Cửu Vực Kiếm Đế

Chương 2379: Vu Dược sư

Chương 2379: Vu Dược sư Sở Phong Miên một bên thoa Tiên Huyết Thảo lên người, một bên cũng lặng lẽ vận chuyển Thôn Thiên Bí Thuật, từ từ thôn phệ dược lực. Dù chỉ thúc đẩy một chút xíu Thôn Thiên Bí Thuật, tốc độ cũng đã nhanh hơn gấp mười mấy lần so với trước, tuy có hơi nhanh nhưng chưa đến mức khiến người ta nghi ngờ.
Trong lúc trò chuyện với Vu Ma, Sở Phong Miên cũng biết thêm một vài thông tin về các Vu tộc khác. Bộ lạc Khôn Vu chỉ là một bộ lạc nhỏ trong vô số các bộ lạc Vu tộc, tất nhiên cũng được xem là có quy mô nên mới có một Vu Dược sư ở đó. Các bộ lạc nhỏ thực sự thì chỉ có mười mấy Vu tộc, thậm chí không có cả Vu Dược sư.
Đương nhiên, bên trong Vu tộc còn có một vài đại bộ lạc, theo Vu Ma kể, hắn từng đến bộ lạc Vu Viên có đến ba bốn ngàn Vu tộc, trong đó có mấy trăm vu chiến sĩ, thậm chí cả một vu chiến tướng. Vu chiến tướng chỉ những Vu tộc có thực lực vượt qua Tiên Thánh mới được phong. Một bộ lạc lớn mà đã có một vu chiến tướng, cường giả Tiên Thánh.
Hơn nữa, theo Vu Ma nói, bộ lạc Vu Viên vẫn chưa tính là lớn, những bộ lạc thực sự lớn có thể tập hợp đến mấy vạn Vu tộc, cường giả như mây, thậm chí xây được thành trì to lớn. Vu Ma cũng chưa từng tự mình đến những nơi này mà chỉ nghe được từ vu tế tự.
Nghe nói tại những đại bộ lạc đó còn có Vu Vương, người mạnh hơn cả vu chiến tướng, là cường giả cấp Tiên Tôn, cho dù ở trong ba Đại Thánh Vực thì cũng là nhân vật đứng đầu. Về Vu tộc Tiên Đế, hay còn gọi là Vu Đế, ngay cả Vu Ma cũng chỉ nghe qua chứ chưa từng thấy. Tuy nhiên, theo lời đồn thì bên trong Vu tộc chắc chắn có Vu Đế tồn tại, nếu không thì Vu tộc đã không chiếm cứ được Bắc Cảnh, càng không trở thành cấm địa Ly Hận Thiên.
Bắc Cảnh không hề hoang vu mà ngược lại có thể nói là bảo địa, nơi này môi trường rất gần với Hoang Cổ đại lục, linh khí nồng đậm, có rất nhiều tiên dược sinh trưởng. Nếu như Vu tộc không có Vu Đế thì có lẽ đã sớm bị đuổi khỏi Bắc Cảnh rồi, dù sao trong các thế lực Ly Hận Thiên chắc chắn phải có Tiên Đế. Một Tiên Đế mạnh hơn cả mười Tiên Tôn, nếu Vu tộc không có Vu Đế thì có lẽ chỉ cần một hai Tiên Đế đã có thể san bằng Vu tộc, chứ không để Vu tộc chiếm cứ Bắc Cảnh.
Ở Bắc Cảnh, mặc dù vẫn có những tộc khác sinh sống nhưng phần lớn đều là những Hoang Cổ bách tộc còn sống sót sau đại kiếp nạn Hoang Cổ, tuy vậy, tổng thể thì Vu tộc vẫn là tộc mạnh nhất. Thực lực mới là thứ duy nhất, Vu tộc có được địa vị cao như vậy là do thực lực kinh khủng.
Thời gian trôi qua rất nhanh trong lúc hai người trò chuyện, trời cũng đã tối.
“Sở huynh đệ, ngươi cứ nghỉ ngơi dưỡng thương đi, ngày mai ta sẽ lại đi tìm thuốc cho ngươi.”
Trong khi trò chuyện với Vu Ma, Sở Phong Miên cũng biết rằng người Vu tộc thường lấy Vu làm họ, tên Sở Phong Miên ngược lại có vẻ hơi kỳ lạ, nên hắn đã lấy chữ “Sở”, đặt tên là Vu Sở, coi như nhập gia tùy tục.
Vu Ma vừa nói với Sở Phong Miên xong chuẩn bị rời đi thì bị Sở Phong Miên gọi lại đột ngột.
“À phải, trong bộ lạc Khôn Vu không có vu Dược sư nào biết luyện đan sao?”
Sở Phong Miên đột nhiên hỏi. Nếu dùng tiên dược trực tiếp thì cùng lắm chỉ phát huy được hai ba phần dược lực, đã là rất khó rồi, ví dụ như trực tiếp thoa tiên dược lên người như thế này, dù Sở Phong Miên có Thôn Thiên Bí Thuật cũng sẽ lãng phí rất nhiều dược lực. Nhiều loại tiên dược cần có tiên dược, thánh dược khác hỗ trợ mới có thể phát huy hết tác dụng. Ví dụ như Tiên Huyết Thảo, nếu tìm được vài loại thánh dược, Sở Phong Miên có thể luyện thành Tiên Huyết Đan, dược hiệu có thể mạnh hơn Tiên Huyết Thảo gấp mười lần.
Thông thường thì các võ giả, Yêu Thần sau khi có được tiên dược, việc đầu tiên họ làm sẽ là luyện đan. Nhưng Vu tộc thì lại xa xỉ, trực tiếp thoa hoặc uống, việc này khiến Sở Phong Miên có chút thắc mắc, không khỏi hỏi.
“Luyện đan? Những vu Dược sư đại nhân biết luyện đan chỉ có ở những đại bộ lạc thôi, bộ lạc Khôn Vu chúng ta làm sao mời được.”
Nghe Sở Phong Miên hỏi, Vu Ma lắc đầu nói.
“Ngay cả việc phân biệt tiên dược cũng cần đích thân vu Dược sư trong bộ lạc làm, chúng ta chỉ có thể dựa vào hình vẽ mà vu Dược sư đại nhân cho để đi tìm thôi.” Nghe Vu Ma nói vậy, Sở Phong Miên bỗng cảm thấy bất đắc dĩ. Vậy thì chẳng trách vì sao tiên dược ở đây phần lớn chỉ là Tiên Huyết Thảo, tử mạch cỏ, hai loại tiên dược. Hai loại tiên dược này tuy xem như là tiên dược phổ thông, nhưng ở xung quanh chỗ chúng mọc sẽ có một vài tiên dược, thánh dược khác xen lẫn. Những loại xen lẫn này lại là dược liệu tốt nhất để hỗ trợ cho Tiên Huyết Thảo và tử mạch cỏ, vậy mà giờ lại hoàn toàn không thấy. Có vẻ như Vu Ma bọn họ không biết gì về tiên dược, nên chỉ có thể làm theo những gì vu Dược sư nói. Về phần vị vu Dược sư kia thì ngay cả luyện đan còn không hiểu thì chắc chắn kiến thức cũng có hạn, nên mới chỉ tập trung vào hái hai loại tiên dược này.
Với linh khí nồng đậm ở Bắc Cảnh, tiên dược được sinh ra hiển nhiên không chỉ có hai loại đơn giản này. Nếu có thể tìm được những tiên dược thánh dược xen lẫn này, đem Tiên Huyết Thảo, tử mạch cỏ luyện chế thành đan thì có thể phát huy dược lực mạnh hơn gấp mười mấy lần, tốt hơn nhiều so với việc lãng phí phần lớn dược lực thế này.
“Ngày mai khi ngươi đi hái thuốc, có thể giúp ta hái thêm một chút thuốc được không?” Sở Phong Miên nhìn Vu Ma nói, đồng thời trong tay hắn bay ra một đạo ngọc phù, trong đó có ghi chép lại hình dáng một vài loại tiên dược mọc xen lẫn với Tiên Huyết Thảo và tử mạch cỏ.
“Đây là? Chẳng lẽ Sở huynh đệ là vu Dược sư?”
Thấy hình vẽ trong ngọc phù, Vu Ma có chút giật mình, kinh ngạc nói.
Người hiểu tiên dược đều là những vu Dược sư có địa vị rất cao trong Vu tộc, ví dụ như ở bộ lạc Khôn Vu thì vị vu Dược sư kia có địa vị chỉ đứng sau tộc trưởng vu tế tự.
“Có học qua một chút về dược đạo.” Sở Phong Miên khẽ gật đầu, coi như chấp nhận.
Nếu muốn luyện đan, đương nhiên Sở Phong Miên phải lấy thân phận Vu Dược sư, dù sao trong Vu tộc cũng có luyện đan thuật, nên Sở Phong Miên thi triển ra cũng không có gì là lạ.
“Thảo nào Sở huynh đệ hồi phục nhanh như vậy, thì ra Sở huynh đệ lại là một vị vu Dược sư.”
Trong giọng Vu Ma có chút cung kính.
“Được, ngày mai ta sẽ đem hình dáng tiên dược trong ngọc phù này nói cho mọi người, để mọi người hái về.”
“Không cần phiền phức vậy đâu.” Sở Phong Miên khẽ động tay, lại có từng đạo ngọc phù bay ra, tổng cộng hai mươi đạo ngọc phù, đều rơi vào tay Vu Ma.
Mỗi ngày trong bộ lạc Khôn Vu cũng chỉ có bảy, tám người chịu trách nhiệm hái thuốc, Sở Phong Miên luyện chế ra nhiều ngọc phù như vậy đã là quá đủ rồi.
“Có ngay, mấy ngày nữa ta sẽ đem tiên dược đưa tới cho Sở huynh đệ.” Vu Ma nhận lấy những ngọc phù đó, nói một tiếng, rồi trực tiếp rời đi.
()(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận