tiếng. "Về phần chuyện Chân Thân Vương, sẽ có người bồi thường cho hắn."
"A? Lại có người mời ngươi tới làm thuyết khách, có thể mời được ngươi Phù Vương, hẳn chỉ có đệ nhất hoàng nữ đi. Xem ra đệ nhất hoàng nữ ngược lại đang hướng về Tùng Lạc Ma Tôn, rất coi trọng, lại còn mời ngươi ra mặt." Thái Vương tỏ vẻ bình tĩnh, đối với lời Phù Vương nói dường như không hề ngạc nhiên chút nào.
"Để ta không ra tay giết Tùng Lạc Ma Tôn cũng được thôi, để Tùng Lạc Ma Tôn giao bảo vật hắn có được ra đây, sau đó lại đến đây, quỳ trên mặt đất, hướng con ta xin lỗi, ta có thể tha cho hắn một mạng." Thái Vương ánh mắt băng lãnh nói. "Đây cũng là ta nể mặt ngươi Phù Vương cùng đệ nhất hoàng nữ."
"Điều kiện này, không thể đáp ứng." Phù Vương nghe vậy liền lắc đầu nói. "Tùng Lạc Ma Tôn là người mà điện hạ muốn bảo lãnh."
"Thì sao?" Thái Vương lạnh giọng nói. "Tùng Lạc Ma Tôn này ra tay hủy nhục thân của con ta, đánh trọng thương con ta, để hắn giao bảo vật, quỳ xuống xin lỗi đã coi là ban ân cho hắn rồi. Nếu như không đáp ứng, ta tất giết Tùng Lạc Ma Tôn. Đệ nhất hoàng nữ thật muốn bảo đảm hắn, thì cứ để nàng thử xem, có làm được không. Ta Thái Vương muốn giết người, vẫn chưa ai giữ được!"
"Phù Vương, nếu như ngươi không muốn tới đánh một trận với ta, thì rời đi đi." Dứt lời, ánh mắt Thái Vương gắt gao rơi lên người Phù Vương, một cỗ lực lượng từ bên cạnh Thái Vương cuồn cuộn, tùy thời chuẩn bị động thủ.
"Ai." Thấy cảnh này, Phù Vương thở dài một tiếng, lắc đầu rồi rời đi.
"Hừ, đệ nhất hoàng nữ lại muốn bảo đảm hắn? Xem ra trên người Tùng Lạc Ma Tôn này bí mật không ít. Chờ ta bắt được hắn, trước hết ép những bí mật này ra, rồi mang Tùng Lạc Ma Tôn cho Chân nhi, để nó xử lý." Thái Vương lạnh lùng hừ một tiếng, liền bước một bước, rời khỏi mảnh tinh không này.
Trong Đông Cung. Phù Vương chậm rãi bước vào, thấy đệ nhất hoàng nữ đã sớm chờ đợi.
"Cái tính tình Thái Vương này, có thù tất báo, ta không còn cách nào khác." Phù Vương nhìn đệ nhất hoàng nữ, không khỏi thở dài mở miệng. Với thực lực của Thái Vương, Phù Vương không phải không có cách ngăn cản, dù sao Phù Vương cũng là một trong chư vương, thực lực còn ở trên Thái Vương. Chỉ là hiện tại, vì một Tùng Lạc Ma Tôn mà khiến hắn cùng Thái Vương trở mặt, thật có chút không đáng.
"Đa tạ Phù Vương." Đệ nhất hoàng nữ cũng thở dài. Nàng chỉ có thể làm đến thế thôi. Lúc đầu sau khi lấy được Kiếm Cốt, trong lòng đệ nhất hoàng nữ có chút muốn giúp Sở Phong Miên, ngăn cản tâm tư của Thái Vương, nhưng bây giờ Thái Vương rõ ràng không có ý định bỏ qua. Thái Vương dù sao cũng là thất giai Tiên Đế, một vị chư vương, trừ khi có chư vương khác ra tay, bằng không thì ai cũng không thể ngăn cản Thái Vương này.
"Hi vọng ngươi thật có tự tin có thể đối kháng Thái Vương." Đệ nhất hoàng nữ nói một mình, trong lòng bàn tay khẽ động, một quả ngọc phù ngưng tụ trong tay nàng, rồi bay ra ngoài.
Một bên khác. Sở Phong Miên hóa thành một đạo độn quang, một đường hướng Tây Bắc bay đi, vượt qua từng quân đoàn, bằng thân phận con em hoàng thất, Sở Phong Miên trên đường đi rất thuận lợi, không ai dám đến ngăn cản. Khi hắn hóa thành độn quang bay đi, từ trong ngực hắn một quả ngọc phù lại lóe lên một đạo quang mang, khiến độn quang của Sở Phong Miên chậm lại. Tâm thần hắn khẽ động, quả ngọc phù liền bay ra, mở ra trước mặt Sở Phong Miên, nhanh chóng nội dung trong đó đều bị Sở Phong Miên thu vào mắt.
"Thế mà chỉ mới qua mười ngày, Thái Vương đã sớm chạy tới hoàng thành sao? Xem ra cũng may ta rời đi sớm, không thì đụng phải Thái Vương này, sẽ rất phiền toái." Ngọc phù này là do đệ nhất hoàng nữ gửi tới, nói cho Sở Phong Miên biết Thái Vương đã về hoàng thành, hơn nữa thái độ rất kiên quyết, muốn chém giết Sở Phong Miên, nhắc nhở Sở Phong Miên cẩn thận Thái Vương. Hiện tại Thái Vương đã rời khỏi hoàng thành, chuẩn bị đuổi theo giết Sở Phong Miên. Với thân phận của Thái Vương, chỉ cần Sở Phong Miên không rời khỏi Thiên Kiếm Lĩnh, vẫn nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn muốn tìm chỗ của Sở Phong Miên rất dễ dàng. Sở Phong Miên cũng không tính trốn tránh Thái Vương, nói đúng hơn là hắn bây giờ cũng không có cách nào thay đổi thân phận. Thiên Kiếm Lĩnh luôn bị một trận pháp lớn bao phủ, trận pháp này do Thiên Kiếm Thần Hoàng tự tay bố trí, chỉ có người có thẻ thân phận của Thiên Kiếm Lĩnh mới có thể vượt qua trận pháp, đến ngoại giới. Sở Phong Miên che giấu tung tích ngược lại không cách nào rời khỏi Thiên Kiếm Lĩnh, cho nên từ đầu Sở Phong Miên cũng không định che giấu tung tích, dọc đường đi đều nghênh ngang.
"Theo tốc độ của Thái Vương, chắc chỉ năm sáu ngày nữa sẽ đuổi tới." Sở Phong Miên ánh mắt lóe lên. Kiếm thuật của hắn đại thành, hiện tại đang cần một đối thủ để kiểm nghiệm kiếm thuật, phải biết với thực lực hiện tại của Sở Phong Miên, muốn tìm một đối thủ tương đương thực lực không phải là chuyện dễ dàng. Thực lực của hắn bây giờ miễn cưỡng có thể đạt tới cảnh giới thất giai Tiên Đế, mà bất luận một vị thất giai Tiên Đế nào đều là lão cổ đổng trong một thế lực, át chủ bài thật sự, là nhân vật quan trọng nhất. Ngày thường căn bản không ra tay. Thái Vương này xem như đưa đến đúng dịp. Bất quá tại Thiên Kiếm Lĩnh, Sở Phong Miên còn chưa giao chiến với Thái Vương, dù sao Thiên Kiếm Lĩnh vẫn là khu vực do Thiên Kiếm Thần Hoàng khống chế, ở trong đó động thủ rất phiền phức, nhưng một khi rời khỏi Thiên Kiếm Lĩnh, tiến đến một vài khu vực trung lập, Sở Phong Miên liền không còn cố kỵ chút nào. Sở Phong Miên dọc đường đi không hề giấu giếm hành trình, thật ra cũng cố ý báo cho Thái Vương hành tung. Sở Phong Miên định dẫn Thái Vương ra ngoài Thiên Kiếm Lĩnh, hắn có thể không còn cố kỵ xuất thủ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận